Hunter bước tiếp vào nhà , câu nói cuối cùng làm Như lạnh sống lưng . Giết sao ? Chẳng lẽ tất cả là tại cô ? Không . Cô chẳng có lỗi gì cả ? Tất cả mọi việc đều do một người dựng nên mà theo ý nghĩ của cô đó chính là mẹ cô .

- Rio , mày dẫn Jenny đi chơi giùm tao chút . Chắc em sợ lắm phải không Jenny ?_ Minh vẫn quan tâm Như bình thường

- Anh đang quan tâm tôi sao ? Chẳng phải anh cũng như bọn họ sao ? Ghét , hận tôi đến mức muốn giết tôi . Anh đừng giả bộ nữa , tôi chẳng tin các người nữa ._Như toan bỏ chạy ra ngoài 

Minh không đuổi theo ngay cả Hắn - người mà mọi người cho rằng đã thích Như  cũng chẳng đuổi theo . Lại có một người đuổi theo Như đó là Ken , Ken chạy theo Như vì ngay từ lần đầu gặp mặt Ken đã rất có ấn tượng với cô nàng . Hắn thì mải mê đuổi theo suy nghĩ về Nó mà mọi người xung quanh lần lượt vào nhà hết mà chân Hắn còn chưa di dời 

*** Tại Phòng Nó ***

Nó được Hữu đưa vào phòng . Nó liền lấy đồ vào nhà vệ sinh thay . Nó mở vòi sen cho nước xả vào mặt mình , khẽ vuốt mặt nhìn lại mình , Nó thầm nghĩ 

" Sát thủ mà để bị thương ? Vậy có tư cách làm sát thủ không ? "

" Nếu chưa đủ dộ nhanh nhẹn , nhạy bén bây giờ cũng rỗi thôi thì đi học vậy "

Nó bước ra khỏi nhà tắm với một bộ đồ rất giản dị sau khi quyết định . Hữu ngồi ở sopha đợi Nó ,  Nó nhìn Hữu , hình như anh có gì muốn nói với Nó . Nó bước lại sopha ngồi đối diện anh  . Bốn mắt nhìn nhau chẳng nói nên lời . Nhưng đến khi nói thì ...........

- Anh/ Em có chuyện muốn nói _ Cả 2 đồng thanh

- Em/Anh nói trước đi _ Đồng thanh chap 2

- Anh muốn em kể anh nghe . Tại sao mẹ anh lại chết dưới tay em _Hữu chầm chậm nói . Anh rất muốn biết khoảng thời gian mất tích của Nó và mẹ anh đã xảy ra chuyện gì .

- Anh thực sự muốn biết _ Nó nhìn Hữu , khuôn mặt vẫn không biểu cảm

- Ừm _ Hữu kiên quyết muốn biết lí do vì sao mẹ anh chết .

- Vậy thì ......... chuyện bắt đầu vào 12 năm trước 

Nó ngồi kể Hữu nghe mọi chuyện , gương mặt Nó vô hồn từ đầu cho đến khi kể nhiệm vụ đầu tiên Nó làm , gương mặt Nó có cảm xúc , một nét rất buồn thoáng hiện trên gương mặt thanh tú của Nó nhưng cũng nhanh chóng biến mất . Hữu thì thay đổi sắc mặt liên tục khi nghe Nó kể về bài huấn luyện mà Hunter dành cho Nó .

Quá sức tưởng tượng mà , một đứa bé ma phải chịu những cảnh chẳng khác gì địa ngục làm sao được chứ . Vỏ bọc lạnh lùng được tạo nên để bao bọc tâm hồn yếu đuối và trái tim lạnh giá cũng được tạo nên từ đó . Sau khi nghe Nó kể xong thì Hữu lại cảm thấy có lỗi với Nó , Nó cũng đâu muốn giết mẹ anh . Tất cả là do Hunter ép Nó . Bà quản gia là nạn nhân , Nó cũng thế thôi cũng là nạn nhân cả mà .

- Anh .... anh xin lỗi . Anh không biết cuộc sống của em Nó như thế . Anh ..... anh khôg trách em đâu . Em cũng chẳng cần quan tâm đến món nợ đó . Anh không những không đòi nợ em mà anh hứa với em .Anh sẽ giúp đỡ và bảo vệ em bằng mọi giá cho dù anh phải hi sinh cả tính mạng mình . Tiểu Băng , anh muốn nói với em một điều mà chắc có lẽ em không tin hay chấp nhận . Đó là anh muốn nói ..... anh ..... yêu ... em_ Tâm sự của lòng Hữu đã được giải bày , anh mỉm cười nhìn Nó . Cho dù kết quả ra sao anh cũng chấp nhận .

------------------------------------