Sáng hôm sau, anh cùng cô và bọn Hồng Lâm chính thức di chuyển đến khu vực Đông Á đến với đất nước Trung Quốc.

Trên chiếc máy bay tư nhân của Vương gia. Một bầu không khí trầm lặng đổ xuống, không ai nói với ai câu nào. Tất cả họ đều ngồi nhìn cô gái đáng yêu trong tay Vương Lãng Thần đang ngồi ăn bánh mochi một cách ngon lành. Thật là có chụt ngượng ngùng đi. Ăn no, cô vừa đi rửa tay vào thì chiếc điện thoại dùng để kết nôi riêng với L,A,C,K vang lên. Đó là một cái vòng tay có hình giọt lệ. Bên trong giọt lệ là một chiếc tai nghe. Cô cầm chiếc tai nghe đó đưa lên tai thì giọng L vang lên:

- Bọn này đang ở Trung Quốc, khi nào thì mài mới tới?

C vừa gặm đồ ăn vừa nói:

- Ới hì áo ột iếng ha ọn ày a ón( tới thì báo một tiếng nhá bọn này ra đón)

Cô cười nhẹ nói vào mặt đằng sau của giọt lệ đỏ đó:

- Thôi mọi ng cứ đi chơi thoải mái đi! Có cơ hội ắt sẽ gặp!

Xong cô liền cúp máy, để chiếc vòng trở lại nơi ở vốn có của nó. Không gian laj chìm vào một bầu im lặng cho tới khi tín hiệu từ chiếc vòng tay lại vang lên một lần nữa. Cô đưa tai nghe lên nghe, giọng K vang lên, một giọng nói cảnh báo đến đáng sợ:

- B! Mở chế độ call video đi!

Cô lập tức đưa chiếc tai nghe cuống, ấn vài nút khởi động rồi đặt vào trong giọt lệ. Hình ảnh từ chiếc tai nghe phản chiếc ra trước mặt cô. L,A,C,K đang ở trên một ngon cây. A cất giọng nói nguy hiểm lên:

- Mấy người phải cẩn thận, ở nơi mọi người đáp may bay xuống, có ng chờ sẵn thủ ở đó.

Cô nhăn mày:

- Sao mn bt chỗ bọn tôi đáp xuống?

K:

- Bọn này là sát thủ đó, tau còn là một hacker nha! Đừng quên à!

L lạnh giọng:

- Mọi người phải đề phòng đi! Những vũ khí mà bọn họ sử dụng lần này không tầm thường đâu. Họ không dùng súng, chỉ có mỗi ng kẹp trên tay 1 viên bi thôi.

Cô cúp máy:

- Được, tớ biết rồi

Cô nhìn Hoàng Lâm:

- Lần trước hai viên bi đó có kết quả chưa?

Hoàng Lâm nghe vậy, lập tức đi lên trên đầu máy bay lấy ra một tập tài liệu đọc lên:

- Đây là một thứ không tầm thường đâu! Nó là những viên bi boom hạt nhân do một tên quan sĩ của Mỹ đã chết sáng chế vào 1 nghìn năm trước. Những viên bi này có lực sát thương mạnh bằng những quả bom hạt nhân lớn, ngoài ra chúng có vỏ bọc rất cức rắn, chỉ có những viên kích hoạt mới có thể bóp được bằng sức ng. Mơi sgafan đây chúng được Phong gia tìm thấy. Bọn chúng đã ngu ngốc để sơ hở thông tin ra ngoài liền bị Chu gia cướp mất. Sau đó có lẽ Chu gia đã tái xuất lại những viên bi đó đem bán cho những đầu MAFIA khác. Những tên được Chu gia bán cho cũng không nhiều chỉ có Lục gia và Bạch gia. Chu gia giữ lại mấy viên thì lần trước đều đã bị cô cướp mất rồi.

Cô nghe vậy thì hơi cười một chút:

- Lần này mấy ng phải nghe lời tôi r. Bởi vì, năm đó, BLACK mơi slaf băng nhóm đầu tiên tìm ra và nghiên cứu chúng chỉ là L,A,C,K không tham gai nên không nhớ thôi. Tôi là ng đã nghiên cứu chúng, tìm hiểu kĩ cách phá huỷ mấy viên bi đó từ lâu rồi. Mặc dù chưa tìm được cách nhưng, tôi đã có manh mối rồi. Năm đó viên sĩ quan đó đã tạo ra một thứ để phá huỷ tất cả mấy viên bi kia. Nó là một khối vuông được trôn bên trong kim tự tháp Ai Cập, sóng xạ từ nó sẽ khiến cho tất cả những viên bi vỡ hết. Nhưng tôi chỉ là không biết, nó nằm ở trong kim tự tháp nào. Chỉ cần có được thì tôi sẽ tìm cách khởi động nó được.

Bọn Hồng Lâm nhìn sang anh. Anh hơi cười một chút, ôm lấy eo cô:

- Vậy lần này nghe em đi!

Cô mỉm cười, lấy vòng ra gọi cho L,A,C,K:

- Mn giúp tôi hai việc: thứ nhất gửi cho tôi bố trận của bọn chúng.

Nghe vậy, K liền cúi xuống, vẽ ra một bố trận lớn. Giơ lên cho cô nhìn:

- Bọn họ đột kích từ bốn phía, chỉ chờ mấy ng xuấ hiện liền xông lên. Nhưng bon họ dùng loại bom đó, nhanh cũng sẽ bị thương, thiệt hại. Có lẽ lần này bọn chúng thật sự muốn cùng mấy ng chết r!

L thêm lời:

- Bây giờ còn cách để bọn này đến đó và đánh ngất bọn chúng nhưng mà bọn tau đang ở quá xa nơi đó. Biết được bố trận kia cũng nhờ có âm sóng xạ từ chiếc vòng tay này. Lúc đó, A đã đến đấy thu thập bố trận, cx k nghĩ tới đó lại là nơi hạ cánh của mn. Bọn chúng đã trực ở đó 1 ngày r. Mà thời gian hạ cánh của mn cx sắp tới. Từ chỗ bọn tau ra đấy ít nhất là 2 tiếng đồng hồ. Thật sự không thể giup

C:

- Bây giờ chỉ còn cách mọi người hạ cánh ở nơi khác thôi!

Cô cười:

- Càm ơn mn nhưng tôi có cách rồi, chúng ta vẫn sẽ hạ cánh ở đấy. À còn có, mn đang ở đâu?

A:

- Giữa trung tâm đường bay của mài, cách nơi hạ cánh 300 km vuông.

Cô cúp máy:

- Được chuẩn bị cho bọn mình mấy căn phòng đi! Bọn mình sẽ tụe xử lý!

Cô quay sang đám Hồng Lâm:

- Một lát nữa sẽ như thế này.... như thế này...... hiểu chứ?!

Bọn Hồng Lâm nhìn nhau rồi nhìn anh, anh:

- Đó là thánh lệnh

Bọn Hồng Lâm liền đồng thânh:

- Rõ!

Cuộc chiến bắt đầu! Lục gia, Bạch gia!

- ---------------------------