“Hạ Hải Dụ, cô không phải đang thiếu tiền sao, tôi cho cô!”

“Hạ Hải Dụ, chỉ cần cô làm người phụ nữ của tôi, tôi sẽ mua cho cô một vạn cái Transformers!”

“Hạ Hải Dụ, làm người phụ nữ của tôi, bao nhiêu tiền cũng có thể!”

Đường Húc Nghiêu đứng trước mặt cô từ trên cao nhìn xuống, giơ tay lên vỗ vài phát, một đoàn Boeing 747 gào thét bay đến, tiền mặt bó lớn bó nhỏ từ trên rơi xuống, vẻ mặt của hắn vẫn kiêu căng không ai bì nổi như vậy.

“Đường Húc Nghiêu, anh cùng đống tiền thối của anh cách xa tôi một chút! Cút! A a a a a......”

Phanh ngồi dậy, tỉnh mộng.

Hạ Hải Dụ mặt đen lại, khốn kiếp, dám vào giấc mơ của tôi!

Nhìn đồng hồ, không xong, sắp trễ rồi!

Bay khỏi giường, rửa mặt, đánh răng, thay quần áo, ngắn ngủn mười lăm phút sau, Hạ Hải Dụ rời khỏi nhà, chạy thẳng tới công ty.

◎◎◎

Tập đoàn Đường Thịnh.

Hạ Hải Dụ cầm một phần văn kiện tới phòng làm việc của tổng giám đốc, đẩy cửa, liền ngây ngẩn cả người.

Cửa chớp kéo xuống, che lại ánh sáng bên ngoài, bên trong phòng có rất nhiều cây nến, bày thành hình trái tim, tạo một không khí lãng mạn, trên đất còn trải thảm đỏ, bàn làm việc cũng bị chuyển đi, thay vào đó là bàn ăn màu trắng kiểu dáng Châu Âu, phía trên bày đầy hoa tươi rượu ngon.

Anh ta lại làm cái trò gì thế?!

Nghi hoặc chồng chất, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Hải Dụ mờ mịt càng lộ vẻ xinh đẹp.

Đường Húc Nghiêu ngẩng đầu nhìn cô, trong lòng có một ý nghĩ ngày càng mãnh liệt, muốn cô!

Phụ nữ đều yêu tiền yêu lãng mạn, nếu cô không lấy tiền, vậy anh liền đổi lại kế sách khác, không tin cô còn có thể cự tuyệt!

Tay nâng lên bó hoa đã sớm chuẩn bị, môi mỏng khẽ giơ lên theo một độ cong cũng mang theo vài phần khinh thường, “Cho em.”

Hoa hồng Scotland, một bó bảy đóa, một đóa bảy màu, trên thế giới không có bó thứ hai.

Hạ Hải Dụ nhíu lông mày, cái tên công tử đào hoa này, vẫn chưa từ bỏ ý định, lại còn đem cô thành cái loại phụ nữ ham mộ hư vinh, ghê tởm!

Con ngươi đảo lòng vòng, Hạ Hải Dụ cố nén chán ghét trong lòng, làm bộ sợ hãi than lên, “Thật là xinh đẹp a!”

Đường Húc Nghiêu nhíu mày, tương đối hài lòng với biểu hiện của cô, anh biết, không có phụ nữ nào có thể kháng cự loại hấp dẫn này!

Hạ Hải Dụ ném cho anh cái ánh mắt mị hoặc, thanh âm mềm nhũn, giống như thẹn thùng, “Cám ơn......”

“Em thích là tốt rồi.” Thân thể cao lớn không nhịn được nhích tới gần, nghiêng người nghĩ muốn âu yếm.

Đang lúc này, Hạ Hải Dụ mặt phút chốc thay đổi, bất ngờ đánh úp, tay nhỏ bé giơ lên, đem hoa hồng đầy gai hung hăng đánh vào mặt anh ta.

“Hoa quý như vậy, Đường thiếu gia ngài tự mình hưởng thụ đi!”

“Cô......” Đường Húc Nghiêu mặt co rút, đau đớn khó không nhịn được.

Hạ Hải Dụ cười đến đắc ý, “Ôi, gai hoa ghim trên mặt, rất đau đi, Tổng giám đốc đại nhân, thư kí nhỏ tôi đây giúp ngài gọi xe cứu thương nhé!”

Phanh!

Đóng cửa đi!

“Hạ Hải Dụ, cô chờ xem, một ngày nào đó cô sẽ phải cầu xin tôi!”