Nhiều tiếng đồng hồ trên máy bay Tần Nhi cùng Lãnh Minh An thư thái cầm nhau sách mà đọc không gian riêng tư vẫn là thư thoái

Lãnh Minh giờ phút này trong lòng dâng lên loại cảm xúc khó tả , cậu nôn nóng đến mức tim đập dồn không ngừng nghỉ nhưng đây là lần đầu tiên anh đi máy bang hạng sang riêng tư

Sau một lâu cũng nhanh chóng hạ cánh , nhanh chóng tiến đến chiếc Ferrari đen tuyền được đậu trước mặt

Lãnh Minh từng thấy những dòng xe mà Hàn Tổng hay Tề Thịnh , Tề Thần và Tề Phong chạy đây cũng thật với đầu tiên ngồi trên chiếc siêu xe này

Tề Thịnh lịch sự cúi đầu đợi đến khi cả hai phu nhân bước vào an vị mới quay lại ngồi vào đầu xe lái , chiếc Ferrari sang chảnh cũng bắt đầu láy bánh đi ,

Từ sân bay đến nội thành biệt thành Cố Vinh Ân mất không quá nhiêu tiếng nên tốc độ chạy của Tề Thịnh không vượt quá 80km/h

Chiếc xe dừng trước cánh cửa vàng nhạt được bài bố sang trọng , cao sang xung quanh biệt thư khá nhiều cây cối lùm tùm gió thổi qua từng hàng cây xao xao động , khí trời có vẻ là tốt nhất

Ánh mắt Lãnh Minh chợt quan sát xung quanh lòng bồi hồi đây là nhà của cậu sao

Thấy tên thuộc hạ đang tiến đến gần Tề Thịnh vội vàng mở ánh mắt ánh mắt đề phòng rồi vội mở kính xe

" Là tôi "

Tần Nhi lạnh trầm nhìn tên thuộc hạ đang dùng ánh mắt dò chừng rồi khi thấy Tần Nhi tên thuộc hạ đó mới bỏ đi cái ánh mắt đó mà thay vào là ánh mắt vừa run vừa kính

Tên thuộc hạ đó nhanh chóng chạy vào mở tín hiệu cánh cửa vàng nhạt liền mở toang ra , Tề Thịnh bắt đầu đạp phanh phóng mạnh vào

Rồi mới khựng lại trước bật thềm , cậu mới nhanh chân chạy về cánh cửa sau một lần nữa cúi đầu lịch sự

Tần Nhi kéo tay Lãnh Minh An đang lò mò làm gì đó đi nhanh vào bên trong , nhưng trong lòn cả hai có chút đề phòng

Không đợi Cố Vinh Ân mời hai người cùng nhau ngồi xuống chiếc sofa trắng mơ

Cầm tách trà ánh mắt lơ đãng quan sát xung quang phòng khách

Cố Vinh Ân vừa đi ra liền thấy Tần Nhi và Lãnh Minh An cùng hai thuộc hạ của mình thêm cậu thanh niên đang bững chừng nhìn lơ là

Tuy trong lòng có hơi phát hoảng nhưng vẫn tịnh tâm bình tĩnh trở lại , nghiêm chỉnh ngồi tại chỉnh biện phòng khách

" Tần Tiểu Thư đến đây là có việc gì "

Cô có thể nhận ra giọng nói của Cố Vinh Ân có phần yếu hơn khi mà cô gặp lần đầu , lần này gặp lại ông có vẻ nhìn yếu hơn

" Có việc tôi mới đến gặp ông , chẳng lẽ quan sát người đi theo tôi Cố Tổng cũng không nhận ra con trai mình sao "

Vẻ mặt của Tần Nhi có nét lạnh nhưng nếu kĩ sâu vào thì vẫn là có nét cười mỉm nhẹ nhưng chẳng qua là giấu nó rồi cô mới nhẹ ngửa nghiêng đầu nhìn Lãnh Minh đang đứng ở phía sau Tề Thịnh khoảng một bước gì đó

Cố Vinh Ân bàng hoàng vì lời nói nhưng cũng lại bình tĩnh ánh mắt trùng sâu hiện lên nhiều nếp nhăn vội quan sát xung quanh ba chàng thanh niên , khi nhìn qua nhìn lại chàng trai mà để ông thuận mắt tim đập dồn dập

Đó chính là Lãnh Minh !

