Dừng lại một chút, Vu Nhai lại nói:
- Cho dù ngài tìm được. Không phải là công chúa, không phải là Vương gia, không phải là hoàng tử, ngài có thể lập tức thống trị đế quốc Ma Pháp sao? Đến lúc đó, ngài vẫn chưa trưởng thành hoặc khôi phục lại, đã bị Kinh Thiên Nguyên Giới và Đoạn Thiên Nguyên Giới giết chết.
Quan sát các loại dấu hiệu, muốn phát ra Kinh Thiên Nhất Kiếm cần có năng lượng nào đó, là nguồn gốc năng lượng của Kinh Thiên Nguyên Giới. Chỉ sợ hắn sẽ chiếm lĩnh đất đai đại lục Thần Huyền do đó tới thu thập năng lượng. Nếu không vì sao Kinh Thiên Nguyên Giới không điên cuồng đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm?
Ma Thiên Nguyên Giới cũng là đạo lý giống như vậy.
Chiếm lĩnh càng nhiều lãnh thổ quốc gia của đại lục Thần Huyền, khiến những lãnh thổ quốc gia thông qua phương pháp đặc biệt, truyền lại năng lượng cho nàng. Sau đó nàng có thể mượn những năng lượng này đánh xuốngMa Thiên Nhất Kiếm, ngay cả Thần Hoàng cũng có thể bị giết chết.
- Chỉ cần ngài ký khế ước này, như vậy giữa chúng ta chính là quan hệ hợp tác, mới có thể đấu cùng Kinh Thiên và Đoạn Thiên. Còn nữa, ta không chỉ có Thần Chi Nguyên Giới mới. Không ngừng có cả Lục Thiên Nguyên Giới.
Vu Nhai cười rất gian trá, lại nói:
- Nói cách khác, mặc dù ta không có ngài, ta cũng sẽ không thiệt hại quá lớn. Ngài đối với ta mà nói, chẳng qua là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Huyền Thiên Nguyên Giới và Lạc Thiên Nguyên Giới...
Ma Thiên Chân Thần nghĩ đến hai Nguyên Giới này. Trên thực tế Vu Nhai nói chỉ là Lạc Thiên Nguyên Giới của Độc Cô gia. Đáng tiếc, kể cả Ma Thiên Chân Thần và Vu Nhai cũng không biết Huyền Thiên Nguyên Giới cũng tham gia vào. Không có cách nào, ai kêu Vu Nhai thi triển châm trận kia.
Hiện tại Ma Thiên Chân Thần thật sự cảm thấy đầu như tê dại. Nhưng bất kể thế nào, Ma Thiên Thần Kiếm bị hắn nắm ở trong tay là sự thực.
- Ngoại trừ hấp thu thêm lực lượng bản nguyên của ta, những cái khác ta đều có thể đáp ứng. Nhưng giữa chúng ta phải là vĩnh viễn không xâm phạm lẫn nhau. Chí ít trước khi tộc dân của ta chưa trưởng thành, không thể xâm phạm lẫn nhau.
Ma Thiên Chân Thần rốt cuộc vẫn thỏa hiệp. Nhưng nàng cũng sợ đến lúc đó Vu Nhai tới công kích nàng. Đến lúc đó, chờ Thần Chi Nguyên Giới của đồ vô sỉ này trưởng thành. Nàng còn không có tộc dân nói, làm không tốt sẽ xong đời. Đương nhiên, nếu như tộc dân lớn lên, nàng sẽ không sợ. Thậm chí nàng còn muốn xâm phạm trở lại.
- Được, thành giao.
Vu Nhai cười quỷ dị nói.
Khi thấy phần khế ước này, không biết vì sao, Ma Thiên Chân Thần cảm giác được dường như mình bị hãm hại. Trên thực tế nàng căn bản không biết, Vu Nhai tuyệt đối sẽ không để cho Nguyệt Lâm Sa phải chết. Vu Nhai đưa ra nhiều điều kiện như vậy, chỉ muốn cò kè mặc cả.
Nàng cũng không biết, vừa rồi Vu Nhai có bao nhiêu khẩn trương. Nếu như Ma Thiên Chân Thần lại không đáp ứng, hắn thật sự không biết phải làm thế nào. Nguyệt Lâm Sa không thể chết được. Bên trong Lục Thiên Thần Ấn còn có hai vị tiền bối Vu Thuấn và hoàng hậu. Nếu đập xuống, chẳng may có vấn đề thì phải làm sao? Hiện tại nếu như Ma Thiên Chân Thần đã đáp ứng phần lớn điều kiện, vậy còn do dự cái gì nữa. Nhanh chóng đưa ra khế ước rồi nói sau.
Giữa các Thần Chi Nguyên Giới có thể có khế ước Nguyên Giới. Điều này cũng là do Huyền Binh Điển thông qua Thôn Thiên Kiếm Linh nói cho hắn biết. Trước đây hắn đã dùng qua Thần Chi Nguyên Giới, nhưng đều là loại khế ước rất ngắn. Hiện tại sáu đại Nguyên Giới đều không có khế ước.
