Mộng Dung cùng cậu ấm của tập đoàn Nhật Thị, Nhật Chung Hoa đi mua sắm, bây giờ cô là bạn gái mới của anh ta.

Nhật Thị là công ty bất động sản của ba anh, đã từng hợp tác qua với Lôi Thị.

Nhật Chung Hoa bây giờ là phó chủ tịch của tập đoàn, anh là một công tử ăn chơi lão luyện có tiếng ở thành phố S.

Nhật Chung Hoa vừa nhìn thấy Trình Lam liền đi tới ân cần chào hỏi.

“Lôi phu nhân, xin chào cô.”

Nhìn thấy cử chỉ nịnh nọt của Nhật Chung Hoa, Trình Lam khinh thường trong lòng.

Những người như Nhật Chung Hoa cô đã gặp nhiều, lúc nào cũng tỏa ra ân cần để lôi kéo quan hệ với Lôi Lạc Thiên.

Trình Lam không thèm để ý đến hắn ta, cô quay qua nói với Kiều Nhi.

“Em vào thử đi.”

Mộng Dung nghe Trình Lam nói vậy liền cười mỉa mai.

“Ha ha ha.

Kiều tiểu thư, tôi nghĩ cái đầm này không thích hợp với thân hình của cô đâu.”

Mộng Dung vừa nói vừa dùng cặp mắt chán ghét nhìn vào cái bụng to tròn của Kiều Nhi.

Kiều Nhi nhìn cô ta nở một nụ cười duyên dáng nói.

Kiều Nhi từ trước tới giờ không quan tâm đến ánh mắt của người ngoài nhìn cô.

“Để tôi thử trước đã.”

Nhật Chung Hoa nhìn thấy nụ cười của Kiều Nhi, anh chợt sửng sờ trong giây lát.

Anh chưa từng gặp qua nguời phụ nữ nào với nụ cười tươi sáng và quyến rũ như Kiều Nhi.

Cho dù là đang mang thai nhưng nét đẹp của Kiều Nhi không thua gì với Mộng Dung, còn có thể quyến rũ hơn cả Mộng Dung nữa.

Trong lúc Kiều Nhi vào phòng thử đồ, Trình Lam nhìn Mộng Dung cười cười nói.

“Mộng tiểu thư, cô nên đổi cách xưng hô với Kiều Nhi.

Bây giờ cô nên gọi cô ấy là Mạnh phu nhân mới đúng.”

Trình Lam ghét nhất là hạng tiểu tam không biết xấu hổ bám theo chồng của người khác.

Mộng Dung nghe Trình Lam nói vậy trong lòng chua sót, không lẽ đứa con trong bụng của Kiều Nhi là của Mạnh Hùng sao.

Sự căm phẫn cùng không cam tâm hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của Mộng Dung.

Kiều Nhi có thứ gì mà Mộng Dung cô không có, tại sao Mạnh Hùng lại yêu thương Kiều Nhi như vậy.

Người ta thường có câu,

“Ăn không được thì đạp đổ.”

Trong lòng Mộng Dung càng nghĩ thì càng tức giận, nếu cô không có được Mạnh Hùng thì Kiều Nhi cũng đừng hòng mà sống hạnh phúc bên cạnh anh.

Trước sự kinh ngạc của tất cả mọi nguời, Kiều Nhi với sắc đẹp lộng lẫy yêu kiều bước ra từ phòng thử đồ.

Cho dù đang mang thai nhưng vì mang thai bụng dưới nên eo của Kiều Nhi vẫn thon gọn như xưa.

Cái đầm ôm sát vào phần eo thon gọn và cặp ngực to tròn của cô.

Phía dưới là cái đầm xoè nên nó thật thoải mái phủ trên cái bụng to tròn của Kiều Nhi.

Mấy cô nhan viên bán hàng điều sửng sờ tại chổ, họ làm việc tại cửa hàng Prada rất nhiều năm, nhưng chưa từng thấy một người phụ nữ mang thai, lại có thể nhìn xinh đẹp và quyến rũ như vậy.

Kiều Nhi với nét mặt tươi như hoa, cộng thêm vì đang mang thai nên hai gò má của cô luôn luôn ửng hồng, nhìn vào thật xinh đẹp và khêu gợi.

Không những Mộng Dung kinh ngạc ngay cả Nhật Chung Hoa cũng hoá đá trước nét đẹp kiều diễm của Kiều Nhi.

Mộng Dung nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng của Nhật Chung Hoa nhìn Kiều Nhi, trong lòng cô càng thêm oán hận.

“Tôi không biết Mạnh Tổng suy nghĩ gì, một người phụ nữ lẳng lơ như cô có hôn ước cùng anh trai của Mạnh Tổng rồi còn dụ dỗ anh ta.....”

Nói đến đây Mộng Dung cười khinh thường.

Mộng Dung cố tình nói thật lớn để tất cả mọi người trong cửa hàng điều nghe được.

Trình Lam nhìn thấy nét mặt đắc ý của Mộng Dung, trong lòng cảm giác khó chịu.

Trình Lam chợt nhớ đến lọ thuốc Đường Tam đưa cho cô.

Trình Lam lấy ra làm bộ như mình bị trượt chân ngã nhào vào người của Mộng Dung.

Trong lúc Trình Lam tiếp xúc với Mộng Dung, cô cố tình đổ một ít thuốc lên người của Mộng Dung.

Mộng Dung giận dữ đẩy Trình Lam ra, nét mặt chán ghét nhìn Trình Lam nói.

“Cô Không có mắt sao, lại ngã vào người tôi.”

Kiều Nhi thấy Trình Lam bị ngã, liền xông tới muốn đỡ lấy Trình Lam.

Nhưng không ngờ Mộng Dung nhìn thấy vậy, liền bất lấy thời cơ.

Mộng Dung dùng sức hắt mạnh tay của Kiều Nhi một cái.

Tất cả mọi người điều nhìn thấy Mộng Dung ra tay với Kiều Nhi.

Họ không ngờ Mộng Dung là một nguời nổi tiếng trong làng giải trí, lại dám ở một nơi công cộng mà ra tay với một người phụ nữ đang mang thai.

Trình Lam nhìn thất nét mặt đắc ý của

Mộng Dung, trong lòng tức giận cô dùng sức bẽ mạnh cánh tay phải mà Mộng Dung dùng để hắt tay Kiều Nhi.

“Rắc......”

“Ahhhhhhhhh.”

Tiếng xương bị gãy và tiếng thét vì đau đớn của Mộng Dung vang lên, làm cho mọi người trong cửa hàng điều sợ hãi.