Hôm nay , Minh và Bố Nó nhận được rất nhiều sự bất ngờ từ Nó . Chưa bao giờ Nó xem ai là bạn còn muốn ở chung nữa . Có lẽ , Phương đã làm tan chảy được một phần băng nào đó trong tim Nó .

- Con thực sự muốn Phương ở lại cùng con ?_ Bố Nó

- Yes _ Nó

- Không được _ Đến giờ Hắn mới lên tiếng tạo sự chú ý của các đôi mắt tại đây nhưng ngoại trừ đôi mắt của Nó , Nó lơ đễnh nhìn xoáy vào không trung một cách vô hồn như đang suy nghĩ gì đó nhưng Nó vẫn nghe Hắn nói.

- Why ?_ Nó

- Biệt thự này rất nhiều phòng , em tôi tội tình gì phải ngủ cùng phòng với cô ? Nhỡ cô đối xử với em tôi như em cô thì sao ?_Hắn

- I don't care _ Nó

- Anh Hai , không sao đâu _Phương

- Never , anh không cho em ở cùng cô gái kì lạ này !_ Hắn gằng giọng 

" Minh Khang , anh được lắm , chờ đi , em sẽ cho Hai biết tay " Mặt Phương sầm xuống , ánh mắt hình viên đạn xoáy sâu vào đôi mắt Hắn như một lời cảnh báo 

- Rio , để Elena ở với Linda đi, sẽ không cho chuyện gì đâu _Minh

- Sao tôi biết được tính khí của cô gái này chứ ?_ Hắn nhếch môi

- Yên tâm , mình đảm bảo _ Minh

- Không cần đảm bảo . Thứ nhất , Thục Phương ở với tôi chứ chẳng phải là anh . Thứ hai , tôi chẳng phải lúc nào cũng gây chuyện cả , chỉ là khi có chuyện liên quan đến tôi , tôi mới đối xử như đúng chuyện . Tôi giờ chẳng muốn ai ở cùng , tuỳ mọi người _ Nó quay lưng đi , khuôn mặt vẫn chẳng muốn biểu lộ cảm xúc.

- Này Justin , em cậu thật kì lạ , nói gì nãy giờ , tớ hiểu chết liền _ Hắn

- * lắc đầu * Còn em cậu , dữ không ?_ Minh 

- Liên quan gì ?_ Hắn

- Linda Nó ít nói mà khi Nó triết lí thì hơi khó hiểu một chút ,cậu lo giải quyết đống lửa phía trước kìa _ Minh cười

- What happend ?_ Hắn vẫn chưa hiểu

- Lâm ... Minh ... Khang_ Phương nhấn mạnh , gương mặt Phương sầm xuống , đầu như muốn bốc lửa . Khó khăn lắm Phương mới làm bạn với Nó vậy mà giờ ...

Nó không quay trở lại phòng , Nó đi dạo vườn được một lúc , Nó nghỉ chân ở chiếc xích đu . Hồn Nó đang chạy đua cùng nắng , đùa giỡn cùng gió. Khung cảnh này tuyệt đẹp biết bao , gió thổi nhè nhẹ cũng làm cho tóc Nó thoáng chút được nâng bỗng .Đôi mắt nâu sâu thẳm chứa đầy nỗi buồn , tâm sự lơ đễnh nhìn đâu đó , một nơi nào đó rất xa trên bầu trời . Đôi mắt đẹp đó bỗng khép lại khi Nó có cảm giác rằng có người đang tới ...

- Lin...Linda

-......_ Nó

Không khí căng thẳng thêm khi Nó đáp lại tiếng gọi bằng 1 sự yên lặng đến bất ngờ . Người đến gặp Nó là Hắn , Hắn đến vì chuyện nãy , hít một hơi thật sâu rồi Hắn mới cất tiếng

- Tôi... tôi đến đây để xin lỗi cô vì chuyện khi nãy _Hắn

- ..._Nó

- Mong cô bỏ qua chuyện lúc nãy _ Hắn

- ...._ Nó

- Cho Elena ở cùng cô nhaz ?_ Hắn

**** 10 phút trước ****

Hắn nhận ra vẻ giận dữ của em gái mình cũng hơi sợ . Nhưng Hắn vẫn cố bình tĩnh 

giải thích cho em gái mình hiểu

- Elena , anh Hai chỉ muốn tốt cho em thôi !_ Hắn

- Ờ... chắc tốt_ Phương

- Thôi qua rồi , anh sẽ không thay đổi quyết định đâu _ Hắn đem hộp bánh mà quản gia tặng tiến lại chỗ Phương - Ăn đi cho bớt giận .Hắn giỡn , Phương hất hộp bánh rơi xuống đất từ tay Hắn . Gương mặt Phương vẫn giận dữ , nỗi tức giận không thể nguôi .

