Một cái, hai cái, ba cái, dao đều đủ.

Một cái, hai cái, ba cái... Tất cả 18 cái bật lửa, cũng đều đủ.

Thủy Miểu Miểu hồ nghi nhướn mày.

Viêm Viêm không bán những vật có giá trị này, vậy nó bán cái gì rồi?

Thủy Miểu Miểu lật ngăn kéo một chút, không có phát hiện khác lạ.

Được rồi, chỉ cần không bán dao và bật lửa yêu quý của cô, cô liền mở con mắt, nhắm con mắt đi.

Đứa nhỏ này, giấu chút tiền riêng cũng không dễ dàng.

Bốn giờ chiều

Thủy Miểu Miểu muốn tới nhà đất Âu Tường gặp quản lý Hoàng của bộ phận khai thác, trên tay anh ta có một phần phí dụng quảng cáo.

Cô đổi lại một chiếc áo sơ mi trắng, xắn tay áo, phối hợp với một chân váy màu xanh.

Sạch sẽ tao nhã, lồi lõm cao quý, không mất ngọt ngào, lại có loại gương mẫu, thành thục tao nhã.

Cô còn đeo đồ trang sức thanh nhã, so với buổi sáng đi học nhếch nhác tưởng như hai người.

Thời điểm ra đi, Viêm Viêm còn bế quan trong phòng.

Thủy Miểu Miểu gõ gõ, nói ra: "Con trai, mẹ già tới nhà đất Âu Tường gặp khách hàng."

Viêm Viêm mở cửa, nhô ra một cái đầu, rồi nói: "Cũng là người đại gia lần trước, gạt mẹ sang một bên phơi nắng sao?"

"Ây... Đừng xúc động, đại gia đều bắt đầu từ cháu trai." Thủy Miểu Miểu vừa cười vừa nói.

"Cháu gái, đi thong thả." Viêm Viêm đóng cửa lại.

Thủy Miểu Miểu nhìn sang cửa.

Cắt, thằng nhóc thối.

Cô đổi lại giày cao gót 7 phân đi ra ngoài.

Hơn nửa canh giờ, lần thứ hai đi vào nhà đất Âu Tường.

Thủy Miểu Miểu đi đến trước sảnh, vẻ mặt vui cười mà hỏi: "Cô khỏe chứ, ta là GBB Thủy Miểu Miểu, tôi và quản lý Hoàng đã hẹn."

Tóc dài tiếp đãi nho nhã lễ độ nói với Thủy Miểu Miểu: "Hôm nay ông chủ chúng tôi tới chỉ đạo, tất cả khách hàng đều phải tự thân xuống tiếp, trước hết cô gọi điện thoại cho quản lý Hoàng đi."

"À, được." Thủy Miểu Miểu đi tới một bên ghế sô pha gọi điện thoại cho quản lý Hoàng.

Điện thoại di động vang lên ba tiếng, bị cúp.

Thủy Miểu Miểu hơi nhíu lông mày, bất đắc dĩ ngồi ở trên ghế sofa.

Không có cách, người ta là đại gia.

Cô chuẩn bị đợi sau mười lăm phút gọi lại.

Đinh một tiếng, thang máy mở.

Từ bên trong đi ra năm người, mỗi người âu phục phẳng phiu, đi ở đằng trước chính là một người đàn ông hói đầu chừng bốn mươi tuổi, quản lý Hoàng cầm dù trong tay, hơi khom người đang nghe người đàn ông hói đầu nói chuyện.

"Một chút sẽ có khách hàng vô cùng quan trọng, ông chủ chúng ta đều ra mặt tiếp đãi, nhất định phải treo lên mười hai phần tinh thần, bữa tiệc buổi tối sắp xếp xong xuôi chưa?" Người đàn ông hói đầu nghiêm túc nói.

"Bữa tiệc sắp xếp xong xuôi, KTV hào hoa cũng sắp xếp xong xuôi, tôi để bộ phận PR Lý mỹ nữ và Trương mỹ nữ cùng tiếp đãi, phòng tổng thống cũng sắp xếp xong xuôi." Hoàng quản lý cung kính báo cáo.

"Ừm, hi vọng khách hàng có thể hài lòng, nếu anh ta không hài lòng, chúng ta đều chịu không nổi." Người đàn ông hói đầu nơm nớp lo sợ đi ra khỏi cửa, đứng ở hai bên cửa nghênh đón.

Thủy Miểu Miểu nhìn quản lý Hoàng đến mắt cũng không có liếc nhìn cô một cái, hiếu kỳ nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa.

Đến cùng là dạng nhân vật lớn gì tới, để quản lý Hoàng cao ngạo cam nguyện làm người giữ cửa?

Chỉ chốc lát, một chiếc Maserati đi tới, vì hộ tống cho chiếc Bentley phía sau.

Bentley?

Nhìn thật quen mắt.

Quản lý Hoàng thấy Bentley tới, vội vàng mở dù ra, chạy tới, khom người, cung kính mở cửa chiếc xe sau.

Thẩm Mặc Thần hơi nghiêng người, xuống xe.

Anh mặc âu phục màu đen, tôn quý mà ưu nhã, rất khách khi cười với quản lý Hoàng, nhìn ôn nhuận, trên thân lại mang theo khí chất Hoàng tộc bẩm sinh, khé thế mạnh mẽ để cả người anh có loại thân cận xa cách.