Mọi thứ chuẩn bị cho buổi tiệc hóa trang tại gia Kinomoto đều đang ráo riết thực hiện dưới sự chỉ đạo của Hiiragi Shinoa, cô là một trong những nhà tổ chức sự kiện tài giỏi trong tập đoàn nên Sherry vô cùng yên tâm giao trọng trách này cho cô. Tiểu thư Kinomoto quan sát hiệu quả làm việc của Shinoa không khỏi hài lòng, đứng trên ban công trước sảnh chỉ thấy Shinoa không ngừng nói:

- Cậu kia nâng bức tranh cao lên một chút, đúng rồi. Sang phải một chút, hoàn hảo.

- Bác Joe để cháu giúp cho, mấy việc nặng này để mấy đứa thanh niên nó làm, bác giúp cháu dán mấy cái bong bóng này lên nhé. Heemin, lại đây bưng 3 chậu cây này đặt ra ngoài kia.

- Em vất vả quá nhỉ ? – Sherry lên tiếng.

- Có gì đâu chị, công việc của em mà. Chị yên tâm, đây sẽ là buổi tiệc khiến chị tỏa sáng nhất – đang vừa quay qua nói chuyện với Sherry thì một cô hầu gái bưng chén dĩa sắp ngã cô chạy tới đỡ - cẩn thận một chút, đồ đắc tiền không đấy.

- Tôi xin lỗi – cô hầu gái cúi đầu.

- Em làm việc đi, chị đi phát thiệp mời đây – Sherry xách túi đựng thiệp mời ra xe.

- Ok !

Sherry khởi động xe chuẩn bị nhấn ga chạy thì một bàn tay nắm cửa xe cô lại:

- Ai lại để đích thân Chủ tịch phải đi phát thiệp mời như vậy chứ ? – Yukito mỉm cười.

- Anh Yuki.

- Anh đi với em được không ?

- Tất... tất nhiên rồi, anh lên xe đi.

- Để anh lái cho – anh nháy mắt khiến cô đỏ cả mặt.

- Dạ...dạ - cô ấp úng di chuyển qua ghế cạnh tài xế.

Anh cùng cô đi phát thiệp mời khắp nơi từ công ty tới những nơi xa xôi ngoại thành, từ nhân viên tới những doanh nghiệp, đối tác lớn của Kinomoto. Cuối cùng còn 3 tấm thiệp đẹp nhất của 3 tập đoàn là đối tác quan trọng nhất của Kinomoto: tập đoàn Daidouji, The World và SJS. Lần này Sherry cùng anh vào nhà đưa thiệp mời tận tay, Yukito chuyển hướng tới biệt thự Daidouji:

- Biệt thự đẹp thật, đúng là phong cách của Tổng Giám đốc Daidouji – Sherry cảm thán.

- Xin chào, chúng tôi có thể giúp gì cho anh ? – hệ thống mở cửa hỏi.

- Chúng tôi là người của tập đoàn Kinomoto, muốn gặp Tổng Giám đốc Daidouji, không biết cô ấy có ở nhà không ? – Yukito nói.

- Xin đợi một lát.

Một người hầu gọi cho Tomoyo xin phép có cho họ vào hay không, ngay sau đó anh ta bấm hệ thống mở cửa tự động. Xe Yukito chạy vào đại sảnh, Tomoyo lịch sự chạy ra đón tiếp:

- Chào em, Tomoyo – Yukito chào.

- Chào anh Phó Giám đốc Kinomoto.

- Chào chị, Tomoyo – Sherry cúi đầu chào.

- Có lộn không vậy Sakura ?

- Em là Sherry – nghe câu nói đó của Tomoyo, Yukito và Sherry đều bật cười.

- Sherry ??? Em của Sakura phải không ? Thật giống nhau như đúc. Chị xin lỗi nhầm em với chị em.

- Có gì đâu chị.

- Hôm nay 2 người đến đây tìm em có chuyện gì sao ?

- Tập đoàn Kinomoto và tập đoàn Daidouji là đối tác đã lâu năm. Ngày mai, tập đoàn có một buổi tiệc nhỏ muốn mời chị đến tham dự, chị sẽ đi chứ ?

