Lúc này Vu Nhai đứng im không nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Mỹ rời đi, bên tai quanh quẩn lời nàng nói.

- A!

Vu Nhai gào rống, từng vòng tròn sóng dao động tỏa ra trên ngời hắn, buộc chặt hắn. Huyền khí của Vu Nhai không ngừng tăng lên va chạm với vòng tròn sóng nước, liên tục va chạm.

Rốt cuộc Cổ Đế Long Linh, Khắc Liệt Luân Tư có thể chui ra ngoài thở, định khuyên nhủ Vu Nhai:

- Tiểu tử, ngươi điên . . .

Nhưng Thôn Thiên kiếm linh ngăn Cổ Đế Long Linh, Khắc Liệt Luân Tư lại. Bây giờ Vu Nhai đang cần trút ra cảm xúc, cứ tùy hắn. Con người luôn có lúc chân tình.

Các binh linh im lặng, cảm giác bất lực đó bọn họ từng cảm nhận, biết nỗi đau của Vu Nhai.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lực lượng không ngừng va chạm, vằn nước tăng lớn nhưng không cho Vu Nhai đi.

Mắt Vu Nhai đỏ ngầu, sát ý nâng lên cao nhất. Vu Nhai từng cảm nhận lực lượng mặt trái trong kiếm ảnh trận, chủ nhân cũ của U Hoang, Thí Thần Ma Nhẫn giờ bộc phát ra.

Đặc biệt là Thí Thần Ma Nhẫn rất hưởng thụ.

Nhưng hiện thực tàn nhẫn, vẫn vô dụng, Vu Nhai không thể đụng vỡ thuật nước trói của Ngọc Nữ tộc. Hai mươi phút, với tốc độ của Cổ Duệ chi dân không biết có về đại doanh từ lâu chưa? Dù vậy nhưng Vu Nhai không chịu bỏ cuộc.

cảm giác bất lực này là đả kích nặng nề nhất từ khi Vu Nhai xuất hiện trên Thần Huyền đại lục. Tuy lúc trước Vu Nhai cũng va vấp nhưng hắn dựa vào binh linh, tài nhanh trí mỗi lần đều biến nguy thành an. Tuy lần này Vu Nhai không quá để bụng người Bắc Đẩu hành tỉnh ca tụng mình nhưng làm người bình thường sao không thấy lâng lâng được? Ha ha, làm người quả nhiên không thể đắc ý.

Thực lực của Vu Nhai đã là thiên binh sư lục đoạn, dư sức đi ngang trong Bắc Đẩu hành tỉnh.

Nhưng Bắc Đẩu hành tỉnh là Bắc Đẩu hành tỉnh, một hành tỉnh yếu nhất Huyền Binh đế quốc.

trước mặt cường giả thật sự thì thiên binh sư như con kiến, vốn Thôn Thiên kiếm linh có thể cho Vu Nhai làm thánh binh sư một lúc giải quyết nhiều vấn đề, nhưng 'Thánh binh sư tạm thời' vẫn bất lực.

- Vu Nhai!

Dạ Tình định chạy tới nhưng Dạ a di kéo lại, nàng lắc đầu. Bây giờ Vu Nhai đang cần trút hết ra, Dạ a di đầy kinh nghiệm trải đời hiểu cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục đó, hiếm thấy nhất là Vu Nhai không sa sút mà điên cuồng liều mạng, dù tan xương nát thịt. Nam nhân này rất có khí chất, Dạ a di không muốn Dạ Tình ngăn cản Vu Nhai.

- Thánh nguyên đan.

Mắt Vu Nhai đỏ ngầu lấy cái bình chứa thánh nguyên đan ra khỏi không gian giới chỉ, huyền khí điên cuồng đè ép nó. Nếu bây giờ lực lượng không đủ phá thuật nước trói buộc vậy tăng cường sức mạnh của mình đi. Giờ đây Vu Nhai bất chấp chết sống.

Các binh linh gào thét:

- Vu Nhai, đó là thứ chỉ thánh binh sư mới dùng được!

Vu Nhai không dao động, hắn mở nắp bình, há mồm hút. Một viên thánh nguyên đan chui vào miệng Vu Nhai.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng siêu khổng lồ bộc phát ra ngay khi thánh nguyên đan chui vào miệng, lực lượng khủng bố chạy chồm trong cơ thể Vu Nhai. Các binh linh không rảnh khuyên nhu Vu Nhai nữa, người ta đã nuốt thánh nguyên đan vào. Các binh linh vội vàng giúp Vu Nhai điều chỉnh, hấp thu.

Thần Huyền Khí Điển, Huyền Cực Đỉnh Quyết cùng vận chuyển điên cuồng hấp thu lực lượng của thánh nguyên đan.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

huyền khí trong cơ thể Vu Nhai hùng dũng, trong phút chốc phá tan bình cảnh đạt đến thiên binh sư thất đoạn, còn tăng lên đỉnh. Vu Nhai cảm ngộ thiên binh sư đã đến đẳng cấp này, nhưng tiếp theo mới là giây phút nguy hiểm nhất. Đến đỉnh thiên binh sư thất đoạn nhưng năng lượng thánh nguyên đan chưatiêu hao bao nhiêu. Đan dược Đông Phương Thần Thông cho Vu Nhai có giá trị liên thành.

