A, Vu đại ca mà Tuyết đoàn trưởng vừa gọi là ai vậy?
Ách...
Mọi người dường như đồng thời nghĩ đến một người. Tất cả chợt dừng động
tác lại một lát. Nhưng ngay sau đó, bọn họ lại điên cuồng tập luyện. So
với trước, sợ rằng còn điên cuồng hơn. Thật không nghĩ tới, Vu Nhai đại
đế lại bất ngờ tự mình đến thị sát nơi này. Cũng chỉ có Vu Nhai đại đế
mới có thể khiến cho Tuyết đoàn trưởng lộ ra vẻ tươi cười như vậy.
Tuyết Đế Nhi hài lòng nhìn đám người phía dưới, trong lòng khe khẽ thở
dài. Nàng phát hiện nàng lớn lên, dường như đã thực hiện được giấc mơ
năm đó muốn lớn nahnh một chút. Tới khi đã thật sự lớn lên lại muốn biến trở lại hình dạng trước kia mới tốt, mà không phải như hiện tại bộ dạng vốn ôn nhu của nàng lại có thể tản ra sát khí. Chiến tranh khiến nàng
nhìn thấy quá nhiều sinh tử, cũng giết quá nhiều người.
Nàng thật ra rất muốn từ chức đoàn trưởng Thí Thần. Bởi vì chỉ có ở bên
cạnh nãi nãi và Vu đại ca, nàng mới có thể cảm giác được nàng vẫn là một hài tử ngây thơ. Đương nhiên, nàng biết đó là điều không thể. Muốn thực hiện mộng tưởng, nhất định phải chiến đấu trước.
- Địa thế Bách Tộc Loạn Địa... Tiểu Thúy, bay cao lên một chút.
Vu Nhai đương nhiên không biết suy nghĩ của Tuyết Đế Nhi. Trong lúc bay, hắn vẫn không ngừng quan sát toàn Bách tộc. Dãy núi, rừng rậm và một
vài tuyệt địa. Chợt hắn có linh cảm, muốn Tiểu Thúy bay cao hơn một
chút. Nhưng hắn cảm giác còn chưa đủ thoải mái, lại bảo Tiểu Thúy bay
đến mức cao nhất mà nó có thể đạt được. Lúc này Vu Nhai mới cảm giác
được chút cảm giác Thánh giả vô cực trong Thần Huyền Khí Điển.
- Tiểu Thúy, tiếp tục bay. Thời điểm đến đế quốc Ma Pháp thì đánh thức ta.
Vu Nhai nói.
Vu Nhai lặng lẽ nhìn loạn địa phía dưới không ngừng biến đổi. Trên bầu
trời cao như vậy dường như có thể thấy toàn bộ đại địa, dường như có thể cảm giác được sự tồn tại của địa thế. Đương nhiên, Vu Nhai biết đây vẫn không phải địa thế to lớn thực sự. Bởi vì mặc dù bay cao như vậy, hắn
cũng chỉ có thể thấy được một góc băng sơn của đại lục Thần Huyền mà
thôi. Nhưng một góc này cũng đủ cho hắn cảm ngộ!
- Vu huynh thực sự không có lúc nào không tu luyện.
Vong linh huynh nhìn Vu Nhai cảm thán nói.
- Đúng vậy. Buồn cười là trước đây chúng ta vẫn xem thường hắn. Bây giờ có thể thấy được hắn cũng một vị đại đế vĩ đại.
Ở bên trong ma pháp trượng của vong linh huynh cũng truyền đến hai tiếng thở dài. Đó chính là Liệt Ai Nhân và Liệt Đặc Thác ở trong thế giới Lữ
Giả trước đây. Tàn hồn của bọn họ còn sống, cũng trở nên rất suy yếu.
Không bao lâu nữa, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ biến mất. Trừ khi vong linh
huynh chế luyện bọn họ thành chiến sĩ vong linh mất đi ý thức. nói cách
khác, ý thức của bọn họ nhất định sẽ biến mất ở trên thế giới này.
Cho nên, bọn họ rất cảm kích đối với chuyện Vu Nhai có thể dẫn vong linh huynh tiền bối tới đế quốc Ma Pháp. Bởi vì bọn họ có thể trở về thắm
người nhà của bọn họ. Nguyện vọng của bọn họ cũng giống như hoàng hậu
tiền bối. Sau đó, bọn họ sẽ vĩnh viễn rời khỏi!
- Sao, đã tới chưa?
Thời gian đảo mắt lại qua vài ngày. Cuối cùng Vu Nhai bị Tiểu Thúy đánh
thức. Lấy tốc độ của Tiểu Thúy trước đây, muốn đi qua Bách Tộc Loạn Địa
cần mười mấy ngày. Hiện tại chỉ tốn mấy ngày. Đây còn chưa phải là tốc
độ nhanh nhất của Tiểu Thúy. Hơn nữa, còn bay từ tuyến phòng ngự thứ
nhất bay nghiêng về hướng bắc. Có thể thấy được Tiểu Thúy cũng tiến bộ
rất nhanh.