- Dĩ nhiên rồi, chị sẽ đi.

- Tomoyo, em để hợp đồng của SJS ở đâu vậy ? – Eriol cầm mớ hồ sơ ra cửa hỏi thì gặp Yukito và Sherry – đây chẳng phải Phó Giám đốc Yukito sao, anh đến đây có việc gì vậy, còn đây là... - Eriol ngạc nhiên nhìn người bên cạnh – Sakura, sao cậu ở đây ?

- Cậu nhầm rồi, Eriol. Đây là Sherry, người chúng ta tìm kiếm lâu nay.

- May quá, có Tổng Giám đốc Hiragizawa ở đây. Ngày mai, tập đoàn có một buổi tiệc nhỏ muốn mời anh đến tham dự, anh sẽ đi chứ ?

- Đích thân Tổng Giám đốc và Phó Giám đốc đã mời thế này sao tôi dám từ chối chứ.

- Em sẽ rất vui nếu anh chị cùng đến đấy. Cũng khá trễ rồi, em còn đưa thiệp cho nee-chan nữa, có thời gian chúng ta sẽ nói chuyện nhiều hơn.

- 2 người về cẩn thận, mai chúng tôi sẽ tới – Eriol chào.

- Chào anh chị, em về.

Địa điểm cuối cùng chính là biệt thự Li, khách mời cuối cùng của ngày hôm nay. Sherry hào hứng muốn biết nơi chị gái mình đã sống suốt bao năm qua, mọi người có đối xử tốt với chỉ hay không, đặc biệt là Tổng Giám đốc Li. Chiếc xe lăn bánh vào biệt thự đậu trước sảnh, Yukito và Sherry ung dung bước vào trong, ông quản gia chạy ra nghênh đón 2 người:

- Chào 2 vị, 2 vị đến đây có việc gì ạ ?

- Chúng tôi đến tìm Tổng Giám đốc Li, không biết anh ấy có nhà không ?

- 2 vị ngồi chờ một chút, tôi đi gọi cậu ấy.

Một lát sau, Syaoran chỉnh chu quần áo lại một chút rồi bước xuống. Một hình ảnh khá lâu anh đã không nhìn thấy, một cô gái với mái tóc ngắn màu nâu trà, đôi mắt lục bảo đang ngồi trò chuyện với người thanh niên bên cạnh không phải anh. Viễn cảnh trong anh biến đổi khiến anh bắt đầu nảy sinh hiểu lầm, anh bực bội chạy lại nắm lấy cổ tay cô gái trước mặt nhấc bổng lên:

- Em thích cười nói với người đàn ông khác như vậy sao ?

- Đau...đau quá, anh làm gì vậy ? – Sherry nhăn mặt.

- Tổng Giám đốc Li, anh mau buông cô ấy ra.

- Anh không được xen vào chuyện của chúng tôi, 2 người dám công khai ngay trong nhà tôi không biết xấu hổ sao – anh nóng máu quát Yukito và Sherry.

- Tổng Giám đốc Li, anh bình tĩnh lại, anh làm tôi đau đấy – Sherry nắm lấy cổ tay mình nói.

- Tổng Giám đốc Li ? Hôm nay em còn xưng hô như vậy với anh ? – Syaoran giơ tay định đánh Sherry.

- DỪNG LẠI, SYAORAN !!! – Souji và Marry đang tiến hành nghiên cứu dưới tầng hầm, nghe giọng anh quát tháo lập tức chạy lên.

- Các cậu không được xen vào.

- Nhưng cô nhóc đã làm gì mà cậu lại như thế ? – Souji hỏi.

- Cô ấy dám tình tứ với người đàn ông này ngay trong nhà chúng ta, như vậy chưa đủ chọc giận tớ sao ?

- Tổng Giám đốc Li, anh hiểu lầm rồi thật ra tôi...

- Anh mau buông cô ấy ra, anh hiểu lầm chúng tôi rồi...

- Chúng tôi ?? 2 người thân thiết tới mức đó rồi sao ? – anh siết chặt tay hơn rồi giơ tay định đánh cô lần nữa.

SYAORAN!!!8X