Nếu Vu Nhai không thể cảm ngộ đến thiên binh sư bát đoạn trong thời gian ngắn thì sẽ nổ tan xác chết, hoặc bị thương nặng, hoặc xông lên bát đoạn rồi vĩnh viễn kẹt lại cảnh giới thiên binh sư bát đoạn.

Các binh linh nhìn hướng Thôn Thiên kiếm linh:

- Thôn Thiên kiếm đại tỷ, giờ chúng ta nên làm sao?

Thôn Thiên kiếm linh mạnh mẽ ra lệnh:

- Cổ Đế Long Linh, hãy mở rộng ý thức của ngươi ra để Vu Nhai cảm ngộ vận mệnh của ngươi.

Thôn Thiên kiếm linh khiến Cổ Đế Long Linh biến thành mệnh hồng cho Vu Nhai cảm nhận cuộc đời rồng của nó.

Bây giờ Vu Nhai không cách nào vào Thần Huyền Khí Điển biến mệnh hồng thành ngôi sao, chỉ có thể cho hắn cảm ngộ vận mệnh binh linh.

Cổ Đế Long Linh phản đối:

- Tại sao là ta?

Bây giờ binh linh chưa bị Vu Nhai cảm ngộ vận mệnh chỉ có Cổ Đế Long Linh, Thí Thần Ma Nhẫn, Ma Liêm, Thôn Thiên kiếm. Cổ Đế Long Linh không dám oán trách Thôn Thiên kiếm linh nhưng tại sao là nó mà không phải Thí Thần Ma Nhẫn?

Còn Ma Liêm thì quá yếu, Cổ Đế Long Linh lờ nó đi.

- Bởi vì ta gai mắt ngươi. Mau lên, cứ thế này sẽ không kịp.

Cổ Đế Long Linh chửi tục:

- Tổ cha nó.

Cổ Đế Long Linh bất đắc dĩ thả lỏng thể xác và tinh thần cho ý thức Vu Nhai tiến vào ký ức của nó.

Sau đó vận mệnh của Cổ Đế Long Linh hiện ra trước mặt Vu Nhai. Nói sao thì Cổ Đế Long Linh là thần binh, vận mệnh của nó tất nhiên là mạnh mẽ hơn các thánh binh. Vu Nhai cảm ngộ thiên binh sư tăng vọt ngay lập tức.

Ký ức của Cổ Đế Long Linh không phức tạp. Được chế tạo ra, trở thành thần kiếm của Vua Đế Long tộc, chinh chiến khắp nơi. Cuối cùng kiếm vỡ vì nhất kiếm kinh thiên, chủ nhân chết, Cổ Đế Long Linh kẹt trong Minh Huyễn cổ lâm, mơ mộng vừa làm binh linh vừa làm chủ nhân của nhân loại. Cổ Đế Long Linh nhìn các loại thiên tài trong Độc Cô gia, cuối cùng bị Vu Nhai thu phục.

Hình ảnh không ngừng lướt quá, có một ít cảnh tượng giống với của Vua Đế Long tộc nhưng không ảnh hưởng, trong trạng thái điên cuồng Vu Nhai bộc phát thiên phú nghịch thiên, cảm ngộ đến thiên binh sư.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thánh nguyên đan chạy lung tung khắp nơi như tìm thấy căn cứ mới, thi nhau tuôn vào.

Chớp mắt huyền khí của Vu Nhai đến thiên binh sư bát đoạn, nhưng thánh nguyên đan chưa ngừng lại. Đây là đan dược thánh binh sư, chênh lệch giữa thiên binh sư và thánh binh sư rất xa. Dù huyền khí của Vu Nhai có tinh thuần, nghịch thiên đến mấy cũng không chịu nổi.

Thôn Thiên kiếm linh nhìn hướng Thí Thần Ma Nhẫn:

- Thí Thần Ma Nhẫn, tới lượt ngươi.

Thí Thần Ma Nhẫn thừ người, không muốn làm. Nhưng lực lượng của Vu Nhai không ngừng tăng lên khiến Thôn Thiên kiếm linh ngày càng cường đại, Thí Thần Ma Nhẫn không chống lại nổi, nhưng nó không cam lòng mở rộng ký ức ra.

Vào phút căng thẳng này mở miệng nói:

- Không cần, Thí Thần Ma Nhẫn, ngươi chỉ cần nhập vào người ta như lần đầu tiên ta gặp ngươi là được, hãy thử khống chế ta.

Vu Nhai rở nên bình tĩnh, giọng như vọng lên từ địa ngục chậm rãi nói:

- Xin lỗi đã khiến mọi người lo lắng, mới rồi ta quá kích động. Bây giờ ta đã nhận ra dù nuốt hai viên thánh nguyên đan cũng vô dụng, ngay cả Bắc Đẩu học viện đều . . . Ta tự hiểu sức mình.

- Vu Nhai . . .

Các binh linh không ngờ Vu Nhai nhanh chóng tỉnh táo lại ngay.