Lão đại đúng là lão đại làm đến nổi chân của chị dâu cũng mỏi đi còn không nổi

Đế Kim nghe vậy thì đi lại bế cô đặt vào vị trí kế bên anh

" chân mỏi thì tốt nhất đừng đi lung tung"

Lưu Yên nghe vậy thì bĩu môi ai đ lung tung từng trên phòng đi xuống đây mà cũng bảo là đi tung lung

Đế Kim thấy Hàn Á đi vào thì liền kêu

" bác lên dọn dẹp phòng giúp cháu đi"

Hàn Á nghe vậy thì gật đầu dẫn theo mấy người lau dọn lên

Lưu Yên há mồm cô định lên tiếng thì Đế Kim đưa bánh mì vào miệng của cô làm cho vô không nói được mà an phận ngồi ăn phần của mình.

Trong giờ ăn không khí rất ngột ngạt không ai nói tiếng nào chỉ nghe tiếng của tivi và tiếng Thế Hào với Cung Âu.

Lưu Yên ăn xong thì thở phào nhẹ nhõm

" tôi ăn xong rồi"

Đế Kim không thèm nhìn cô mà chỉ nhìn phần ăn của mình

" tôi chưa ăn xong thì cô chưa được đi"

Lưu Yên nghe vậy thì há hốc mồm

" anh ăn xong hay không là chuyện của anh chứ tôi ăn xong thì tôi phải đi ra ngoài"

Đế Kim đưa cặp mắt sắc bén nhìn Lưu Yên.

Lưu Yên thật sự cô rất sợ cặp mắt này mỗi lần anh nhìn cô như vậy như sắp có một cuộc đại nạn đổ lên người cô

" ngồi thì ngồi"

Lưu Yên bây giờ cô không biết làm gì mà đưa mắt nhìn Cung Âu

" mấy giờ cậu đi?"

Cung Âu nghe hỏi liền trả lời

" tớ sao 9 giờ"

Lưu Yên gật đầu

" thế tớ và Thế Hào sẽ đưa cậu đi"

Cung Âu cười ngọt ngào rồi gật đầu.

" hôm nay em đến công ty tôi làm"

Đế Kim tự nhiên lên tiếng làm cho Lưu Yên giật mình

" thật sao?"

Đế Kim chỉ gật đầu.

Lưu Yên vui mừng mà cười tươi

" thế anh đi trước tôi đi đưa Cung Âu rồi sẽ kêu Thế Hào đưa thẳng tới công ty"

Đế Kim nghe vậy thì hơi cau mày

" tôi sẽ đưa em đi rồi sẽ chở em lại công ty"

Lưu Yên cô không muốn mọi người biết cô và chủ tịch của họ quen nhau nếu không sẽ rất khó sống với tất cả mọi người nhưng chắc giờ đó mọi người đã vào làm hết rồi

" được "

Đế Kim ăn xong thì bỏ dao đĩa xuống

" Dì Trần làm hai phần cơm trưa"

Dì Trần thấy vậy chỉ gật đầu đó giờ chưa bao giờ Đế Kim ăn cơm trưa ở nhà đem tới bây giờ anh có Lưu Yên chỉ sợ cô ăn cơm ở công ty không hợp khẩu vị.

Lưu Yên cũng mặc kệ không thèm để ý mà đi ra phòng khách nhiên đồng hồ.

Bây giờ cũng là 8 giờ 40 rồi không ngờ cô và Đế Kim ăn lâu như vậy.

" Cậu ở bên đó tháng sau tớ sẽ qua thăm cậu"

Cung Âu gật đầu

" Cậu nhớ nói đó nha"

Lưu Yên gật đầu.

Cô ngồi một lúc thì đã 9 giờ mà Cung Âu lên tiếng

" Tới giờ tôi đi rồi"

Đế Kim anh và Thế Hào đi lấy xe chỉ còn có cô và Cung Âu

" Tớ sẽ mau qua thăm cậu nếu không tớ sẽ nhớ cậu chết mất"

Lưu Yên sờ sờ bụng Cung Âu

" Đứa bé này nữa phải giữ cho thật tốt"

Cung Âu gật đầu

" Tớ đảm bảo cháu cậu sẽ không bị gì đâu"

Lưu Yên gật đầu thấy Đế Kim và Thế Hào chạy xe ra thì cô liền bỏ tay xuống nếu không bọn họ sẽ ghi ngờ.

Cung Âu leo vào xe Thế Hào còn Lưu Yên leo vào xe của Đế Kim mà cài giây an toàn vào.

Chiếc xe đi chuyển với tốc độ vừa phải hôm nay hai người bọn họ lấy chiếc Lamborghini màu đỏ chiếc xe đi trên đường ai cũng nhìn vì ghen tị vì trầm trồ có nhiều người lấy điện thoại ra chụp.

Buổi sáng nên không có nắng nên Đế Kim gỡ mui xuống nên thấy gõ khuôn mặt của Anh và cô Cung Âu và Thế Hào cũng thế.

Nhan sắc của anh và Thế Hào cũng đủ là cho mọi cô gái điều đổ ngục Cung Âu thì nhìn thế nào cũng mỏng mang yếu đuối làm người ta muốn bảo vệ còn Lưu Yên dịu dàng xinh đẹp.

Lưu Yên quay qua nhìn Đế Kim

" Nếu tôi không sinh em bé cho anh được nữa thì sao?"

Đế Kim nghe câu hỏi thì hơi sửng vài giây

" Thì kiếm người đẻ hộ"

Lưu Yên cô hơi thắc mắc nếu không làm tình thì sao mà đẻ chẳng nhẽ đi thụ tinh sao

" Là anh phải làm tình với người đó?"

Đế Kim anh vẫn tập trung lái xe

" Không sẽ đem tinh của tôi mà thụ vào"

Lưu Yên nghe thì có chỗ hiểu chỗ không

" Vậy người đẻ hộ đẻ ra không giống anh mà giống cô ta thì sao?"

Đế Kim nghe vậy thì cau mày

" Nếu giống cô ta thì tôi sẽ cho luôn đứa bé nếu muốn làm con tôi thì nó bắt buộc phải giống tôi hoặc cô"

Lưu Yên nghe xong thì thở dài đúng là phi lí có phải tôi đẻ đâu mà đòi giống tôi. Nói giống anh còn được