Dù sao Vu Nhai không vội trở về Bắc Đẩu hành tỉnh, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là làm xong ba mục đã nhắc bên trên.

Chờ về Bắc Đẩu hành tỉnh Vu Nhai sẽ lại đi Huyền Binh đế đô một chuyến, hoặc Thủy Tinh đến Bắc Đẩu thành. Đến lúc đó nếu Vu Nhai vnã không nắm giữ long văn rành rọt thì có chạy gấp gáp về cũng uổng công, thời gian không vội.

Keng keng keng!

Vẫn là ban đêm, trong sơn cốc phát ra tiếng ngân khẽ, thanh âm trầm đặc. Dưới ánh trăng, một cây lưỡi hái to lớn bỗng nhiên xuất hiện, bên cạnh lưỡi hái là một nam nhân, cảm giác như Tử Thần

- Ma Liêm cũng thành, Ma Liêm binh linh, dung hợp đi!

Hôm nay là buổi tối ngày thứ năm cuối cùng Vu Nhai giải quyết xong một binh linh khác không có huyền binh. Hiện tại trừ Cổ Đế Long Linh ra tất cả binh linh đều có huyền binh của mình, Tinh Linh thần nỗ viễn cổ vẫn đang tu sửa.

Cổ Đế Long Linh sốt ruột vô cùng, mắt long lanh nói:

- Vu tiểu tử, đơn giản đều đã làm xong, đến lượt ta đúng không?

Vu Nhai bóp nát ước mơ của Cổ Đế Long Linh :

- Rất đáng tiếc, bắt đầu từ ngày mai ta sẽ rèn bảy long thương, thật tình không thể chú ý ngươi. Ngươi hãy cầu nguyện là ta có thể nhanh chóng giải quyết xong bảy long thương đi.

Cảm giác khá tàn nhẫn, nhưng Vu Nhai cảm thấy Đế Long kiếm của Cổ Đế Long Linh không cần quá nhanh. Bảy long thương thì phải mau chóng hoàn thành, sau đó sinh linh.

Keng keng keng!

Ngày thứ mười, vẫn trong sơn cốc lãnh địa Ma Pháp đế quốc, lại là tiếng sắt thép ngân vang. Nếu ngươi nghe kỹ sẽ nghe được trong tiếng ngân có tiếng rồng ngâm.

Một cây trường thương màu vàng dài hai thước bảy rơi vào tay Vu Nhai, là long thương đã rèn xong.

Có lẽ ngươi cảm thấy long thương hai thước bảy rất ngắn, nhưng Vu Nhai bàn bạc, nghiên cứu với Khắc Liệt Luân Tư, xác nhận bảy cây long thương không cần quá dài. Chiều dài hai thước bảy là phối trí tài liệu thích hợp nhất cho long thương, mục tiêu của ngươi cắm bảy long thương này vào đầu long hoàng cũng là hai thước bảy.

Nếu là hai thước bảy thì không xứng cái tên long thương, nhưng nó có thể biến dài, biến to ra.

Như lúc trước Đan Đạo Hùng một gậy đánh bay Ma pháp sư mạnh nhất Huyền Binh đế quốc, huyền côn bản mệnh của gã đã biến to ra, trạng thái ban đầu thì không to. Nếu huyền côn bản mệnh của Đan Đạo Hùng rất dài, rất to thì gã làm sao vác trên lưng mỗi ngày để ra oai?

Hai thước bảy là chiều dài ban đầu, khiến không gian trang giấy Huyền Binh Điển không đến mức quá tải.

Nếu không có tọa kỵ thì chiều dài này là vừa vặn, sau đó long thương tùy thời có thể biến dài ra, chỉ cần rót huyền khí vào là được. Ví dụ Vu Nhai cưỡi thanh kỳ tuấn mã thú biến long thương to ra ba thước sáu, nếu cưỡi cự long thì nó sẽ biến thành long thương khổng lồ thật sự. Cự long to lớn như vậy nếu cây thương chỉ có hai thước bảy thì làm gì được?

Lúc trong long quật Vu Nhai vội vàng không biết tài liệu trong long thương có loại không gian biến to, khi đó hắn chỉ biết cắm đầu rèn nhỏ. Tuy nhiên lúc ấy Khắc Liệt Luân Tư có kinh nghiệm phong phú sớm nhìn ra vấn đề.

Bởi vì quá gấp nên Khắc Liệt Luân Tư không nói nhiều, gã cũng đang nghiên cứu.

Tuy nhiên Khắc Liệt Luân Tư kêu Vu Nhai đừng lãng phí chút tài liệu nào, cứ rèn thoải mái, rèn hết sức miễn là không lãng phí tài liệu. Phù văn ở mặt ngoài long thương cũng phát huy tác dụng lớn.

