Trảm Long

Chương 16: Quyển sách phàm nhân

“20 kim tệ, đây là cái giá chặt chém kiểu gì thế?”, Tây Sở Bá Vương nổi cáu, nhưng lại không dám phát tác, có thể nhìn ra được gã quả thực rất muốn có được con Ngân Linh Điểu này.

Bên cạnh, Tiểu Trư Mau Chạy đè thấp giọng nói: “Anh Ca, mua, phải mua, anh từng nói, chúng ta nếu muốn bộc lộ tài năng của mình ở Bát Hoang Thành thì bắt buộc phải đi phía trước người khác, anh xem, nhân số, trang bị, đẳng cấp của chúng ta bây giờ đều khỏi nói, nhưng nếu không có thú cưng, quả thực là sẽ có thiếu sót. Khắp cả cái Bát Hoang Thành này đến bây giờ cũng chưa có lấy một con thú cưng, chúng ta mua con Ngân Linh Điểu này thì sẽ là người đầu tiên của Bát Hoang Thành có thú cưng”.

Tây Sở Bá Vương nghiến răng nói: “Nhưng mà... nhưng mà 20 kim tệ cũng đắt quá, thăng nhãi kia rõ ràng là muốn thịt chúng tai”

Tiểu Trư Mau Chạy cười nói: “Anh, với thân phận cùng địa vị của anh, chẳng lẽ còn để ý đến 20 kim tệ à? Hừ hừ, để em giải quyết vụ này là được...”.

Tây Sở Bá Vương cạn lời gật đầu: “Ù!”

Tiểu Trư Mau Chạy quay người nhìn về phía tôi, cười nói: “Tiêu Diêu Tự Tại, vậy thì như anh nói, giá 20 kim tệ, chúng tôi mua con Ngân Linh Điểu này, nhưng mà anh phải cho chúng tôi mười phút để chuẩn bị kim tệ, anh cũng biết, bây giờ mỗi người chơi nhiều nhất cũng chỉ có mấy ngân tệ, 20 kim tệ này thực sự không phải là một con số nhỏ”.

Tôi gật đầu: “Ừm, vậy đợi mấy người mười phút, nhanh lên!”

“Được!"

Đúng vào lúc này, điện thoại vang lên, nhận cuộc gọi, là Lâm Uyển Nhi.

“Lý Tiêu Diêu, bọn tôi đói rồi, anh hiểu chứ...”.

Tôi câm nín: “Được, tôi đang trong game tạm thời chưa thoát ra được, cho tôi 10 phút, 10 phút nữa tôi sẽ đi sang bên ký túc nữ, đợi tôi một chút, được không?”

Lâm Uyển nhi: “Ừm, nhanh lên!”

Tắt điện thoại, tôi tiếp tục đợi, không đến mười phút sau Tiểu Trư Mau Chạy đã trở lại, dứt khoát giao dịch, 20 kim tệ, kim tệ ánh vàng lấp lánh đúng là đẹp mắt. Có thể chặt chém thì phải chém cho đủ ác!

Giao dịch thành công, Ngân Linh Điểu rời xa tôi đi mất, nhưng 20 kim tệ lại vào tay!

Tây Sở Bá Vương sau khi lấy được thú cưng, vốn muốn ở đây chặn đường tôi, nhưng khổ nỗi trong thành là khu vực an toàn, trí thông minh của gã cũng không thấp đến mức đó, chỉ trợn mắt lườm tôi một hồi, rồi sau khi dùng ánh mắt của hắn giết tôi vô số lần mới xách kiếm hùng hổ rời đi, đại khái là đi luyện cấp cho Ngân Linh Điểu rồi, thú cưng không có đẳng cấp thì chắc chăn không có uy lực.

Việc của tôi thì lại càng đơn giản, mua vô số lò luyện đan, Ngân Diệp Thảo trong hành trang của thôi đã đủ dùng rồi, chỉ là chưa có tiền để mua lò luyện đan thôi. Giờ có tiền rồi, lò luyện đan mỗi chiếc chỉ 20 đồng tệ, Tỉnh Thần Thủy mỗi giọt chỉ 10 đồng tệ, để nâng cấp lên cấp 3 rồi tính tiếp, đan dược cấp 2 cũng chỉ có 50 đồng tệ, không lãi nhiều, giá gốc đã 40 đồng tệ, không lời được bao nhiêu, đan dược cấp 3 bán ở NPC giá 5 ngân tệ, đó mới là phương hướng kiếm tiền của tôi.

