Nhiếp ảnh Tiền đã đứng cạnh thảm đỏ hứng gió lạnh ba tiếng rồi.

Lời nói này không hề nói quá, ngoại trừ thời gian.

Tuy nói phân đoạn đi thảm đỏ của Kim Kỳ nhiều nhất cũng chỉ mất ba mươi phút, nhưng bây giờ không thế nữa. Diễn viên và đạo diễn tham gia hằng năm nhiều không đếm xuể, bây giờ có rất nhiều người theo con đường diễn xuất, cũng có một vài ca sĩ lấm sân sang diễn xuất, thảm đỏ hàng năm ngoại trừ nhiếp ảnh còn có cả các tạp chí tới đây, các hãng tạp chí phải ở đây khoảng hai, ba tiếng trước khi buổi lễ bắt đầu mới có thể tìm được nghệ sĩ ưng ý để chụp tạp chí.

Nhiếp ảnh Tiền là một trong số đó.

Anh ta làm ở tạp chí Lộ Tương, là một tạp chí vô cùng nổi tiếng, bởi vậy cũng giành được một vị trí thuận lợn cạnh thảm đỏ, có thể chụp được hết tất cả minh tinh, cho dù là động tác nhỏ nhất hay biểu cảm nhỏ nhất của họ.

Chuyện chụp ảnh ở thảm đỏ cũng phải có kỹ thuật, nếu nghệ sĩ và tạp chí hợp tác, nhiếp ảnh gia sẽ quan tâm tới nghệ sĩ này, lựa chọn ra bức ảnh tốt nhất để đăng lên, đương nhiên, nếu gây thù chuốc oán, kết quả là gì cũng có thể tưởng tượng được.

Ở cái giới giải trí này, không có kẻ địch vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được, nếu không giải quyết nổi thì dùng rất nhiều tiền. Giống như Lý Khương ấy, bởi vì gặp phải bê bối mà bị người ta diss thảm thương, bây giờ lại chẳng biết xấu hết mà tham gia Kim Kỳ, cũng sớm đã cùng các tạp chí chào hỏi qua.

Nhưng, cùng người lại chẳng cùng bệnh, Lý Khương dùng lượng lớn tiền để đi thảm đỏ không có góc chết, nhưng lại có một ít nghệ sĩ không cần trả thù lao người ta cũng tự chụp đẹp cho mình, những con người ấy trời xinh đã không có góc chết rồi.

Làm nhiếp ảnh, thích nhất là người như vậy.

Cho nên khi Lý Khương đi qua, nhiếp ảnh Tiền đẩy đẩy đồ đệ phía sau lên, ngậm một điếu thuốc, nói. "Tôi nghỉ ngơi một lát, cậu chụp đi, tí nữa tôi chụp."

Đồ đệ của nhiếp ảnh Tiền đã đi theo anh nhiều năm, nghe lời này xong cúi đầu than một tiếng, sau đo hỏi nhỏ một câu. "Chút nữa có ai tới sao?"

Nhiếp ảnh Tiền xoa xoa đầu, cúi đầu nói. "Chờ một lát thì biết."

Rất nhanh, đồ đệ đã biết người nhiếp ảnh Tiền nhắc tới là ai.

Cửa xe mở ra, người bên trong chưa đi ra, người bên ngoài đã cảm thấy sôi trào, đồ đệ của nhiếp ảnh Tiền thông qua khe hở thấy được nam nhân mặc tây trang màu đen.

Đúng vậy..

Giản Ngôn Tây.

Đây không phải lần đầu tiên đồ đệ biết người này, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Giản Ngôn Tây ở khoảng cách gần như vậy. Cậu ta chợt nhận ra, áp phích quảng cáo, TV hay trên MV, cái khí chất mê người ấy thật sự tồn tại.

Một người mặc toàn thân màu đen cứ lướt qua cậu ta như vậy.

Đồ đệ chớp chớp mắt, đưa tay sờ trái tim đang đập trong lồng ngực, nhiếp ảnh Tiền vẫn đang chăm chú chụp ảnh, không để ý tới cậu ta.

Chu Tiểu Vân bắt đầu thuyết minh chương trình truyền hình trực tiếp.

Thuyết minh truyền hình trực tiếp là dựa vào mạng lưới Internet đông đảo hiện nay. Thuyết minh tuyền hình trực tiếp được hình thành từ mất năm trước nhưng không được ưa chuộng lắm, mãi đến năm 2017, một vị MC nói tiếng Đông Bắc bắt đầu thuyết minh, chuyên môn thuyết minh các video trực tiếp nên hình thức này mới từ từ hot.

Chu Tiểu Vân là MC đầu tiên mang thuyết minh tới Kim Kỳ, bây giờ weibo Chu Tiểu Vân cũng đã được mấy trăm vạn, vượt xa một số minh tinh, lần này, một tháng trước khi Kim Kỳ tổ chức, anh đã quyết định thuyết minh lễ trao giải lần này. Có rất nhiều người không quan tâm tới Kim Kỳ, chỉ quan tâm đến Chu Tiểu Vân nói gì.

Phong cách thuyết minh của Chu Tiểu Vân là phong cách hài hước, mang theo một chút âm thanh dễ nghe chứ không phải là giọng Bắc Kinh. Nếu như không có phụ đề, người nghe cũng sẽ nghe rõ ràng.

Hơn một tiếng sau, Chu Tiểu Vân đã bắt đầu mệt, anh cầm chai nước khoáng, bắt đầu uống, hai mắt vẫn dán vào cảnh tượng xảy ra trong TV.

