[Tác giả Tam Nguyệt Đường Lặc]
Mạnh Tiệm Vãn rất nổi tiếng trong giới, không thích làm một cô chủ nhà giàu ngoan ngoãn mà lại thích làm một chị lớn tinh thông mọi thứ.
Chị lớn nở nụ cười: "Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu, trừ phi thắng tôi."
Cậu Tống biểu tuyên ngôn tình yêu: "Tôi cảm thấy yêu một người là phải mua xe thể thao cho cô ấy, một chiếc chưa được thì hai chiếc, nếu còn không được nữa thì lại mua thêm một chiếc máy bay tư nhân, hoặc là du thuyền hạng sang!"
Mạnh Tiệm Vãn: "Ok, tôi sẽ cân nhắc."
*
Trước khi kết hôn, Tống Ngộ biết Mạnh Tiễm Vãn là một tiểu tổ tông không thể chọc vào, sau khi kết hôn thì càng hiểu rõ.
Tống Ngộ đang bận bịu, thư ký vô cùng lo lắng chạy vào: "Tổng giám đốc Tống, bà chủ đánh cậu Út nhà họ Trình ở quán bar khiến người ta nhập viện rồi."
Tống Ngộ thấy mãi thành quen: "Cô ấy còn đánh cả tôi nữa, đánh người khác có gì đáng ngạc nhiên đâu."
Thư ký: ". Thật ra chuyện này không trách bà chủ được, cậu Út nhà họ Trình mới đi du học về nên không biết bà chủ. Cậu ta xem bà chủ như một cô gái chưa chồng mà đùa giỡn, nghe nói còn sờ mặt bà chủ."
Tống Ngộ dừng ký tên, nhấc mắt lên: "Cậu Út nhà họ Trình có gãy tay chưa?"
"Hình như chưa."
"Vậy thì khiến cậu ta gãy tay đi."
"."
Sau đó, tổng giám đốc Tống nói: "Nhắc nhở thân thiện, bà chủ nhà họ Tống không dễ chọc vào đâu, thấy cô ấy thì tốt nhất đi đường vòng."
Quần chúng ăn dưa: "Cô ta làm như vậy còn không phải do anh nuông chiều sao, biệt thự thì đổi thành trại gà, chỉ vì vợ mình thích nuôi gà, thích nhặt trứng gà."
*
Tổng giám đốc Tống bắn rap ngẫu hứng: "Tôi cứ tưởng cô ấy là Mandrella, nhưng thực ra cô ấy là hoa bá vương nên tôi phải xách cả chậu về nhà, tránh gây tai họa cho mọi người. Yo yo yo!"
Mạnh Tiệm Vãn: "Anh xong đời rồi "