Chú ý: 1 kim tệ = 100 ngân tệ = 10.000 đồng tệ.

Ngồi xổm ở 1 góc quảng trường, luyện đủ 300 lần, cuối cùng trong hành trang của tôi chứa đầy Ngân Diệp Đan cấp 2, đồng thời 1 tiếng “ting”, sau khi tiêu hết 120 ngân tệ thì kỹ năng của tôi đã tăng lên cấp 3!

“Ting!”

Hệ thống thông báo: Chúc mừng bạn, Thuật Luyện Đan của bạn đã thăng cấp LV-3, do bạn là người chơi đầu tiên có Thuật Luyện Đan LV-3, đã nhận được phần thưởng: Mị lực +1!

Lại được 1 điểm Mị lực, tốt!

Cái này thế mà cũng tặng điểm Mị lực, đúng là kỳ quặc, không biết Lâm Uyển Nhi có bao nhiêu điểm Mị lực rồi, không phải là vừa mới vào game, hệ thống đã thông báo: Chúc mừng bạn, do bạn quá xinh đẹp, ngực 34 cúp D quá mức hấp dẫn, nhận được phần thưởng: Mị lực +5 chứ...

Chắc là không đâu, nếu không tôi sẽ xóa account!

Đứng trên quảng trường, tôi gào lên: “Đan dược cấp 2 vừa ra lò, về xanh 100 điểm, mỗi viên chỉ cần 30 đồng tệ, bán sỉ đây, ai muốn mua thì liên hệ ngay!”

Giọng vừa dứt, trong đám đông đi đi lại lại xung quanh, có một em gái xách theo con dao găm bỗng nhiên dừng chân nhìn về phía tôi, làm cả người tôi run lên, trong tai như vọng lại giai điệu quen thuộc: “Chỉ vì trong đám đông nhìn em nhiều hơn một chút, rồi không bao giờ có thể quên được gương mặt em nữa, chỉ mong có một ngày được gặp lại em lần nữa, từ đó tôi bắt đầu nhớ nhung trong cô đơn...”.

“Ê!"

Em gái đi lên trước, gọi giật tôi tỉnh lại trong thế giới âm nhạc của mình, cô ấy nhìn về phía tôi, ánh mắt hơi kỳ quái: “Cái anh này đúng là kỳ lạ, không phải muốn buôn bán à? Đan dược cấp 2 chỉ 30 đồng tệ một viên thôi hả?”

Tôi tập trung nhìn lại, em gái xinh đẹp thật, trên người mặc áo giáp da, đều là màu trắng, bao bọc cơ thể lộ rõ ra đường cong vô cùng hấp dẫn, tay xách một con dao găm, hình như là binh khí Hắc Thiết, gương mặt vô cùng xinh đẹp, một vẻ đẹp. nhã nhặn, ừm, ít nhất phải chấm 8 điểm trở lên, cùng lúc đó, trên đầu cũng hiện lên dòng chữ, hình như cảnh cáo người khác đừng có chọc vào cô ấy, đây là một đóa hoa hồng có gai...

ID: Nguyệt Khuynh Thiển LV-19 Thích Khách thực tập

Thích Khách cấp 19, có lẽ giết loại áo giáp vải cấp 15 như tôi quá là dễ dàng, không chọc vào được, thái độ phục vụ phải tốt một chút!

Nở nụ cười sáng lạn trên môi, tôi cúi đầu nhìn xuống cô ấy: “Ừm, 30 đồng tệ một viên, cô nương, cô muốn mua bao nhiêu?”

Nguyệt Khuynh Thiển cười: “Vậy được, anh có bao nhiêu, tôi mua bấy nhiêu!”

Tôi nhìn vào trong hành trang của mình, tổng cộng 300 viên, mình chỉ cần giữ 50 viên phòng hờ là được, nên nói: “Tổng cộng 250 viên, thật sự mua hết?”

“Mua, giao dịch với tôi đii “Được!”

Mở khung giao dịch ra, đặt vào 250 viên thuốc, mà Nguyệt Khuynh Thiển đã nhanh chóng đặt 75 ngân tệ lên trên, mỉm cười ngọt ngào: “Cảm ơn anh giai nha!”

“Không có gì!”

Tôi xoay người định đi, cô ấy gọi tôi lại: “Đợi chút, Tiêu Dao Tự Tại phải không?”

“Ừm, có việc gì?”, Tôi quay đầu lại nhìn cô ấy.

