Vậy sao hắn còn cần tìm người giúp mình, bởi vì nguồn tài chính sẽ được chảy vào những dự án ngầm của hắn, thất thoát ngân sách, giám đốc tài chính sẽ biết và sẽ nghi ngờ. Nếu cô tham gia, hắn sẽ không phải lo lắng vấn đề này. Sẽ luôn có người xử lý số liệu cho hắn.

Con người, dù sao cũng không thể làm quá nhiều việc một lúc. Dù bạn có là superman cũng sẽ chết vì bất lực.

- Chị đồng ý tham gia.

- Chị chắc chứ.

Dương Tuấn Vũ rất vui vì cô đã bất chấp cả mạng sống để giúp đỡ mình.

- Chị chắc chắn. Có lẽ chị sẽ chết rất thảm hoặc chết rất nhanh. Nhưng mà không hiểu sao tự trong thâm tâm, chị cảm thấy nó thôi thúc chị đồng ý. Ài, chắc chị không bình thường. Người ta muốn mình đi tìm chết mình lại còn vui vẻ đồng ý.

- Hì. Đến bây giờ em mới có thể tin tưởng được chị hoàn toàn. Được rồi, sau đây chị sẽ nghe rõ những gì em nói. Cuộc hội thoại này sẽ bằng một hình thức tiên tiến tiêu hủy hoàn toàn. Chị sẽ không được nghe lại. Tần số hiện tại cũng đã thay đổi, mọi máy ghi âm và ghi hình sẽ mất tác dụng cho tới khi cuộc nói chuyện này kết thúc.

Vân Tú thấy hắn nói vậy rất ngạc nhiên, ít nhất tới hiện tại cô chưa biết có ai làm được như vậy. Nhưng cô cũng chẳng hề có ý định ghi hình hay thu thanh gì cả. Cô gật đầu, cầm điện thoại lên tắt nguồn rồi ném về phía giường. Sau đó cười hì hì.

Dương Tuấn Vũ bắt đầu:

- Sắp tới, em sẽ bắt đầu xây dựng một phòng thí nghiệm ngầm ngay tại dưới căn nhà của em. Đúng vậy, mọi việc sẽ được em thuê một đội quân xây dựng đặc chủng, làm việc trong bí mật, đảm bảo trong vòng 1 tuần sẽ hoàn thành xây dựng một căn cứ ngầm với diễn tích khoảng 2000 m2. Sâu khoảng 200 m dưới lòng đất. Đồng thời, em cũng sẽ tiến hành sửa nhà để che dấu điều này.

Đội quân này là một đội xây dựng Alpha của vùng vịnh Jakaba. Số tiền thuê họ là 1 triệu $. Tiền này chị sẽ thanh toán cho họ. Mã số tài khoản là AB-026xxx5984 ở ngân hàng Thụy Sỹ.

Căn cứ này sẽ phát triển các loại thí nghiệm dùng cho quân sự.

- Em định phát triển quân đội cá nhân? Em định làm gì?

- Đây là mệnh lệnh. Chị không có quyền hỏi. Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng.

- Chị xin lỗi.

- Chị không được nói xin lỗi. Khi đã nhận lệnh phải hô: Rõ.

- Rõ.

- Rất tốt. Tuy nhiên để tránh chị suy nghĩ nhiều, chị chỉ cần biết, việc em phát triển quân sự không phải là để gây nội loạn. Nó nhằm mục đích đầu tiên bảo vệ đất nước. Nhưng không thể để nó lộ ra ngoài ánh sáng được. Ít nhất là hiện tại là chưa thể.

- Rõ.

Hắn thấy Vân Tú thoáng thở nhẹ ra một hơi thì cũng hiểu cho cô. Phát triển quân sự cá nhân sẽ bị bất cứ đất nước nào cũng tiêu diệt ngay lập tức.

- Được rồi, khi họ nhận được tiền thì sẽ tiến hành nhập cảnh ngay. Vì vậy, chị hãy làm nhanh nhất, sáng mai cần phải chuyển xong.

- Rõ.

- Chị có câu hỏi gì không?

- Không thưa Boss.

- Ừm, sau này cứ gọi em là Boss.

- Rõ.

- Chào mừng đã gia nhập tổ chức Dragon"s Eye. Chị là thành viên thứ nhất, Elise sẽ là biệt danh của chị.

- Elise? Tên nghe thật hay. Dragon’s Eye? tên thật ngầu. Boss thật tự kỷ.

Dương Tuấn Vũ đen mặt. Nhưng hắn cũng không phản bác được. Đây chính là cái tên siêu tự kỷ.

Nhưng hắn thích thế, mà hắn là Boss, mà Boss thích thì đó chính là không thể phản đối.

- Mật mã của tổ chức: WHITE DEATH. Được rồi, bây giờ giải tán. Sau này chị sẽ đăng nhập vào tổ chức thông qua website ở trong email em sẽ gửi ở dưới. Giải tán.

… Vân Tú sau khi bị ngắt cuộc gọi bất ngờ cũng ngồi ngây ra trước màn hình. Cô còn đang nghĩ mình nằm mơ. Gì mà White death, gì mà Dragon’s Eye? Elise?

“ Khốn kiếp, quá kích thích đi, sống làm gái già gần 30 năm, bây giờ mình mới cảm thấy được sống thật với bản thân. ” Vân Tú phấn khích, lao lên giường, cắn chặt gối hét lên.

