Đường Vãn Tình phát ra một tiếng kêu thảm thiết, máu tươi lập tức chảy xuống đỏ hết mặt cô ta, cô ta hét lên sợ hãi, dáng vẻ đó trông thật thê thảm biết bao.

Lê Mỹ Mỹ cũng sợ hãi và vội vàng chạy lên che đầu cho Đường Vãn Tình, bà ta lườm Đường Hoan: “Mày dám đánh Vãn Tình, Đường Kha Thành, ông còn đứng ngây ra đó làm gì? Ông không thấy Vãn Tình sắp bị con tiện nhân này đánh chết rồi sao?”

Giọng nói của bà ta đã đánh thức Đường Kha Thành, ông ta nhìn Đường Hoan, cùng một ruột với hai mẹ con kia muốn dạy dỗ cô một trận.

Đường Hoan vội vàng lùi về sau, cô cầm chặt cái gạt tàn trong tay và nhìn họ một cách thận trọng: “Hôm nay tôi đến đây cũng không nghĩ đến việc có thể nguyên vẹn mà ra khỏi đây, hôm nay tôi đến là muốn trao đổi một thứ có giá 500 vạn với các người, nếu như ông không đưa, cùng lắm tôi sẽ chết chung với các người!”

*500 vạn ~16.

5 tỷ VNĐ Bây giờ cô chỉ có một mình, nếu như bà ngoại chết đi, cô cũng không muốn sống tiếp nữa, chi bằng đánh cược một lần.

Quả nhiên, Đường Kha Thành dừng bước lại và giận dữ nhìn cô: “Mày có ý gì?”

“Không phải cả nhà các người đều rất yêu quý Vãn Tình sao? Vậy thì tôi càng muốn hủy hoại cô ta!”

Cô lấy ra một cái USB: “Trong này có đoạn phim Đường Vãn Tình bị cưỡng hiếp ba năm trước.

Nhìn thấy sắc mặt Đường Kha Thành bỗng chốc tối sầm lại, cô từng bước ép sát: “Ông nói xem, nếu như tôi tung video này lên mạng, đứa con gái mà ông yêu thương có phải sẽ thân bại danh liệt chỉ sau một đêm, thậm chí cả Đoạn gia cũng sẽ không tha cho các người.

Khuôn mặt Đường Vãn Tình tái nhợt trong giây lát, cả người như mất hồn, cô ta chỉ kéo tay Lê Mỹ Mỹ và nói một cách lo lắng: “Mẹ hãy lấy chiếc USB đó cho con, chuyện đó không được để ai biết, tuyệt đối không được!”

Lê Mỹ Mỹ định xông lên cướp lấy chiếc USB, Đường Hoan liền lùi lại hai bước: “Nếu như tôi đã dám cần USB đến đây, một khi tôi xảy ra chuyện, bạn tôi sẽ lập tức tung video này lên mạng!”

Sự uy hiếp của cô thực sự có tác dụng, Lê Mỹ Mỹ đứng yên ở dó, tức đến run người, dáng vẻ dữ tợn hận không thể lập tức lao đến xé xác cô ra.

Đường Kha Thành giận dữ nhìn cô: “Năm đó mẹ mày đã cho người hại Vãn Tình, hôm nay mày lại muốn hại nó, nếu như mày dám rò rỉ video này, tao nhất định sẽ giết mày!”

Đường Hoan buồn bã nhìn vào người bố trước mặt, cùng là con gái, nhưng cách đối xử lại khác nhau một trời một vực.

Cô giữ chặt cái gạt tàn và nói với giọng lạnh lùng: “Năm đó mẹ tôi đã làm gì ông là người rõ nhất, tôi thấy mừng vì năm đó mẹ tôi đã không phá hủy cái USB này, nếu không bây giờ tôi làm gì có vốn để ra điều kiện với các người?”

Câu nói của cô khiến Lê Mỹ Mỹ vội vàng nhìn sang Đường Kha Thành: “Kha Thành, anh hãy mau đưa cho nó 500 vạn, rồi lấy lại USB và hủy nó đi, tuyệt đối không thể làm tổn hại đến danh tiếng của Vãn Tình!”

Đường Hoan nhìn vẻ mặt lo lắng của Lê Mỹ Mỹ, cô đắc ý cười lạnh: “Tôi thay đổi ý định rồi, tôi muốn hai nghìn vạn và một bản sao lưu cho các người, chúng ta coi như xong.

*Hai nghìn vạn ~ 66 tỷ VNĐ Sắc mặt Đường Kha Hành lập tức thay đổi: “Dã tâm của mày cũng thật lớn, tao xem mày có thể nuốt trôi hai nghìn vạn không!”

“Lập tức đưa cho tôi hai nghìn vạn, nếu không hôm nay đừng ai mong có thể sống yên ổn!” Đường Hoan nhìn chằm chằm vào người bố xa lạ và uy hiếp.

Đường Vãn Tình lo sợ danh tiếng của cô ta sẽ bị hủy hoại, nên không ngừng khẩn cầu Đường Kha Thành.

Ông ta nhìn dáng vẻ tội nghiệp của Đường Vãn Tình, cuối cùng cũng đồng ý: “Được, tao cho mày hai nghìn vạn, hãy đưa cái USB cho tao, nửa còn lại ngày mai sẽ trao đổi tiếp.

Đường Hoan nghe xong, trong lòng không hề có cảm giác vui sướng, mà chỉ có một sự lạnh buốt đến tận xương tủy.

“Như vậy mọi người đều vui vẻ!” Cô ném chiếc USB lên chiếc bàn ở đằng xa rồi quay người bước về phía cổng.

Đường Vãn Tình tức giận trừng mắt nhìn Đường Hoan rồi mở cửa: “Tao tuyệt đối sẽ không tha cho mày đâu!”

Đường Hoan nghe xong chỉ lạnh lùng quay đầu lại nhìn cô ta: “Xin trả lại chị những lời đó, tôi cũng sẽ không tha cho chị, chúc đôi tra nam tiện nữ hai người không được chết tử tế!”

Cô ta đóng sầm cửa lại, bên trong vọng ra tiếng mắng chửi của Đường Kha Thành và Lê Mỹ Mỹ, cô đã không quan tâm đến những điều này từ lâu rồi, cô nhanh chóng rời khỏi nhà họ Đường và chạy một mạch đến bệnh viện.

Video đó đã được sao lưu, nhưng cô lại để nó ở nhà, cô chỉ là vì muốn uy hiếp Đường Kha Thành nên mới nói như vậy, cô hiểu rằng, ngày mai khi Đường Kha Thành lấy được bản sao lưu, Lê Mỹ Mỹ nhất định sẽ không tha cho cô.

Đường Hoan sắp xếp hoàn thành mọi thứ trong một ngày, sắp xếp xong việc của bà ngoại, rồi chuyển bà đến một nơi không ai biết, sau đó quay trở lại thành phố một lần nữa, để đề phòng Lê Mỹ Mỹ lợi dụng bà ngoại uy hiếp cô.

Đã có quá nhiều chuyện xảy ra trong hai ngày nay và dồn lại cùng lúc, cô cảm thấy rằng sắp vượt quá sức chịu đựng của bản thân rồi.

Khi cô về đến nhà thì trời đã tối rồi, ngay khi cô vừa mở cửa ra, đột nhiên sau lưng có người đẩy cô, cô bị đẩy cả người ngã xuống đất, lưng đau vô cùng.