Nhưng từ hôm nay trở đi thì có. Ma Thiên Nguyên Giới cùng Nguyên Giới mới không biết tên ký khế ước Nguyên Giới.
Khi khế ước thành lập, trong nháy mắt, Ma Thiên Chân Thần đã hoàn toàn xác nhận, vật trong cơ thể Vu Nhai kia chính là Thần Chi Nguyên Giới mới. Đương nhiên nàng đặc biệt hiếu kỳ. Rõ ràng cũng chỉ có sáu đại Thần Chi Nguyên Giới. Đáng tiếc, nàng biết nàng nhất định hỏi không ra kết quả.
Có vẻ như tiểu tử này nhờ cơ duyên xảo hợp mới nhận được. Nhưng rốt cuộc từ đâu đến?
- Khế ước đã xong. Ngươi có thể giao lại Ma Thiên Thần Kiếm cho ta rồi chứ?
Cuối cùng Ma Thiên Chân Thần cũng không suy nghĩ nữa. Có lẽ Thần Chi Nguyên Giới mới cũng thay thế Nguyên Giới của đại lục Thần Huyền. Sáu đại Thần Chi Nguyên Giới cũng không phải thần thật sự, không có khả năng cái gì cũng biết. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là lấy Ma Thiên Thần Kiếm ra rồi nói sau.
- A, trước hết chờ một chút. Cho thêm ta nửa canh giờ. Đừng làm vẻ mặt như vậy. An tâm đi. Nếu như chúng ta đã ký khế ước Nguyên Giới, ta không thể bội ước. Chỉ là cho ta thời gian nửa canh giờ mà thôi. Đúng rồi, ngài ở đây chờ ta một chút.
Vu Nhai nói xong, sau đó trực tiếp biến mất tại chỗ, tiến vào trong thế giới Huyền Binh Điển. Đúng như hắn nói, khế ước đã ký, hắn không cần e ngại Ma Thiên Chân Thần dám làm gì đối với hắn. Nếu như vi phạm khế ước Nguyên Giới, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cũng như hiện tại Ma Thiên Chân Thần không lo lắng Vu Nhai dám không giao ra Ma Thiên Thần Kiếm.
Nửa canh giờ thì nửa canh giờ. Cũng không biết tiểu tử này muốn làm gì? Nhìn Huyền Binh Điển, Ma Thiên Chân Thần vẫn hận đến tận xương tủy.
Khế ước chỉ là ràng buộc, không có nghĩa là nàng không thể hận. An ủi duy nhất chính là nàng không phải bị bại bởi nhân loại, mà bại bởi Thần Chi Nguyên Giới.
Oong...
Nửa canh giờ chớp mắt đã trôi qua. Đối với Ma Thiên Chân Thần nắm giữ tính mạng dài dằng dặc mà nói đặc biệt ngắn ngủi. Kẻ vô sỉ kia ngược lại vẫn tính là giữ chữ tín. Thời gian vừa đến, một đạo kiếm quang nàng quen thuộc quả nhiên lại xuất hiện. Chỉ là rất nhanh nàng liền biến sắc. Tại sao nàng lại cảm giác tinh thần và linh thể Ma Thiên Kiếm Linh có chút suy sụp? Không đúng, linh thể không suy sụp, nhưng trên tinh thần lại có chút suy sụp.
- Kiếm Linh, nàng làm sao rồi?
- Chân Thần, ta đã ra sao? Nhanh, nhanh cho ta lực lượng, giết những Kiếm Linh đáng chết đó, a a a...
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Tiểu tử đáng chết kia thu ta vào, sau đó để hai trăm thanh kiếm bao vây tấn công ta, đồng thời không ngừng sỉ nhục ta. Ta thật vất vả mới lao ra được. Đáng chết, vì sao ta đường đường là thần kiếm của Thần Chi Nguyên Giới lại bị thu vào chỗ đó?
Ma Thiên Kiếm Linh sắp phát điên. Hiện tại nàng quả thực chính là một bà điên. Tiểu tử kia thật sự vô sỉ. Còn những Kiếm Linh đó mắng quá ác độc. Đương nhiên, cũng là do nàng từ trước tới nay chưa từng bị nhốt, trên phương diện tinh thần có chút suy sụp. Bởi vì từ trước đến nay nàng không biết lại có chỗ có thể vây khốn được nàng.
Một chấn động phát ra...
Đúng vào lúc này, Vu Nhai đi ra.
- Vu Nhai, ngươi rốt cuộc đã làm gì đối với thần kiếm của ta?
Ma Thiên Chân Thần trợn mắt nhìn Vu Nhai. Nhưng ngay khi nàng vừa dứt lời, trong nháy mắt, nàng lại ngây ngẩn cả người. Bởi vì nàng cảm giác được khí chất quen thuộc từ trên người Vu Nhai.
- Không có gì. Chỉ là cùng Ma Thiên Kiếm Linh trao đổi hữu hảo vài ngày mà thôi.
Vu Nhai nhún vai một cái nói.
- Vài ngày?
Ma Thiên Chân Thần có phần sững sờ. Không phải chỉ mới nửa canh giờ sao?