Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 82: Hung thủ nhất định là cô ta!

Sở Xa thông minh cũng nhìn thấu ý đồ của Mạc Tử Phàm, cô ta vội vàng che đầu của mình, cũng muốn giống Vũ Vi, đến bệnh viện kiểm tra thân thể, chỉ là cô ta còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, liền bị Mạc Tử Phàm dội một chậu nước lạnh, "Sở tiểu thư, bây giờ cô mới giả bộ nhức đầu muốn đến bệnh viện nghiệm thương(kiểm tra thương tích), không cảm thấy hơi trễ sao? Huống chi trong toilet nữ không có camera, căn bản không có người nào biết bên trong xảy ra chuyện gì, tôi hoàn toàn có thể kiện cô tội vu oan Đồng Vũ Vi đánh cô."

"Sở tiên sinh, Đồng Vũ Vi chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, kiện tụng, đối với cô ấy không có gì tổn thất, nhưng đối với ngài lại khác, vợ chồng hai người ở đồn cảnh sát đánh người, tin tức này nếu được truyền đi, không ngừng đối với ngài, còn có anh trai ngài, vốn là cục trưởng công an. Anh rể ngài, Thính trưởng công an tỉnh cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn, tối thiểu người ta sẽ cho rằng các người có rất cường ngạnh khai sơn(dựa núi) mới có thể ở đồn cảnh sát lớn lối như vậy đấy!" Mạc Tử Phàm nhàn nhạt nhìn Sở Quốc Vĩ lạnh lùng nói, "À, tôi quên mất, chủ yếu nhất vẫn là sẽ ảnh hưởng đến cổ phiếu Sở thị của các người ." Dứt lời, hai tay hắn ôm ngực, ngồi ở trước bàn làm việc cảnh sát, bên khóe miệng mỉm cười thản nhiên chờ đợi Sở Quốc Vĩ trả lời, anh tin tưởng Sở Quốc Vĩ không phải người ngu biết rõ nên làm như thế nào.

Vũ Vi không ngờ người này nói chuyện lại sắc bén như vậy, nói mấy câu lại khiến sắc mặt của người nhà Sở Quốc Vĩ cực kỳ khó coi, cô có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Sở Quốc Vĩ, hi vọng Sở Quốc Vĩ từ bỏ khởi tố cô.

Sắc mặt của Sở Quốc Vĩ càng ngày càng trầm, không thể không nói, trước lời nói của người người đàn ông này đều là những câu trọng điểm, đừng nói ông đánh người rồi, dù cho ông ta không có đánh người, nếu thật phải kiện tụng, đối với ông ta không có lợi chỉ có hại, hơn nữa chỗ hại còn rất nhiều!

Thần sắc Sở Quốc Vĩ nặng nề đứng tại chỗ, do dự liên tục, mới chậm rãi mở miệng nói với Trình Vĩ Hào, "Chúng ta hủy bỏ khiếu nại Đồng Vũ Vi."

Hô!

Nghe được câu này, Vũ Vi yên tâm thở ra một hơi.

Mạc Tử Phàm là từ trên mặt bàn đứng lên, hướng Vũ Vi thản nhiên nói, "Chúng ta có thể đi rồi."

Vũ Vi hướng anh cười cười, đi theo sau anh ấy đi đến cửa đồn cảnh sát.

"Cha!" Sở Xa nghe Sở Quốc Vĩ nói như vậy, nhất thời từ trên ghế đứng lên, thần sắc không tin tưởng trên mặt nhìn ông, Đồng Vũ Vi đánh cô thành như vậy, sao lại dễ dàng bỏ qua cô ta như vậy hả?

Sở Quốc Vĩ nháy mắt nhìn Sở Xa, ý bảo Sở Xa không nên kích động, lấy thực lực nhà họ Sở bọn họ, muốn trừng phạt một Đồng Vũ Vi dễ như một bữa ăn sáng, cần gì nhất thời nóng nảy chứ?

Sở Xa vờ như không thấy Sở Quốc Vĩ đưa mắt nhìn cô, lạnh lùng nói, "Không được, tôi mới là người bị ẩu đả, tôi sẽ không hủy rút đơn kiện đối với Đồng Vũ Vi đâu! Tôi muốn kiện cô ta ngồi tù chung thân!" Cô tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Đồng Vũ Vi như vậy được!

Bước chân Vũ Vi tới cửa nhất thời dừng lại, đôi tay nhỏ bé khẩn trương nắm chặt thành nắm đấm, trái tim không được khống chế nhanh chóng đập loạn, nếu như, Sở Xa thật sự khởi tố theo lời của cô ta. . . . .

Trái lại gương mặt Mạc Tử Phàm lại rất bình tĩnh, anh cũng không nhìn Sở Xa một cái, chậm rãi nói với tất cả cảnh sát trong phòng mở miệng, "Các vị cảnh sát đều được chứng kiến, Sở đại tiểu thư đối với Đồng Vũ Vi có thái độ thù địch rất nồng đậm, nếu như Đồng Vũ Vi rời khỏi đây về sau xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hung thủ nhất định là cô ta!"

"Sở Xa!" Lời nói của Mạc Tử Phàm khiến sắc mặt của Sở Quốc Vĩ lạnh hẳn, ông ta nhìn chằm chằm Sở Xa, đứa con gái này cái gì cũng tốt, nhưng ngay cả suy nghĩ vì đại cục mà cũng không hiểu được. Còn bị người đàn ông kia nắm được sơ hở, sau này cho dù muốn trả thù Đồng Vũ Vi cũng có chút đắn đo.

Lục Hàng thấy sắc mặt của Sở Quốc Vĩ trở nên cực kỳ khó coi, nhanh chóng ôm Sở Xa vào trong lòng, nhẹ giọng nói với cô ta, "Sở Xa, không nên kích động, ba làm như vậy, tất nhiên ông ấy có lý do, trừng phạt Đồng Vũ Vi có rất nhiều phương pháp, cách thức. Không nhất định nhất định để cho cô ta ngồi tù."