Cụ thể chính là áp súc, hết sức áp súc.

Khi long thương hai mươi thước giống như bọt biển trướng to ra, giờ long thương hai thước bảy là bị bóp lại, không lãng phí một chút nào.

Nếu không như vậy thì long thương hai thước bảy sẽ không biến to mà bị phá hỏng kết cấu trong đó.

Cũng vì vậy Vu Nhai chế tạo long thương rất vất vả, càng về sau càng khó rèn. Nếu không phải trong long quật thực lực của Vu Nhai từ thiên binh sư nhị đoạn đến bây giờ là ngũ đoạn thì khó hoàn thành trong vòng năm ngày.

Đây còn là trong trạng thái bản thân long thương đã đặt sẵn dễ rèn.

Tóm lại bảy long thương bây giờ như gậy như ý của Tôn Ngộ Không, biến to biến nhỏ, dài nhất vẫn là hai mươi thước.

- Ừm! Toái hồn của rồng này hình như hơi lạ, sau khi ta chế tạo xong hình như toái hồn không yên phận?

Làm xong long thương thứ nhất, Vu Nhai thở phào. Vu Nhai nhìn long thương màu vàng lóe phù văn bí ẩn, hắn vô cùng vừa lòng. Đây là binh phôi thần binh!

Vu Nhai đang quan sát đột nhiên phát hiện long hồn yên phận trong long thương bỗng dưng trở nên táo bạo. Hình như vì đạt đến yêu cầu của ngươi lúc trước cầm thương khiến thứ bên trong vỡ nát, nhưng rồi lại không giống, long hồn chỉ nóng nảy chứ không có bước hành động tiếp theo.

- Mặc kệ nó, tạm không sinh ra binh linh, chế tạo xong bảy long thương rồi tính.

Vu Nhai đặt quyết tâm nếu long hồn chỉ nóng nảy thì cứ lờ nó đi, hắn tiếp tục rèn cây long thương thứ hai.

Những ngày tiếp theo ban ngày Vu Nhai nghiên cứu phù văn, buổi tối rèn long thương.

Buổi tối ngày thứ mười lăm, long thương thứ hai hoàn thành, tối nay còn chút thời gian vì Vu Nhai càng rèn càng quen tay, về sau không cần tốn nhiều thời gian.

Ngày thứ mười chín, cây long thương thứ ba hoàn thành.

Ngày thứ hai mươi ba, cây long thương thứ bốn. Ngày thứ hai mươi bảy, cây long thương thứ năm. Ngày thứ ba mươi mốt, cây long thương thứ sáu.

Trừ năm ngày đầu Vu Nhai rèn huyền binh cho các binh linh Phong Doanh ra, hắn bỏ ra hai mươi sáu ngày giải quyết xong sáu cây long thương đầu. Chỉ còn lại cây long thương dài hai mươi thước Vu Nhai chưa từng đụng đến, ước chừng hắn sẽ phải tốn năm ngày trời.

Hết cách, Vu Nhai cảm giác tốc độ rèn của hắn đã đến cực hạn, không nhanh hơn được nữa. Mỗi cây long thương về sau đều mất bốn ngày.

Vu Nhai rời khỏi Ma Pháp đế đô đã một tháng trời, không xảy ra chuyện gì. Vu Nhai dự tính rắc rối cũng không xuất hiện, không phải hắn không gặp nhân loại mà là chưa đụng độ cường giả gì. Khi Vu Nhai bộc lộ thực lực thì đối phương chạy mất dép. Buổi tối khi rèn Vu Nhai bày phù văn, không sợ thanh âm, khí thế mãnh liệt phát ra ngoài. Vì vậy một tháng này rất thoải mái cho Vu Nhai.

Vu Nhai có nhận một phong thư từ công chúa Nguyệt Lâm Sa, gửi vào hai ngày trước. Thư viết chuyện liên quan đến Cổ Duệ chi dân, không có tiến triển gì. Ma Pháp đế quốc đang hết sức thanh lý Long Thực Thú trong di tích ma pháp viễn cổ, bí mật tìm tai msắt ngầm của Cổ Duệ chi dân có lẽ lẩn trong thế giới nhân loại bình thường. Đáng tiếc không có tiến triển gì.

Trừ điều này ra cuộc sống của Vu Nhai không khác gì người nguyên thủy, không bao nhiêu người biết hắn tồn tại.

Nói không bao nhiêu người tức là còn mấy người biết, ví dụ như Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.

Mới rồi Vu Nhai đã nói sợ ba nữ nhân gặp chuyện trong lãnh địa Ma Pháp đế quốc, trên đường sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đi đâu là hắn theo tới đó. Nếu Vu Nhai khao khát chuyện nam nữ sẽ hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày xong lẻn vào sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, rồi cùng Dạ Tình làm chuyện kia.