- Làm sao bây giờ? Ta cũng không biết phải làm thế nào mới có khả năng ra ngoài được? Nếu cứ bị nhốt ở chỗ này, làm không tốt, sợ rằng đại hội săn bắn cũng sẽ kết thúc, chứ đừng nói là Ma Uyên. Ta ngay cả cơ hội biểu hiện ở trước mặt Vưu Y Nhi cũng không có. A, thật vất vả mới nhìn thấy được mùa xuân. Không ngờ mới ngày đầu tiên đã bị bóp chết.

Khóe miệng Lan Quân Hi và tất cả mọi người giật giật vài cái. Bọn họ thật sự muốn đánh hắn một trận thật đau. Đặc biệt là Lan Quân Hi. Chung quy ở trước mặt một mỹ nữ khen ngợi mỹ nữ khác, cảm giác này thật sự khó chịu giống như ăn phải con ruồi. Bên kia, Tô Lôi lại rất an tâm. Bởi vì Ngụy Linh như vậy sẽ không tổn thương sư phụ. Người như vậy so với vài gián điệp âm trầm đáng sợ, chí ít khiến người ta an tâm hơn.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Trong nháy mắt đã sáu ngày qua. Xung quanh ma pháp trận đã không còn người đứng xem nữa. Tất cả đều đi thật nhanh vào sâu trong dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Phải biết rằng, ở đây chỉ cách Phiêu Phong Thành có ba canh giờ mà thôi.

Sáu ngày, trong dãy núi tuyết tất nhiên là các loại tranh đấu không ngừng. Số người chết cũng không ít. Nhưng không có người nào đi ra can thiệp.

Vào lúc này, sợ rằng người bên trong Phiêu Phong Thành cũng phát hiện ra sự tồn tại của ma pháp trận này, nhưng không có người đi ra can thiệp. Cho dù phía bên Băng Tuyết Ma Vương muốn phái người tới cứu, các thế lực khác cũng không cho phép. Nếu không thế hệ trước tham gia, vậy càng không ổn.

Phía bên Mạc Luân Tạp Đế và hoàng tộc, sợ rằng đều mừng rỡ khi thấy Nguyệt Ninh Á bị nhốt lại.

- Đáng chết đáng chết. Đã sáu ngày. Sáu ngày rồi. Các ngươi đều là những kẻ ngu ngốc sao? Nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đi!

Cuối cùng Nguyệt Ninh Á không cần lo lắng sẽ lại bị ma pháp trận công kích nữa. Bọn họ cũng dọn được một địa bàn nhỏ. Nhưng muốn ra ngoài, khoảng cách vẫn còn xa. Trong lòng nàng sao có thể không sốt ruột được. Hiện tại nàng không nghĩ tới chuyện giết Lan Quân Hi và Vưu Y Nhi nữa. Nàng chỉ mong có thể mau chóng ra ngoài. Bởi vì phụ thân nàng vẫn giao cho nàng nhiệm vụ. Nếu như không thể hoàn thành, sợ rằng kế hoạch lớn của phụ thân cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

- Quận chúa, chúng ta đang nghĩ biện pháp.

Các thánh ma đạo sư trẻ tuổi đều câm như hến.

- Nghĩ đi nghĩ đi. Cứ nói nghĩ mãi. Thực tế đi. Mau chóng tìm lối ra cho ra. . . Ừ?

Nguyệt Ninh Á điên cuồng mắng. Vừa mới mắng xong nàng khẽ hừ một tiếng. Rất nhanh, nàng lấy Đạo cụ ma pháp truyền tintừ trong nhẫn không gian ra. Đó chính là đạo cụ ma pháp dùng để truyền lại tin tức, giống như trò chuyện với Thủy Tinh và Tiểu Hắc vậy. Chỉ có điều không cường đại được như vậy. Trước đó tất nhiên nàng đã sử dụng từng thứ này. Đáng tiếc tất cả đã thất bại. Bởi vì, nàng chỉ có thể gọi người chết.

Chắc hẳn ba đội ngũ khác đã bị Thanh Môn giết chết. Không có cách nào, nàng quả thực dẫn theo lực lượng chủ lực bên người, muốn giết Lan Quân Hi. Các đội ngũ khác của Băng Tuyết Ma Vương tất nhiên yếu hơn. Bọn họ bị người giết chết cũng không có gì kỳ quái. Đây cũng là nguyên nhân khiến Nguyệt Ninh Á tức giận.

Cũng không ngờ lúc này lại có người gọi nàng. Lẽ nào phụ vương an bài người khác? Nghĩ như vậy, nàng lại vội vàng mở đạo cụ ra.

- Quận chúa, Ma Uyên đã hiện ra. Nhanh chóng hành động theo sự an bài của phụ vương ngài.

