Thật ra, điều này cũng tương tự với truyền âm, chỉ là không thần kỳ như vậy, cần tinh thần lực dẫn dắt mới được.
- Đại đế, thật ra cũng không phải hoàng hậu điện hạ bảo ta không nói cho Đại đế biết chuyện của công chúa Nguyệt Lâm Sa, mà là do tiểu thần tự
chủ trương không nói. Tiểu thần phải đợi tới lúc ngài cảm thấy mất mát
nhất mới nói. Vừa vặn, Kinh Thiên Nhất Kiếm rơi xuống, bên trong Pháp
Thần Điện rốt cuộc có bao nhiêu kẻ phản bội, còn có bao nhiêu đại thần
bị giết sẽ làm cho ngài sứt đầu mẻ trán. Lúc này tinh thần của ngài sẽ
rơi vào tình trạng tương đối hỗn loạn. Sau khi ta nói chuyện của Nguyệt
Lâm Sa, ngài sẽ càng thêm bối rối. Tới lúc này ta mới nhân cơ hội...
- Ngươi nói cái gì?
Ma Pháp Đại Đế mở to hai mắt nhìn, tinh thần lực muốn rút trở về. Nhưng hắn phát hiện không ngờ hắn không làm được.
- Đại đế, rất xin lỗi. Ta cũng người dân Cổ Duệ. Dân Cổ Duệ cho ta một
quyển trục rất lợi hại, bảo ta nghĩ biện pháp tương thông với tinh thần
của ngài, sau đó có thể giết chết ngài. Vừa vặn, thời điểm tâm tình ngài hỗn loạn, không ngờ không có bất kỳ hoài nghi nào liền đáp ứng tương
liên tinh thần với ta. Ha ha, đại đế, ngươi có thể đi chết đi.
Trong thức hải của Ma Pháp Đại Đến, thị quan cười một cách điên cuồng.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Ma Pháp Đại Đế dường như chắc chắn sẽ không liên kết tinh thần với người khác lại bị ám sát quá dễ dàng như vậy? Lấy trí thông minh của hắn,
thậm chí đám thủ hạ đại thần sắc mặt có chút thay đổi cũng có thể hiểu
rõ tâm tư. Thậm chí chỉ cần thông qua tinh thân của ngươi, có thể từ
chấn động tinh thần của ngươi cảm nhận được nội tâm của ngươi. Nhưng vừa rồi tâm tình hắn thật sự rối loạn, không ngờ ngựa mất vó trước, trả giá chính là cái chết.
Ai, không có cách nào. Trước đó đế quốc Ma Pháp vốn trong tình hình tốt
nhất, nhưng đột nhiên biến thành xấu nhất. Mức độ chênh lệch chẳng khác
nào giữa mực sông so với mặt biển.
Càng bi ai hơn là, Ma Pháp Kim Điện không có cao thủ nào bảo vệ hắn. Tất cả đều bị hắn cho lui ra ngoài hết. Bản thân hắn lại mà ma đạo sư cấp
Thần Vương đỉnh phong, còn cần hộ vệ tới làm gì? Cho dù là Thần Hoàng
cấp tới ám sát, cũng không có khả năng một đòn giết chết được hắn.
- Đại đế băng hà, đại đế băng hà...
Một lát sau, thị quan đột nhiên ở trong Ma Pháp Kim Điện hét lên. Giọng
điệu thê lương. Một trận chấn động điên cuồng bạo phát tại đế quốc Ma
Pháp. Chẳng ai nghĩ tới, thủ đoạn của dân Cổ Duệ lại khủng khiếp như
vậy, trực tiếp ám sát Ma Pháp Đại Đế.
Kế tiếp, đế quốc Ma Pháp rơi vào tình trạng ốc còn không mang nổi mình
ốc, không còn lòng dạ nào đi quan tâm tới Bách Tộc Loạn Địa nữa!
Trong Cổ Duệ Hoàng Đô của quốc gia Cổ Duệ...
Một vị nam tử trẻ tuổi mặc trường bào kim sắc nhẹ nhàng dùng ngón trỏ,
gõ vào tay vịn của ghế ngồi. Trên mặt lộ vẻ uy nghiêm. Dường như hắn
đang suy ngẫm hoặc chờ đợi điều gì đó. Sau khi gõ vào thành ghế một hồi, hắn mới thở dài nói:
- Thật không nghĩ tới, một Kỳ Binh Giả nhân loại bình thường gần như phá tan tất cả kế hoạch của Cổ Duệ chúng ta. Ngay cả Chân Thần Kinh Thiên
Nhất Kiếm cũng hạ xuống. Ngay cả Thanh Mộc Thần Vương cũng chết. Ngay cả ta cũng có kích động muốn gặp mặt nhân loại bình thường này, xem hắn
rốt cuộc có phải có ba đầu sáu tay hay không!
Đối với hành động của Vu Nhai, tất cả dân Cổ Duệ đều đã biết. Người này
quả thực chính là nỗi sỉ nhục đối với bọn họ. Bọn họ vốn cho rằng hai
Đại Thần Vương, trong đó còn có Thần Vương đỉnh phong như Hắc Nguyệt
Thần Vương tồn tại, muốn bắt được Vu Nhai hẳn không có vấn đề gì.