" Là con đúng không ...... Cố Chí ... Minh "

Vì có phần xúc cảm trong lòng nên lời nói của ông càng thêm khập khiểng , ánh mắt ưu buồn bổng chốc nổi lên tia hi vọng cho dù đó là một ít hi vọng ít ổi đi nhưng ông vẫn hi vọng

Chỉ khi còn một tia hi vọng là còn một chút khoảnh khắc trùng phùng , vì người ta nói khoảng khắc cách xa thì càng khó mà tìm nhau nếu tìm được nhau đó chính là may mắn mà ông trời ban cho vì tất cả tấm chân tình

" Ông là ... ba của tôi ..."

Lãnh Minh xúc động như muốn khóc trong lòng , cậu quả thật đã đợi cái khoảng thời gian chính gặp được gia đình ruột bằng da bằng thịt này lâu lắm rồi

" Cố .. Chí Minh con trai .. của bố "

Lãnh Minh sau nhận được câu gọi đó liền nhanh chân chạy đến trong lòng Cố Vinh Ân ôm chặt ông vào lòng , hưởng thụ cái cảm giác gọi là gia đình và cậu cũng biết được mẹ mình là Mẫn Tiêu Hạ vì bao năm đợi chờ cậu mà đã bệnh nặng qua đời cậu đau lòng nhưng vẫn cố kìm nén vì còn có Cố Vinh Ân là thân thích ruột thịt duy nhất

Cậu quả thật phải trân trọng !

Thấy được tình cảnh cảm động trước mặt Tần Nhi cùng Lãnh Minh An trong lòng dâng lên loại cảm xúc thương cảm lẫn cảm thông nhưng bầu không thí lập tức bị tiếng ho khàn của Tần Nhi phá tắc đi

" Như đúng thoả thuận tôi cho cậu một tuần phép dàn xếp làm sao cho ổn thoả rồi nhanh chóng quay lại công ty nếu không muốn mất vị trí Giám Đốc điều hành liên khu tổ hợp B "

Tần Nhi nói một mạch nhưng là với giọng lạnh mặt vẫn đăm đăm vào làn trà đang đung đẩy trong chiếc tách kia ,

Quả thật cô không muốn tạo áp lực cho Lãnh Minh nhưng đó là việc không liên quan đến chuyện cá nhân cô vẫn là thông báo trước

Lãnh Minh trong lòng có phần do dự , nếu cậu quay lại thì Cố Vinh Ân sẽ làm sao nhưng bản thân không muốn vuột mất cái vị trí có chết đi 10 lần cậu cũng không có

" Bố sẽ theo con sang Italy định cư .... Bố không muốn con vì bố mà bỏ lỡ một công việc như thế ... Dù sao Cố Thị cũng trên bờ vực phá sản "

Cố Vinh Ân nói xong ho liền mấy cái , Lãnh Minh ở bên cạnh liền nhanh chóng cầm tách trà đưa đến cho ông

" Cố Tổng không cần lo , nếu như đã chuyển sang Italy thì ... Sẽ có người giúp Cố Thị khỏi bờ vực phá sản "

Nói xong Tần Nhi cùng Lãnh Minh An không nhìn lại mà quay đầu hướng về chiếc Ferrrari khoảng chừng mấy phút sau chiếc xe cũng đã nhanh rời khỏi Cố Gia

Lãnh Minh thì cúi đầu thay lời cảm tạ cho đến khi chiếc xe rời khỏi tầm mắt mới ngưỡng đầu lên nhìn Cố Vinh Ân nở nụ cười hạnh phút rạng ngời

Đúng đây là loại cảm giác nhận được người thân ,bên cạnh người thân yêu hạnh phút đến nhường nào !