Còn Dương Tuấn Vũ sau khi nói xong cuộc họp này cũng thở phào một cái, nằm phịch xuống giường. Hắn nghĩ “ Làm Boss không dễ, sau này mặt phải như xác chết. Cứ lạnh lẽo, liệu có làm được không đây?”

- Sao anh lại đặt cho cô ấy biệt danh Elise?

Giọng Triệu Cơ vang lên.

- Elise là tên một vị tướng anh rất thích trong trò chơi League of Legends.

- Ồ, ý anh là cô nàng nhện độc đó hả.

- Em cũng biết? Anh tưởng em chỉ biết quân sự và y tế thôi chứ?

- Những kiến thức căn bản về xã hội em cũng được tóm tắt lại. Một người tướng giỏi, không chỉ cần kiến thức quân sự mà xã hội cũng phải biết. Dù không quá giỏi nhưng nó sẽ làm tư liệu phục vụ trong chiến đấu.

- Không hiểu sao nhưng anh thấy Vân Tú nhìn rất đáng yêu, khôn khéo, nhưng lại vô cùng hợp với cái tên này.

- Ừm, cũng không quá quan trọng. Việc chúng ta cần làm là xây dựng một căn cứ quân sự tân tiến nhất.

- Nhưng tất cả phải có tiền. Hì. Anh hiện tại cũng không hy vọng sau vài tháng làm ra được phi cơ chiến đấu hạng nhất. Muốn làm được những thiết bị lớn, một mình anh là không thể. Tìm được các nhà khoa học là vô cùng không dễ dàng. Bắt cóc cũng không ổn. Một người không sao, chỉ cần hai ba nhà khoa học lớn mà mất tích thì sẽ làm cả đất nước đó cũng rung động chứ không đùa.

- Ừm, chúng ta không thể làm việc quá phi pháp như vậy.

- Trước mắt, khu căn cứ sẽ chỉ hoạt động với mục đích nâng cao sức chiến đấu của anh. Các thiết bị mà anh đặt mua đã được chuyển đến cất giấu dưới căn nhà hoang gần đây rồi. Anh nên tự học kỹ thuật rèn và làm vũ khí. Không ai có thể tin tưởng ngoài bản thân mình. Chỉ khi nào cần một lượng vũ khí lớn thì anh hãy tìm nhiều nhà sản xuất, sau đó mang về lắp ráp.

Đội Alpha làm việc vô cùng chuyên nghiệp và nhanh chóng. Ngay sau khi có tin báo tài khoản đã nhận đủ tiền. Họ ngay lập tức làm vé máy bay và nhập cảnh Việt Nam trong vòng 3 giờ. Sau đó mất 1 giờ đi tới địa điểm chỉ định đã được định vị và gửi ảnh vệ tinh.

Họ tiến hành đào một thông đạo từ ngôi nhà bỏ hoang, đướng kính chỉ rộng đúng 1m. Khi đào đủ 200m theo thiết bị đo đạc tiên tiến, họ bắt đầu đào một diện tích 1000m2, cao 50m, thể tích 50.000 m3. Các căn phòng với những trụ cột lớn đã được hoàn thành ngay trong 1 ngày.

Trong khi đội Alpha đang hùng hục đào đất. Ở trên mặt đất cũng có đội thi công sửa nhà. Họ thấy bãi đất ở khu nhà bỏ hoang ngày càng lớn nhưng cũng chẳng quan tâm lắm, nếu có họ cũng chỉ nghĩ: “Chắc nhà ai đào móng thôi.”

Vật liệu xây dựng được Dương Tuấn Vũ đặt mua từ trước đó, hiện tại được chở đến theo từng đợt nhỏ. Đảm bảo không bị bại lộ.

Hiện tại, Mai Tuyết Yên vẫn đang hồi phục rất tốt tại bệnh viện tỉnh Vĩnh Hà. Cha mẹ hắn được hắn khuyên nhủ nên nghỉ việc 1 thời gian chăm sóc cho em gái.

Giang Tấn thì không muốn nghỉ quá dài, nhưng lại lo chỉ có hai mẹ con ở lại thì không yên tâm. Dương Tuấn Vũ thì còn việc học và việc ở công ty, hắn không thể thường xuyên lên đây thay ca cho mẹ hắn được. Vì vậy, ông bất đắc dĩ ở lại. Chưa kể thằng con trai ông còn nói: “Con bây giờ làm giám đốc rồi, cha có ở nhà ngồi uống nước chè cũng không thiếu cơm ăn.” Thế là bị ông chửi cho một trận.

Nhưng ông biết, đây cũng là thực tế. Áp lực kiếm tiền giảm đi nhiều, ông cũng không quá lo lắng về công việc của mình nữa, mà toàn tâm toàn ý chăm sóc đứa con gái bảo bối của mình.

Dương Tuấn Vũ không thể để cha mẹ với em gái hắn về lúc này được, nhà đang đập đi xây lại. Hắn xây 4 tầng, diện tích cũng rất lớn. 1 tầng phòng khách, 1 tầng của bố mẹ, 1 tầng của Mai Mai, 1 tầng của hắn. Mỗi tầng có khoảng 3 phòng. Sau này Mai Mai sẽ lấy chồng, nhưng hắn sẽ không cho em gái hắn đi, em rể phải ở rể.

Làm gì có chuyện dễ dàng cướp đi cô em gái này của hắn được.

Hắn còn xây thêm 1 gara để xe lớn.

Đất sao lại nhiều vậy? Hắn đã dùng tiền mua lại 5-6 căn nhà xung quanh rồi. Ừm, chính là để xây biệt thự. Có tiền rồi, không nên sống quá tiết kiệm khiến người ta coi thường.