Quả nhiên, phụ vương đã an bài vài đội ngũ bí mật. Nhưng khi nghe nói như vậy, sắc mặt Nguyệt Ninh Á lại đặc biệt khó coi. Bởi vì nàng căn bản không ra được. Cái này không ổn. Rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt? Nếu như bởi vì mình mà kế hoạch thất bại, lấy tính cách của phụ vương…

Nguyệt Ninh Á nghĩ tới đây, không nhịn được rùng mình một cái. Nàng muốn hỏi một chút xem đội ngũ bí mật này có biện pháp nào. . .

- Công chúa Nguyệt Ninh Á, mời xem cái này.

Đúng vào lúc này, một thủ hạ của Nguyệt Ninh Á đột nhiên đưa một quyển trục nói.

- Đây là cái gì?

- Quyển trục ma pháp không gian Thần cấp.

Thủ hạ kia trầm giọng nói.

- Cái gì, ngươi lại có thứ này, vì sao không nói sớm?

Nguyệt Ninh Á ngẩn người. Chợt nàng nhìn chằm chằm vào người thủ hạ này. Trong tay nàng đương nhiên cũng có quyển trục Thần cấp. Nhưng bây giờ bị nhốt ở đây, nàng cũng không dám dùng loạn. Bất kỳ ai cũng không biết được ma pháp trận hệ thổ Thần cấp này sau khi nhận được công kích sẽ như thế nào. Đặc biệt là khi bị nhốt ở bên trong. Nhưng quyển trục không gian Thần cấp sẽ không xảy ra chuyện gì. Bởi vì quyển trục không gian chỉ truyền tống ra ngoài, cũng không động tới ma pháp trận.

Giống như Tiểu Hắc, trước đây đám người Thủy Tinh kỳ vọng nó có thể trở thành ma thú Thần cấp, chính là hi vọng nó có thể lợi dụng ma pháp không gian xuyên ra ngoài sát trận.

- Là Ma Vương điện hạ giao phó. Ma Vương điện hạ nói, ngài cũng cần có sự rèn luyện nhất định. Nhưng điều kiện rèn luyện là không thể làm chậm trễ nhiệm vụ. Cho nên mới giao cái này cho tiểu nhân bảo quản.

Thủ hạ kia vội vàng nói, giọng điệu đặc biệt khiêm tốn.

Mặc dù có Băng Tuyết Ma Vương căn dặn, nhưng quận chúa này mỗi ngày đều trong thời kỳ kinh nguyệt, nói không chừng có thể sẽ động thủ với hắn.

- Tạm thời tha cho ngươi. Phát động.

Nguyệt Ninh Á nhìn chằm chằm vào hắn một hồi lâu, sau đó mới lạnh lùng bỏ lại một câu. Nhiệm vụ quan trọng hơn. Nàng không phải không biết phân biệt nặng nhẹ. Thủ hạ kia khẽ thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần không phải lập tức gây khó dễ, vậy hắn có thời gian nghĩ biện pháp bù đắp. Hắn vội vàng nghe lệnh, phát động quyển trục không gian Thần cấp.

Thời điểm tên thủ hạ kia phát động quyển trục không gian, Nguyệt Ninh Á lại đưa mắt nhìn về phía Lan Quân Hi đối diện. Giữa bọn họ vẫn cách một bức tường vô hình, sáu ngày vẫn chưa thông:

- Tiện nhân Lan Quân Hi, ngươi cứ tiếp tục ở lại mà phá trận pháp tốt của ngươi đi. Chúng ta đi trước một bước. Hừ, chờ tới lúc chúng ta trở lại, chính là thời điểm ngươi phải cầu xin ta, ha ha ha. . .

- Lan Quân Hi, nhắc lại với ngươi một câu, ngươi rất may mắn, có thể nhiều sống một thời gian.

Tiếng nói vừa dứt, bạch quang lóe lên. Nguyệt Ninh Á và đội ngũ của nàng đã hoàn toàn biến mất khỏi ma pháp trận.

- Cái gì? Ma Uyên xuất hiện sao?

Nhìn Nguyệt Ninh Á biến mất khỏi ma pháp trận, đám người Lan Quân Hi biến sắc, có phần đặc biệt khó coi. Không ngờ chỉ mới sáu ngày, Ma Uyên đã xuất hiện. Làm sao có thể nhanh như vậy được? Lấy tiến độ hiện tại, sợ rằng còn phải chờ nửa tháng nữa, bọn họ mới có khả năng phá được ma pháp trận này?

Không may, Lan Quân Hi cũng không biết hiện tại nên dùng tâm tình gì để diễn tả sự phiền muộn của nàng.

Nếu quả thật đánh nhau bị thua còn may. Nhưng nàng lại mang đá tự đập xuống chân của mình. Nàng không nhịn được hung dữ, trừng mắt nhìn Vu Nhai đang tỏ ra vô tội. Lan Quân Hi cũng lấy ra Đạo cụ ma pháp truyền tin, vội vàng liên hệ với ba đội khác của Thanh Môn. Nguyệt Ninh Á không phải là đội ngũ chủ lực.