Nhưng bây giờ Thanh Mộc Thần Vương lại chết, Thần Tướng không ngờ chết
hết 10 vị. Ngay cả Tạp Ni Cổ Tư Thần Long cũng đã chết. Cuối cùng còn ép Chân Thần phải đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm. Lực lượng Bách tộc
chung quy không yếu như sự dự đoán của bọn họ. Hoặc nói, bọn họ chưa bao giờ dự đoán đúng lực lượng Kỳ Binh Giả của họ Vu kia. Điều này làm cho
người thượng vị rẻ tuổi Cổ Duệ này cũng cảm thấy rất hứng thú đối với Vu Nhai.
- Sợ rằng thần tử điện hạ không gặp được Kỳ Binh Giả họ Vu này. Hiện tại hắn khẳng định đã chết... Hắc, Kỳ Binh Giả này tuy rằng đáng trách,
nhưng ít ra trước khi hắn chết cũng giúp đỡ chúng ta sớm nắm được cơ hội giết chết Ma Pháp Đại Đế. Rất nhanh, rất nhanh thôi, Ma Pháp Đại Đế sẽ
băng hà.
Một người đứng phía dưới vội nói. Đó cũng là một người trẻ tuổi. Nếu như Vu Nhai có mặt ở đây nhất định sẽ nhận ra được người này. Đó chính là
thánh tử Quang Minh Thần Điện trong Pháp Thần Điện của đế quốc Ma Pháp.
- Ừ, hi vọng vậy. Ngươi ngàn vạn đừng phạm lỗi.
Thần Tử Điện Hạ nhìn Quang Minh Thánh Tử phía dưới nói.
- Thần Tử điện hạ yên tâm. Tuyệt đối... sao?
Quang Minh Thánh Tử vội vàng hứa hẹn. Thần Tử Điện Hạ trước mắt này
không phải là loại người lòng dạ rộng rãi gì. Đặc biệt là đối với nhân
loại bình thường lại càng hà khắc. Bản thân Quang Minh Thánh Tử chính là nhân loại bình thường đầu nhập vào, đã lĩnh hội đầy đủ. Hắn mới nói đến phân nửa, mắt chợt sáng lên, trên mặt lộ vẻ tươi cười. Đột nhiên hắn
quỳ xuống nói:
- Chúc mừng điện hạ. Ma Pháp Đồng trên người ta đã vỡ. Điều này chứng minh chúng ta đã thành công, Ma Pháp Đại Đế đã chết.
Thần Điện Điện Hạ liền ngồi lại ngay ngắn:
- Tốt, tốt, tốt, chết tốt lắm. Đế quốc Ma Pháp, Cổ Duệ ta sẽ tiếp nhận tất cả.
- Chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ. . .
- Chỉ có điều, tiếp đó, đế quốc Huyền Binh nhất định sẽ có hành động.
Bên phía Phá Thần và Bách Tộc Loạn Địa sẽ có chiến tranh. Hiện tại phải
bàn bạc kỹ hơn mới được. Ta không những muốn đế quốc Ma Pháp, còn muốn
cả Bách Tộc Loạn Địa. Bây giờ, lãnh địa ở phía nam đế quốc Huyền Binh,
ta cũng muốn bảo vệ thật tốt.
- Hắc hắc, chỉ cần bắt được đế quốc Ma Pháp và Bách Tộc Loạn Địa, lãnh
địa của chúng ta sẽ lớn gấp đôi so với đế quốc Huyền Binh. Đến lúc đó
bọn họ còn có lực lượng gì có thể đối kháng với chúng ta chứ? Không lâu
sau, điện hạ cũng sẽ là Thần Hoàng, Thần Huyền Hoàng.
Quang Minh Thánh Tử điên cuồng vuốt mông ngựa, nào có chút ung dung,
bình tĩnh và cao ngạo giống như lúc trước. Hiện tại, hắn giống như đã
biến thành một tiểu nhân âm hiểm.
- Không nên nói lung tung. Còn quá sớm. Nhân loại bình thường các ngươi
không phải có câu nói, cơm phải ăn từ từ từng miếng sao?
Thần Tử Điện Hạ khoát tay áo nói. Nhưng rất hiển nhiên lời Quang Minh
Thánh Tử nói khiến hắn rất hưởng thụ. Trên mặt đặc biệt sáng lạng.
Nhưng vào lúc này, vẻ mặt hắn chợt cứng đờ, khẽ nhíu mày nhìn về phía Bách Tộc Loạn Địa, tỏ ra cổ quái nói:
- Kỳ quái, Chân Thần còn muốn phát ra đòn thứ hai. Lẽ nào đòn thứ nhất
đã bị tên Kỳ Binh Giả kia đỡ được sao? Hay là cao thủ Bách tộc đã giết
chết Thanh Mộc Thần Vương?
Tuy rằng Thần Tử biết được tại sao Thanh Mộc Thần Vương đã chết, thậm
chí biết cấp Thần Tướng chết bao nhiêu người, nhưng lại không thể biết
trong chiến trường xảy ra chuyện gì.