Nguyệt Khuynh Thiển nghiêng đầu nhìn tôi, bỗng mỉm cười, nói: “Như vậy đi, chúng ta kết bạn, đợi sau này anh có thuốc cao cấp hơn thì có thể tìm tôi, tôi cần không giới hạn, được không?”

Tôi hơi ngạc nhiên: “Cô là một Thích Khách, cũng không cần nhiều đan dược như vậy chứ?”

Nguyệt Khuynh Thiển cười đầy ẩn ý: “Được thôi, tôi quên không tự giới thiệu rồi, thực ra tôi là người chơi cấp quản lý của công hội Praha gia nhập vào “Thiên Mệnh”, chức vị là Phó minh chủ. Công hội Praha, anh từng nghe qua chưa?”

Tôi gật đầu: “Ừm, từng nghe, ở trong Chinh Phục cũng có công hội này, công hội đứng trong top đầu toàn quốc”.

“Ừm, vậy thì dễ giải quyết”, Nguyệt Khuynh Thiển nhìn sâu vào tôi nói: “Anh luyện chế được nhiều đan dược cấp 2 như thế, ắt Thuật Luyện Đan của anh đã phải đến cấp 3 rồi nhỉ? Sắp tới đây, chúng tôi sẽ cần đến một lượng lớn đan dược cấp 3, hay là... hay là anh gia nhập vào Praha của chúng tôi, thế nào? Trở thành Luyện Đan Sư cao nhất của chúng tôi, chúng tôi...”.

Cô ấy mỉm cười hơi ngại ngùng: “Chúng tôi có rất nhiều phúc lợi đó nha...".

Tôi hít sâu một hơi, cố gắng chống lại cám dỗ nói: “Không cần, tôi thích một mình quen rồi, không thích tham gia vào. công hội có quá nhiều gò bó, nhất là một công hội lớn như Praha, còn phải nghe theo chỉ huy gì đó. Tôi là một sinh vật bản tính trời sinh thích một mình”.

Nguyệt Khuynh Thiển chu môi, trông có vẻ hơi tiếc nuối, cười nói: “Vậy được, tôi cũng không miễn cưỡng anh, dù gì chúng ta sau này cũng là bạn bè, có gì cần Praha thì cứ liên lạc thẳng cho tôi nhat”

“Ừm, cảm ơnl”

“Được, vậy tôi đi đây...”, Nguyệt Khuynh Thiển xoay người đi mấy bước, thình lình quay đầu lại, nở một nụ cười khẽ với tôi: “Tiêu Dao Tự Tại, tôi nhớ kỹ anh rồi đó, sau này chúng ta sẽ là bạn bè...".

“Được..”.

Tôi đứng ở đó, đợi cho đến khi trái tim mình không còn đập quá nhanh nữa, thầm mắng mình một câu kém cỏi, lúc này mới bắt đầu làm việc của mình.

Công hội Praha quả thực là nhiều mánh khóe, đưa một em gái xinh đẹp dễ thương như vậy ra làm nhà ngoại giao lôi kéo nhân sĩ, có thể tưởng tượng được, anh hùng bị Nguyệt Khuynh Thiển làm say như điếu đổ sau đó gia nhập vào công hội Praha chắc chản không ít, đáng tiếc là vô dụng với tôi, mấy ngày này đi chung với người đẹp cỡ Lâm Uyển Nhi và Đông Thành Nguyệt làm cho khả năng miễn dịch của tôi với lực sát thương từ mấy em xinh đẹp đã tăng lên rõ rệt.

Nhìn thời gian, 10 phút đã qua lâu rồi, tôi vội vàng thoát ra!

Cả một đường chạy như bay đến ký túc xá nữ, từ xa Lâm Uyển Nhi nhìn thấy tôi đã dẫm dẫm châ lừ, tên Lý Tiêu Dao khốn kiếp bắt chúng ta phải đợi tận 11 phút!”

Đông Thành Nguyệt cười khế: “Anh ấy chắc chắn là có. chuyện gì đó trong game, nếu không với bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời của anh ấy với cậu, chắc chắn sẽ không để cậu phải đợi tận 11 phút đâu...”.

Tôi đi lên trước, nói: “Ngại quá, trong game bận quái”

Lâm Uyển Nhi nói đùa: “Ồ, người vừa mới thăng cấp lên cấp 10, còn có việc gì chứ? Không phải là dẫn một em gái cấp 1 mới chơi nào đó đi giết yêu tinh chứ?”