Anh ho khan một tiếng, nói đùa. "Tí nữa phải túm được nghệ sĩ nào đó để hỏi tin tức mới được. Đoán xem là ai? "

Chu Tiểu Vân cố ý hỏi một câu hỏi, sau đó lại nhìn ba chữ Giản Ngôn Tây trên màn hình máy tính, anh nở nụ cười, nói. "Đúng vậy. Mọi người đoán không sai. Giản Ngôn Tây là minh tinh hot nhất hiện nay."

"Trước kia mấy chuyện lung tung hay chuyện Thịnh Yến giải tán chúng ta đều không nói nữa, chuyện trên weibo cũng có không ít người biết, sau đó, gia nhập liên minh Tru Thần, đóng vai Trường Đông, tát thẳng vào mặt mấy người bảo diễn xuất cậu ấy kém. Nhưng cho tôi nói một câu, sau khi xem Trường Đông, lại xem mấy nhân vật lúc trước cậu ấy diễn, quả thật là..." Câu tiếp theo anh nói chưa xong nhưng ai cũng biết.

Trước kia không được tốt như bây giờ. 

Chu Tiểu Vân tiếp tục nói: "Sau đó cậu ấy tham gia Bạn là ca sĩ, hát bài Vườn hoa bóng đêm làm tôi nổi da gà, nhưng lại không ra album mới, không biết năm nay có có hay không."

Cứ lải nhải như vậy, thỉnh thoảng xen vào mấy tiết mục tấu hài, mấy phút sau, xe Giản Ngôn Tây đã tới.

Chu Tiểu Vân tiếp tục thuyết minh, bao gồm cả quần áo mặc trên người, đồng hồ đeo trên tay, caravat đeo trên cổ, mãi tới khi Giản Ngôn Tây đi xong thảm đỏ, máy mới không lag nữa.

Thảm đỏ cũng đã kết thúc, lễ trao giải Kim Kỳ chính thức bắt đầu.

"Phim truyền hình ưu tú cũng bị Tru Thần hốt vào túi, vừa nãy Vương Khả còn được nhận giải thưởng nam diễn viên được yêu thích nhất do khán giả bầu chọn, lần này Tru Thần tham gia Kim Kỳ đã thu được hai giải thường."

"Lần này Vĩnh Dạ không dựa vào Tru Thần có được giải biên kịch xuất sắc, chắc là sẽ thất vọng lắm. Tuy rằng sau Tru Thần, cô cũng còn tác phẩn bán chạy, ký hợp đồng phim cũng không ít nhưng Tru Thần là tác phẩm Hot nhất. Nhưng cô cũng chẳng so đo nhiều, cảm thấy thua cũng không oan uổng, Điên Cuồng Chi Gia tuy rằng là bộ phim chưa hot nhưng biên kịch phải nói là tuyệt đỉnh."

"Ồ?" Bây giờ giải biên kịch xuất sắc trao xong rồi, dựa theo kịch bản chính là tới giải thưởng nam diễn viên có nhân khí lớn, tổng cộng có Lý Khương, Giản Ngôn Tây... Thậm chí có Giản Ngôn Tây?" Chu Tiểu Vân ngạc nhiên.

Kim Kỳ là nơi hội tụ cửa nhiều diễn viên và đoàn phim, sau khu diễn viên đi vào, sẽ nhắc nhở nguời ta, sau đó sẽ tuyên bố người nào đạt được giải thưởng này.

Còn Giản Ngôn Tây?

Diễn xuất của Giản Ngôn Tây rất tốt, trong đó có thể nói tới vai diễn Trường Đông trong Tru Thần, có mười giải Kim Kỳ, Tru Thần đã ẵm hai giải, Giản Ngôn Tây còn không sáng bằng nam ba mà lại có tư cách cạnh tranh diễn viên có nhân khí lớn nhất?  

Diễn viên có nhân khi lớn nhất chưa từng nói là người trong đoàn phim, nhưng mười mấy năm qua, giải thưởng này chỉ dành cho ngôi sao lớn.

Ban tổ chức muốn bật đèn xanh cho Giản Ngôn Tây?

Tuy nói kết quả này chưa công bố, nhưng Chu Tiểu Vân cảm thấy giải Kim Kỳ này vào trong túi Giản Ngôn Tây rồi.

Đúng như dự đoán, mấy phút sau, mấy phút xong, giọng nói mềm mại của MC đọc tên Giản Ngôn Tây, Chu Tiểu Vân cũng không quá khinh ngạc.

Chỉ có fan Giản Ngôn Tây không ngờ cậu lại được giải. Bọn họ biết nam thần chỉ tùy tiện tới tham gia, không nghĩ tới chuyện lại được giải.

Giản Ngôn Tây cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên, trước đó cậu chưa từng nghe ai thông báo gì.

Giản Ngôn Tây che giấu cảm xúc, sửa sang lại quần ái, bước lên bục nhận giải thưởng và phát biểu cảm nghĩ.

"Cảm nghĩ sao?" Nam nhân đứng trên đài giơ cúp lên, nghiêng đầu cười. "Đây là chiếc cúp đầu tiên trong đời diễn viên tôi nhận được.

"Đây sẽ không phải là cái cuối cùng.

"Cảm ơn những người đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng."

Trong bệnh viện, Hàn Triệu Nam nhìn Giản Ngôn Tây cười tươi chói loá, cũng cười theo. Lúc này, cửa phòng bệnh bị mở ra, Hàn Triệu Nam ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Hàn Kiều.

Người đàn ông ngồi ở vị trí cao đã nhiều năm, mang theo thư ký đi vào phòng bệnh, phía sau thư ký là một người trẻ tuổi mặc sơ mi và quần bò.

Hàn Triệu Nam đóng IPad lại, nở nụ cười, ánh mắt lướt qua Hàn Kiều, nói: "Hàn Triệu Bách."