- > đủ rồi nha _ Hắn đánh Phương 

- Anh.... anh hai _ Phương đưa tay chạm vào gương mặt đang hằn những vết đỏ của 1 bàn tay vừa tạo nên

- Ơ....ơ....hai .... hai xin lỗi _ Hắn hoảng hốt , Hắn tát Phương không suy nghĩ 

- Rio , cậu hơi mạnh tay đấy , Elena em có sao không ?_ Minh

- Justin cám ơn anh , em không sao _ Phương

- Elena , em không sao chứ , anh xin lỗi , anh hơi mạnh tay _ Hắn

- Buông tôi ra . Xin anh đừng can thiệp vào chuyện của tôi nữa _ Phương

- Elena , em nói gì vậy ?_ Hắn cố giữ bình tĩnh 

- Làm bạn ở chung thì có gì là sai ?_ Phương rưng rưng nước mắt 

- Em nói sao ? " Bạn "_ Minh , Hắn đồng thanh 

- Phải , em và Linda vừa mới làm bạn , khó khăn lắm bạn ấy mới cho em ở chung vậy mà giờ..._ Phương

- Thật sao , hai xin lỗi , hai không biết _ Hắn

- Bây giờ có hai con đường lựa chọn _ Phương

- Nói đi _ Hắn

- Một là giải quyết cho thoả đáng . Hai là bị cấm túc 1 thời gian và sẽ bị mẹ la _ Phương

- Còn con đường thứ ba không ?_ Hắn

- Giờ sao , em đi gọi điện thoại hỏi thăm mẹ nha_ Phương vờ móc điện thoại ra

- Ế , ế khoan , chờ hai một chút , hai sẽ giải quyết _ Hắn

Hắn chẳng sợ Phương mà sợ mẹ Phương . Phương chỉ cần gọi cho mẹ 1 cái thôi là Hắn hiểu số phận . Nghĩ đến mà Hắn nản vô cùng

    " Minh Khang , tài khoản của con bị đóng băng 1 tháng 

      Mẹ  cấm con đi chơi trong 1 tháng đó " 

*** Quay về hiện tại ***

" Trời ạ , phải xin lỗi kẻ gây tranh cãi cho 2 anh em mình sao ?"

- Never_ Nó buông câu lạnh nhạt

- Xin cô đấy _ Hắn miễn cương

- ...._ Nó

- Cô kí vào đây đi _ Hắn rút trong túi tờ giấy 

- Phiền quá _ Nó 

- Cô kí vào đây rồi tôi không làm phiền cô nữa _ Hắn đưa giấy ra trước mặt Nó 

Đôi mắt Nó mở ra , ánh nhìn vô hồn ngó lơ mọi thứ ,ung quanh . Bất chợt , Hắn bắt gặp đôi mắt Nó . 2 đôi mắt chạm nhau , không khí lạnh bao trùm xung quanh 2 đôi mắt đẹp đấy . Hắn đẩy cặp mắt sang phía khác rồi lắc đầu . Nó không lộ cảm xúc , ánh mắt vẫn giữ nguyên như thế . Nó vội cầm tờ giấy rồi lấy trong túi áo  ây bút và ký tên vào tờ giấy . Theo như tờ giấy thì khi Nó kí tên , Thục Phương sẽ được Nó đồng ý cho ở cùng phòng & làm bạn . Nó kí rồi đứng dậy hất tung tờ giấy lên không trung quay đi vào trong

- Mất hứng .....

Hắn nhặt lại tờ giấy và vào trong , thế là Hắn được Phương tha thứ . Phương ở cùng Nó , Hắn ở cùng Minh . Nó vẫn chưa quen và cảm thấy khó chịu khi có người ở cùng phòng . Vì thế , Nó đợi đến khi Phương ngủ , trong phòng tối om thì Nó mới lên giường . Nó sẽ xem rằng Phương  chẳng hề có mặt trong phòng....

Một trái tim băng lạnh cỡ nào thì trong đó vẫn len lỏi chút thứ gì đó là tình cảm ... Nhưng chỉ vì nó được chôn giấu khá sâu khá kĩ và không ai có thể thấy được , chạm vào được nên Nó luôn là bí ẩn .... Nhưng này cũng có nhưng khác .... Nhưng mà sẽ cố .... sẽ có 1 người dành riêng để truy lùng bí ẩn đó và chính người đó sẽ làm cho trái tim ấy rộng mở , sẽ làm cho trái tim ấy trở nên ấm áp .... Tất cả chỉ trông chờ vào thời gian mà thôi .... 

*************************