Nhìn thấy Arrebol nằm phơi nắng trả khác nào một con mèo đen xấu tính cả, Khánh San ngắm Quỷ Thất hồi lâu, đúng là vẻ đẹp say mê lòng người.

Bị cô nhìn Quỷ Thất có chút ngượng liền đặt chiếc ly nhỏ trên tay xuống nhìn côngây ngốc.

"Có phải bị u mê sắc đẹp này rồi không?"

"Ph...!ải, à không, hứ đừng từ cao!"

Quỷ Thất nghe xong có chút hài lòng tiếp tục đọc sách, dáng vẻ ưu nhã thanh thuần khác hoàn toàn cái dáng vẻ trên giường kia….nghĩ tới đây Khánh San bỗng đỏ mặt nhưng mà đúng thật anh lúc nào cũng đẹp, cô có chút ghen tị nhưng không phải vì sắc đẹp của Khánh San không bằng mà là sợ người khác nhìn thấy được dáng vẻ này ý nghĩ muốn chụp lại tấm hình lưu niệm cho riêng mình.

Không biết từ bao lâu Quỷ Thất vì bên cô đã thay đổi bao nhiêu thói quen giống cô, Khánh San có chút mơ hồ nhưng ngày ngày lại có tính cách giống anh dương như hai người họ đang hợp lại thành một vậy.

Khánh San như nghĩ được gì đó bỗng hưng phấn đứng bật dậy làm cho ly trà bị đổ ra chút ít.

"S...sao vậy?"

"Gần một năm rồi chưa có một tấm hình nào, chúng ta mau chụp hình đi!"

"Chụp hình?"

Không để Quỷ Thất định hình lại Khánh San đã kéo anh đứng dậy, ở dây có rất nhiêu phong cảnh đẹp nhất là vườn tử đằng tím đằng sau rất thích hợp.

Khánh San chạy lại ôm chầm con báo đen đang phơi nắng, Arrebol bị làm phiền liền nổi giận mà gầm lên, cô không mảy may lao tới mà ôm chặt nó phấn khích.

"Chụp chung cùng nó nữa."

"Gào!"

Nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô anh cũng vui lây liền đồng ý mặc kệ Arrebol phản kháng, con báo đen không làm được gì liền bị Khánh San kéo lê đi.

Loài hoa tử đằng không chỉ đẹp về vẻ bề ngoài nó còn mang một ý nghĩ khá đặc biệt-Tình yêu bất diệt, từng chùm hoa tím những sợi dây được tỉ mỉ cắt tỉa tạo hình thành một cái vòm tròn bên trên sà xuống tạo nên cả bầu trời tím, đặt máy ảnh xong cô liền kéo hai người vô chụp hình.

Suốt một buổi chụp hầu như tấm nào Quỷ Thất cũng nhìn cô Khánh San nhìn thấy liền vui vẻ tìm tấm đẹp nhất nhét vào túi, Arrebol thật xấu tính tấm nào cũng khó chịu.

"Arrebol ngoan ta sẽ cho ngươi thịt!"

"Gào!" ( ta mới không cần)

Tuy bày ra vẻ mặt khó chịu nhưng tấm nào nó cũng ngoan ngoãn mặc cho cô sờ tới sờ lui để chụp hình thật giống chủ của nó vậy nhưng nhìn thấy thành quả có chút không tệ tâm trạng cũng vui hơn.

Quỷ Thất lặng lẽ tìm thấy một tấm Khánh San cười tươi đứng một mình liền đặt hình nền, trên avatar lại là hình đôi của hai người.

Bao lâu rồi Quỷ Thất không tương tác trên mạng xã hội vừa cập nhật tin tức hầu như ai cũng nhận được tin tức, bà nội thấy rất vui vẻ ăn cũng ngon hơn, Tiểu Ngô thì bày ra vẻ mặt ngưỡng mộ, Hàn Thiên thì dành lấy xem mấy lần vì không tin vào mắt mình nhưng cuối cũng ai cúng phải thốt ra một câu " Đẹp đôi".

Còn ai đó khi thấy được tấm hình ruột gan như thiêu trên lửa, ánh mắt sắc bén bấm gửi hình đi.

Khánh San mang tâm trạng đầy sự hào hứng chạy vào nhà chuẩn bị đi về Quỷ Thất chỉ có thể nhắc cô đừng chạy nhanh quá dù sao cũng đang trong kì, chưa kịp nói xong cô đã chạy mất hút.

Đọc ????hêm các chương mới ????ại ﹙ ????RÙM????R???? YỆN﹒????n ﹚

Tiếng tinh tinh thông báo từ chiếc điện thoại làm cho anh khựng lại, lướt mắt nhìn hàng tin nhắn bên dưới dù không biết là gì nhưng sắc mặt của Quỷ Thất đã tối sầm lại, bàn tay như muốn bóp nát chiếc điện thoại trong tay.