- Ngao...
Tiểu Thúy khẽ kêu lên. Phía dưới đã có thể thấy một dãy núi đặc biệt.
Đây chính là dãy núi Phong Đoạn nối liền với tỉnh Phong Vục của đế quốc
Ma Pháp. Dãy núi Phong Đoạn cũng giống như dãy núi Loạn Xuyên, hình
thành lá chắn thiên nhiên cho đế quốc Ma Pháp. Đương nhiên, hiện tại Vu
Nhai cũng sẽ đặt ra một vài cứ điểm ở biên cảnh và điều tra vài điều.
Nhưng bởi vì nhân thủ có hạn, bây giờ vẫn rất khó có thể làm một cách
hoàn mỹ.
Nói cách khác, thật sự muốn cho Bách Tộc Loạn Địa trở thành một quốc gia, còn đường vẫn rất dài.
- Vong linh huynh, chúng ta đi thôi! Tiểu Thúy, dáng vẻ của ngươi quá
đặc biệt, không cần theo nữa. Ngươi cứ hoạt động tự do ở dãy núi Phong
Đoạn này đi.
Vu Nhai nhìn dãy núi Phong Đoạn một chút, sau đó nói với vong linh huynh và Tiểu Thúy.
Vu Nhai quả thực không tính mang Tiểu Thúy theo. Đúng như hắn nói, rất
nhiều người đều biết bên cạnh Vu Nhai đại đế hắn có một con Khu Phong
Thứu cổ quái. Nếu để cho Tiểu Thúy theo, không chừng sẽ bị người ta nhận ra. Hành động của Vu Nhai lần này, ngoại trừ cao tầng Bách tộc ra,
không có ai biết. Hiện tại danh tiếng của hắn quá lớn. Phải cẩn thận
hơn. Thậm chí hắn muốn lẻn vào đế quốc Ma Pháp cũng phải dịch dung.
Đúng vậy, chờ sau khi Tiểu Thúy rời đi, Vu Nhai cùng vong linh huynh lần lượt dịch dung.
Vong linh huynh biến thành già hơn một chút. Vu Nhai lại mặc ma pháp bào màu vàng đất, trên mặt làm cho béo hơn một chút, râu mép cũng dài hơn.
Tóc rối hơn một chút. Mặt cũng vẽ cho nhăn nhéo vàng vọt. Chỉ như vậy,
hắn dường như biến thành một người khác.
Ma pháp bào có thể thay đổi nghiêm trọng khí chất một người. Khi bọn họ
lặng lẽ thông qua dãy núi Phong Đoạn, nghiễm nhiên đã biến thành một tổ
hợp kỳ quái gồm ma pháp sư hệ thổ và và pháp sư vong linh. Về phần chứng minh thân phận gì đó, mấy thứ này đã không còn quan trọng nữa. Ở vùng
đất hỗn loạn này sớm đã không còn quy tắc ngặt nghèo như trước nữa.
Ngay cả pháp sư vong linh cũng có thể quang minh chính đại đi trên đường lớn. Có thể thấy đế quốc Ma Pháp đã biến thành thế nào.
Phía bắc tỉnh Phong Vụ chính là phía đông của đế quốc Ma Pháp, thuộc sát biên giới phạm vi thế lực của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Bởi vì sát biên
giới nên đã biến thành dải đất không ai quản lí. Đây cũng là nguyên nhân khiến Vu Nhai lựa chọn lẻn vào đế quốc Ma Pháp từ chỗ này.
Trên đường lớn, tùy ý có thể nhìn thấy được hài cốt, thật khiến người ta giật mình. Khắp nơi đều có thể thấy dân chạy nạn. Phần lớn bọn họ đi về phía đông nam. Chỉ cần đi vào địa bàn gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, có thể
sẽ an toàn hơn rất nhiều. Bọn họ đương nhiên không thể suy nghĩ tới
chuyện đi về phía đông. Tuy rằng theo lời đồn đại, Bách Tộc Loạn Địa rất thần kỳ, nhưng ở trong ý thức người dân đế quốc Ma Pháp, Bách Tộc Loạn
Địa chính là nơi ăn thịt người.
- Đó hình như là ma pháp sư vong linh. Nhanh, nhanh lên. Chúng ta chạy mau.
Bình thường Vu Nhai và vong linh huynh sẽ gặp phải tình huống như vậy.
Chỉ có điều bọn họ cũng không vì vậy mà thay đổi trang phục của mình. Vu Nhai hiểu rất rõ, bọn họ không có khả năng vĩnh viễn âm thầm hành động. Dung hợp vào đại địa hỗn loạn này mới là hợp lý nhất.
Dung hợp và ẩn nấp. Rõ ràng dung hợp càng bí ẩn hơn. Mặc dù dưới ánh mặt trời, cũng không biết được rõ ràng.
- Ha ha, giao tài vật trên người các ngươi ra đây, nếu không mỗi người đều đi tìm chết cho ta.