Tôi ho mấy tiếng: “Đại tiểu thư cô nghĩ nhiều rồi, tôi luyện chế được một loạt nước thuốc cấp 2, vừa rồi đang rao bán mà thôi...

“Luyện chế đan dược?”, Lâm Uyển Nhi trợn mắt nhìn tôi chäm chằm: “Anh đã tìm được công việc chuyên ngành rồi à?”

“Ừm, sao thế?”, tôi nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt: “Chẳng lẽ cô chưa tìm được?”

Lâm Uyển Nhi hơi đỏ mặt, vẻ ngại ngùng hiếm thấy hiện lên trên gương mặt nhỏ nhắn, đã ngượng đến mức không dám nhìn tôi nữa rồi láng em gái dịu dàng này làm cho lòng tôi rung động không thôi, cô ấy mà cứ như vậy mãi thì tốt rồi.

Đông Thành Nguyệt ở bên cạnh kể lể: “Uyển Nhi muốn tìm việc Chế Dược Sư, nhưng mà, lúc trả lời câu hỏi của người hướng dẫn, liên tục trả lời sai ba câu đố mẹo của đối phương nên đành phải đợi ngày mai để lấy được cơ hội tìm việc lần nữa...

Da mặt tôi đều căng cứng lên rồi, tôi sợ mình không nhịn được mà bật cười, vậy thì tôi sẽ mất mạng là chắc.

Lâm Uyển Nhi u ám liếc mắt lườm tôi: “Muốn cười thì cười

đi, đừng có nhịn ra bệnh nội tạng gì đó...”.

Tôi lau nước mắt bên khóe mắt: “Không có, tôi cảm thấy đại tiểu thư thông minh sáng suốt, chắc chắn là hệ thống có bug rồi nên mới trả lời sai...

“Mình nói mà, chắc chăn có bug rồi...”

Đông Thành Nguyệt: “Haiz... mình cảm thấy IQ của mình sắp bị hai người kéo xuống rồi, mau đi ăn cơm đi

Một bàn đầy đồ ăn, ba người ngồi xung quanh cảm đầu

“Lý Tiêu Dao, quái vật xung quanh Bát Hoang Thành thế nào, có gì đặc sắc không?”, Lâm Uyển Nhi nhìn tôi hỏi, sau đó lại hỏi thêm một câu nữa: “Ồ, tôi không nói quái vật cấp 15 trở lên, chỉ là hỏi anh cấp 15 trở xuống, tôi biết, anh chắc chắn đánh không lại quái vật cấp 15...”.

Khóe miệng tôi giật giật: “Không... tôi đã là cấp 15 rồi...”.

Đông Thành Nguyệt há to miệng: “Á a, tốc độ lên cấp của anh đúng là không chậm nhỉ, mới bao lâu đâu mà đã lên cấp 15 rồi!"

Tôi cười cười, lại nói: “Chưa đi thử Cửu Lê Thành và Phàm Thư Thành, nhưng có lẽ cũng na ná, đặc điểm lớn nhất của Bát Hoang Thành chắc là ký hiệu thành trì. Huyết Sát Bát Hoang, nâng cao 3% lực tấn công và lực phòng ngự”.

“Hả? Còn có Buff thành trì nữa à?”, Lâm Uyển Nhi há to cái miệng đầy sức hấp dẫn của mình.

Tôi giật mình: “Đừng nói với tôi các cô chưa đi đến chỗ thành chủ để nhận ký hiệu thành trì chứ?”

“Đúng là chưa...".

Tôi mở điện thoại ra, tìm kiếm một lúc nói: “Nè, ký hiệu của Phàm Thư Thành, mỗi người chơi có thể nhận được một quyển sách Phàm Nhân không bao giờ bị rơi, hiệu quả của sách Phàm Nhân là hấp thu năng lượng trong thời gian online, chuyển hóa thành kinh nghiệm cho người chơi, có thể nói, người chơi của Phàm Thư Thành là những người chơi thăng cấp nhanh nhất trong ba thành chính...”.

Lâm Uyển Nhi câm nín và cơm, nhồm nhoàm nói: “Chút nữa tôi sẽ đi nhận cuốn sách Phàm Nhân, tức chết tôi rồi, tôi nói lúc nãy tôi đã đánh bại gã ky sĩ thô lỗ kia sao lại cứ có một quyển sách xuất hiện trên cánh tay tôi...”.Đông Thành Nguyệt: “.