Vũ Vi không khỏi quay đầu nhìn Hai Đậu, Hai Đậu lại hướng Vũ Vi cười, chạy thẳng đến bên cạnh Lạc Ngưng Nhi,"Mẹ, con cùng dì trở về liền tốt."

"Không được, con đối. . . ." Vũ Vi không cần suy nghĩ ngăn cản Hai Đậu, Hai Đậu đối với cuộc sống ở đó không quen thuộc,rất dễ dàng lộ ra dấu vết, vạn nhất bị Mạc Tử Hiên biết cậu không phải Đậu Nành thì làm sao bây giờ?

Đậu Đậu hướng Vũ Vi chớp chớp hai mắt, cắt lời Vũ Vi mà nói, "Yên tâm." Sau đó cậu ngẩng đầu nhìn Lạc Ngưng Nhi, "Dì ơi, chúng ta đi thôi."

Vũ Vi muốn ngăn cản, nhưng cô không muốn để cho Lạc Ngưng Nhi biết cô có hai đứa con trai, trong toilet còn có Đậu Nành, vạn nhất Đậu Nành từ trong phòng rửa tay đi ra, toàn bộ đều không giấu diếm được rồi. Rơi vào đường cùng, cô đành phải gật gật đầu, ngồi xổm người xuống, nhẹ giọng nói với Đậu Đậu, "Thật tốt chiếu cố mình, biết không?" Hai Đậu cũng là con của cô, cô không nỡ rời Hai Đậu.

Hai Đậu tiến lên một bước, bên tai Vũ Vi nhẹ giọng nói,"Mẹ, yên tâm đi."

Hai Đậu cao hứng phấn chấn cùng Lạc Ngưng Nhi rời đi, Vũ Vi lại lo lắng không thôi,cô chạy đến phía trước cửa sổ, nhìn Lạc Ngưng Nhi cùng Hai Đậu rời đi.

"Mẹ. . . . Mẹ." Đậu Nành ở phía sau Vũ Vi nhút nhát kêu.

Vũ Vi vui vẻ cười, Đậu Nành cư nhiên kêu cô là mẹ, cô đi đến trước người Đậu Nành đem Đậu Nành ôm vào trong ngực."Đậu Đậu, thích mẹ sao?"

Đậu Nành gật gật đầu, "Thích, cực kỳ thích."

"Vậy ở cùng mẹ trong này một đêm có được hay không?" Tâm Vũ Vi vui vẻ, Đậu Nành thích cô.

"Nhưng Đậu Đậu phải về nhà a!" Khuôn mặt Đậu Nành nhỏ nhắn che kín bộ dáng do dự.

Vũ Vi nhịn không được ở trên mặt Đậu Nành hôn một cái, "Em trai đã thay thế con về nhà rồi, con ở lại chỗ này bồi mẹ có được hay không?"

Đậu Nành vui vẻ ôm cổ Vũ Vi, "Dạ."

**********

Lạc Ngưng Nhi đem Hai Đậu đưa vào đại sảnh biệt thự, cô ngồi xổm người xuống ở trên mặt Hai Đậu hôn một cái, "Đậu Đậu, sáng ngày mai gặp lại."

Hai đậu không cần suy nghĩ đưa tay lên gương mặt mình lau nước miếng của Lạc Ngưng Nhi, vặn mày nhìn Lạc Ngưng Nhi, "Dì à, cầu xin người đừng có hôn con có được hay không? Con đã lớn rồi, tương lai còn yêu đương , nếu nụ hôn đầu tiên mà mất đi, như thế sẽ làm ... bạn gái tương lai con thất vọng nha!"

Phốc!

Vốn Lạc Ngưng Nhi đã đứng lên chuẩn bị rời đi, nhưng nghe được Hai Đậu nói như vậy, thiếu chút nữa hộc máu, cô vươn tay sờ sờ trán Hai Đậu, "Không phát sốt nha!"

Hai Đậu nhất tay Lạc Ngưng Nhi ra, âm thanh lạnh lùng nói, "Con không bệnh."

"Con. . . ?" Lạc Ngưng Nhi vẻ mặt kinh ngạc nhìn Đậu Đậu, tính cách đứa nhỏ này, sau một đêm biến đổi quá nhanh nha?

"Đậu Đậu trở lại." Tề Mỹ Linh từ lầu hai đi xuống, trên mặt treo một mỉm cười nhìn Hai Đậu.

Hai Đậu không khỏi giương mắt nhìn Tề Mỹ Linh, đứng ở một bên hỏi Lạc Ngưng Nhi,"Cô ta. Là Tề Mỹ Linh?"

Tề Mỹ Linh?

Lạc Ngưng Nhi lại một lần nữa muốn hộc máu,cô tiến lên một bước ngồi xổm người xuống, "Đậu Đậu, không thể kêu tên mẹ mình trực tiếp như vậy, biết không? Như vậy rất không lễ phép ."

Đậu Đậu nhịn không được trợn trừng mắt, Tề Mỹ Linh kia như rễ hành a! Mẹ cậu là Đồng Vũ Vi à nha?

Bất quá những lời này, cậu chỉ có thể nói ở trong lòng.

Lạc Ngưng Nhi hướng Tề Mỹ Linh cười, "Mỹ Linh, Đậu Đậu giao cho cô, tôi đi đây."

"Ngưng Nhi, lần này cô kết hôn, đã mời ai đến tham gia hôn lễ chưa?" Tề Mỹ Linh nhìn Lạc Ngưng Nhi hỏi.

Lạc Ngưng Nhi hai mắt nhíu lại, bình thường Tề Mỹ Linh căn bản không có nói chuyện cùng cô, nhưng nay lại quan tâm hôn lễ cô đã mời người nào đến, tuyên bố ý không ở trong lời, "Chỉ là mời mấy bằng hữu thân thiết cùng một hai người thân mà thôi, làm sao vậy? Như thế nào lại đột nhiên quan tâm tới tôi rồi hả?" Lạc Ngưng Nhi suy nghĩ nhìn Tề Mỹ Linh, đối với người phụ nữ này cô không mấy thiện cảm, chỉ là vì Đậu Đậu, nên cô không mới không muốn phát sinh chuyện thôi.