Lưu Bạch anh thừa biết người ngồi kế anh là anh rể của anh nhìn theo góc của anh thì rất đẹp tuy không trắng nhưng lại rất đàn ông ngồi kế bên nghe mùi rất dễ chịu còn là một người đàn ông thành đạt nữa

Lưu Bạch đột nhiên đứng dậy

" Chị em đi vệ sinh"

Lưu Yên gật đầu lúc anh đi thì Thành Quốc cũng vừa chạy tới mà thở hồng hộc

" Lão đại"

Đế Kim thấy Thành Quốc tới thì chỉ tay phía trong phòng cấp cứu.

Thành Quốc hiểu ý liền đi vào

Lưu Bạch anh vừa đi vệ sinh ra thì có một cuộc điện thoại

" Ting ting..."

Rất nhanh anh bất máy

" Alo"

Hang Nam một người trong lớp của cậu điện

" Cậu tới trường gấp đi có chuyênj rồi"

Lưu Bạch nghe xong thì tât máy nhấn số chị mình

" Ting.."

Rất nhanh Lưu Yên bắt máy

" Alo em đi vệ sinh lâu như vậy?"

Lưu Bạch anh không muốn dài dòng

" Chị ơi ở trường em có chuyện rồi chị với anh rể chăm sóc ba mẹ đó"

Lưu Yên chưa kịp nói gì thì Lưu Bạch đã cúp máy

Lưu Yên thở dài

" Mẹ ơi thằng Lưu Bạch ở trường nó có chuyện gì nên nó đi rồi"

Mẹ Lưu Yên bà rất hiền lành mà gật đầu

Cũng rất nhanh Đi ra

Đế Kim thấy vậy liền lại hỏi

" Bác ấy sao rồi?"

Thành Quốc anh nhìn Đế Kim

" Bác ấy chỉ bị hở van tim thôi đó làm việc quá sức. Chỉ cần nghĩ ngợi là được với lại bác ấy đã bị bệnh tim bẩm sinh"

Đế Kim gật đầu đi phía trước Thành Quốc thì đi theo phía sau.

Lưu Yên vỗ vỗ tay mẹ cô

" Mẹ đừng lo ba không sao đâu. Mẹ ở đây chăm sóc ba con đi theo coi sao"

Mẹ Lưu Yên nghe vậy thì liền gật đầu

Lưu Yên chạy theo phía sau của Đế Kim mà khoát tay anh

" Có thật là bà em không sao hay không?"

Đế Kim dừng lại mà xoa đầu cô

" Không sao em yên tâm"

Lưu Yên không hiểu sao chỉ cần một câu nói của Đế Kim cô cảm thấy rất an tâm mà gật đầu

" Thành Quốc anh chuyển ba của Lưu Yên qua phòng vip chị phí tôi lo"

Lưu Yên nghe vậy liền ngăn cản

" Thôi em trả được hôm qua anh đã đưa em ba thẻ rồi mà"

Đế Kim nhìn Lưu Yên

" Đó là tiền anh cho em để tiêu vặt và mua đồ riêng"