Trên đường đi về anh khó chịu chăm chú vào cuộc họp onl Khánh San bên cạnh cũng bận rộn không kém, cô nhận được tin nhắn báo tin dự tuyển mà mình đã từng đăng kí trong lòng có chút hồi hộp.

Đang tính kể anh nghe nhưng thấy bộ dạng anh bây khiến cô có chút sợ.

Chiếc xe đột ngột tấm vào bên đường dừng cạnh một siêu thị nhỏ, tiếng Hàn Thiên nhắc nhở Khánh San mua đồ làm tan không khí ngột ngạt.

Khánh San dọa này rất thích ngọt nhà còn dư tủ lạnh nên cô mua ít đồ bỏ bào đỡtrống trải.

Khánh San nói muốn một mình mua nên Quỷ Thất và Hàn Thiên ngồi trên xe đợi, còn về Arrebol đã được đưa về trước.

Quỷ Thất vẫn giữ bộ mặt lạnh có chút khó chịu những lời thuyết trình báo cáo đều không lọt vào tai.

"Các người không còn giải pháp nào tốt hơn một chút sao?"

"Chủ, chủ tịch…cho tôi 1 tuần....!à không năm ngày tôi nhất định...!"Một người trong đó đứng dậy trả lời với giọng điệu sợ hãi.

"Hai ngày, cho các người hai ngày không thì cuốn gói đi!"

Đợi một chút Khánh San đã đẩy ra cả xe đồ chả khác nào mua luôn cả cái siêu thị này vậy, Tiểu Ngô ở đàng sau vội chạy tới cất đồ.

Xong xuôi mọi việc cô tay cầm thanh kẹo socola lên xe, vì tiếp xúc không khí một khoảng thời gian nó bắt đầu chảy ra dính lên tay cô.

Quỷ Thất ngồi bên dút ra một tờ giấy đưa cô, Khánh San liền ngỏ ý mời anh ăn, chưa nói dứt câu Quỷ Thất liền vòng tay sau đầu kéo cô lại gần mà mạnh bạo đặt lên một nụ hôn ướt át chiếc môi anh đào.

Khánh San bị anh hôn đến sưng lên mà vẫn không chịu buông tha cô như sắp ngạt thở tới nơi rồi vậy thấy thế Quỷ Thất liền cắn thật mạnh vào chiếc môi nhỏ mới chịu buông ra.

"Rất ngọt!"

Bị cắn đau nên khóe mắt của cô đọng lại chút nước, Khánh San liền đẩy anh ra hành động này lại càng làm Quỷ Thất khó chịu.

Anh túm chặt tay cô ghì chặt trên đầu những vết cắn điên cuồng khắc sâu trên làn da trắng củaKhánh San

"Anh…thô bạo!"

Sau khi cơn giận nguôi đi Quỷ Thất vẫn phong thái đó, nghiêm chỉnh cao lãnh, Khánh san bên cạnh bị dày vò không ít quần áo đã xộc xệch nhăn nhúm, cô uất ức không biết đã làm sai điều gì không phải mới nãy còn rất vui sao.

Quỷ Thất biết cô khó chịu liền thở dài, cũng không biết tại sao dù bản thân anh là người có thể kìm nén giỏi ấy vậy mà những gì liên quan tới cô anh liền mất không chế.

Quỷ Thất liền chình lại quần áo cho cô.

Khánh San cảmthấy như bị trêu đùa, anh coi là chỗ chút giận? Liền hất tay ra.

"Ngoan! Nếu không hậu quả tự chịu."

Quỷ Thất vẫn lạnh lùng nhưng trong đó có phần hối lỗi, giọng điệu trầm ấm cất lên, bị giày vò hồi lâu cả người cô toàn những vết nông sâu khác nhau đau nhức cả người Khánh San cũng không còn hơi sức đôi co hơn nữa trứngchọi đá cũng không được gì đành mặc anh muốn làm gì làm.

Sau khi chỉnh quần áo xong, Quỷ Thất liền đưa cho cô chiếc điện thoại của mình, anh không phải loại người thích giải thích nhưng lần này là ngoại lệ:"Anh tin em, nhưng anh không thích em thân mặt với người đàn ông khác!"

Khánh San nghi hoặc mở điện thoại nhưng đã bị khóa.

"Anh đang trêu đùa em à!" Khánh San nãy giờ bị ức hiếp nên giờ chút chút nỏng nảy.

"Là sinh nhật em!"

Cô liếc nhìn anh, rồi mở khóa nhưng bên trong còn một lớp báo vệ, Khánh San thấy vậy liền như con mèo hoang nhỏ xù lông lên.

"Ngày chúng ta kết hôn, là anh chưa nói hết em đã…!"

Mở lên trên đó là hình của cô, Khánh San như thấy cũng voi đi phần nào tức giận, nhưng không phải chỉ để cô biết là anh để hình bản thân minh thôi ấy chứ, liếc nhìn một hồi cái tên Cẩm Tú đập thẳng vào mắt Khánh San.

Nguyên nhân là do cô sao?.