Ngày thứ hai đi làm ...

Đang ngồi cặm cụi viết viết , đột nhiên có tiếng kêu nhẹ vang lên " Vị tiểu thư này , xin hỏi ... "

Lãnh Thiên Nguyệt ngước lên , đập vào mắt cô là một chàng trai trẻ phỏng chừng 23 - 24 tuổi khẽ nghiêng đầu về phía sau một thân hình cao ráo vạm vỡ , ngũ quan tinh xảo , lạnh lùng , lãnh khốc ... có thể nói là mỹ nam a!

Khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp của Lãnh Thiên Nguyệt lộ ra một nụ cười nghề nghiệp , nâng tay lên trước eo , khẽ cúi " A! Xin hỏi hai vị đây là người của Mặc thị? "

Đôi mắt đen khẽ híp lại , nụ cười đó chỉ là nụ cười xã giao , nghề nghiệp nhưng sao nó chói mắt thế?! Mặc Kỳ Thiên nghĩ.

Trợ lý đứng bên hơi ngẩn người nhưng vẫn trả lời " Đúng! "

Thiên Nguyệt gật đầu rồi quay qua trực tiếp gõ cửa phòng của Nhất Thiên " Lãnh tổng , người của Mặc thị đã tới "

" Vào "

Đẩy cửa cho Mặc Kỳ Thiên cùng trợ lý đi vào.

Nhất Thiên từ ghế đứng lên nói " Mặc tổng mời ngồi "

Mặc Kỳ Thiên lạnh lẽo mở miệng " Lãnh tổng cũng vậy "

" Lãnh tổng , em đi pha trà "

Nhất Thiên gật rồi quay sang bàn chuyện với Mặc Kỳ Thiên.

Thiên Nguyệt lui ra , một tí sau đem trà tới rồi lại lùi ra.

Vừa đặt mông lên ghế thì chuông điện thoại lại reo lên, nhận điện thoại - là một vị sát thủ kiêm quản lí cao nhất ở Hắc Ám.

" Lão Tam tỷ tỷ , phiền ngài về Hắc Ám một chút a! "

Thật ra thì chức lão Tam là của Đoạn Ly Hồng nhứng hắn nhất quyết muốn về quản lí Đoạn thị nên Sở Phi Ngạo cùng Mạc Vũ sống chết bức Thiên Nguyệt về làm đương nhiên cô cũng có võ nhưng vẫn còn kém ba người kia.

Mọi người trong Hắc Ám không biết xưng hô làm sao nên đành thêm hai chữ tỷ tỷ vào để phân biệt.

Lạnh giọng hỏi " Có chuyện gì? "

" Lão Đại phân phó a! Nghe nói là có sát thủ mới "

" Được! " Nói xong liền ngắt. Không biết hôm nay tự nhiên Sở Phi Ngạo lại kêu về?

Nhờ thư kí đối diện là Tiểu Na chuyển lời lại , ra xe chạy một mạch về.

Khoảng chừng nữa tiếng đồng hồ liền tới trụ sở của Hắc Ám. Đi lên lầu 10 , gõ cửa phòng tập trung của các lão.

Đẩy cửa vào liền bị ai đó kéo qua ôm eo Lãnh Thiên Nguyệt lại , không cần nói cũng biết là lão Nhị phong lưu - Mạc Vũ.

Mặc kệ Mạc Vũ , dùng ánh mắt không dấu liếc nhìn trong phòng , một cái ghế cao nhất ở trên bục là Sở Phi Ngạo ngồi , hai cái ghế đặt hai bên thấp hơn là cho cô Mạc Vũ ngồi tất cả đều được đính vàng còn ở dưới là cái bàn dài bằng gỗ có ba cô nương , A Trung - người vừa nói chuyện cùng cô.

" Mạc Vũ , thả em ra "

" Không thả " Mạc Vũ phụng phịu không thả.

Thiên Nguyệt định nói gì đó nhưng Sở Phi Ngạo từ trên đã nói xuống " Mạc Vũ thả Thiên Nguyệt ra "

Nghe Sở Phi Ngạo nói Mạc Vũ mới chịu buông cô ra rồi cùng cô trở về ghế.

Thiên Nguyệt vừa ngồi xuống liền bắt chéo chân tạo thêm kiêu ngạo và xinh đẹp cô.

Sở Phi Ngạo tức Tuyệt Lãnh - lão Đại dùng giọng lạnh nhàn nhạt nói " Đây là lão Tam của Hắc Ám , Lãng Thiên Nguyệt , gọi lão Tam tỷ tỷ , hiệu Vô Y cũng chính là Viên ngọc của Hắc Ám "

Vừa dứt lời Mạc Vũ tức Vũ Hàn lại bồi thêm " Nếu các người dám xem thường hay ghen ghét Nguyệt Nguyệt ta sẽ cho các người biết tay "

Mỗi người trong Hắc Ám đều được lão Đại cho một cái hiệu để xưng hô nhưng cũng phải xưng tên thật.

Ba cô nương kia lập tức nín thở , không nhờ A Trung bên cạnh nhắc nhở thì bọn họ cũng chết vì hết oxi rồi!

Cô nương thứ nhất quỳ một chân xuống " Rất vinh dự khi được gặp Vô Y lão Tam tỷ tỷ! Muội là Tâm Nhạc hiệu Nhạc Đồng xin ra mắt tỷ tỷ "

Cô nương thứ hai cũng quỳ xuống theo " Rất vinh dự khi được gặp Vô Y lão Tam tỷ tỷ! Muội là Lương Hạnh Nhi hiệu Nhi Đồng xin ra mắt tỷ tỷ "

Cô nương thứ ba cũng quỳ xuống khác hẳn với hai cô nương tóc đen kia cô nương này có một mái tóc màu hồng nhạt rất đẹp và hợp với khuôn mặt trắng hồng kia.

" Rất vinh dự khi được gặp Vô Y lão Tam tỷ tỷ! Muội là Hoa Anh Đào hiệu Hoa Đồng xin ra mắt tỷ tỷ "

Hoa Anh Đào ?

Chẳng phải cái tên trong danh sách phỏng vấn hôm qua sao ?

Lãnh Thiên Nguyệt hơi nhíu mày rồi hỏi Sở Phi Ngạo " Nhóm bọn họ có tên chưa ? "

" Chưa , hứng thú ? "

Vô Y gật nhẹ rồi quay ba người đang quỳ khoát tay ý bảo họ đứng lên rồi nói " Tam Đồng "

Nhạc Đồng , Nhi Đồng , Hoa Đồng nghe không hiểu A Trung liền thì thầm nói " Tỷ tỷ ban cho các ngươi cái tên nhóm đấy , còn không mau cảm ơn "

Trong Hắc Ám có một quy tắc những sát thủ nào vừa mới lên sau khi khổ luyện hai năm sẽ được quản lí cao chức nhất sắp xếp thành một nhóm rồi cho lão Đại cho hiệu còn tên nhóm trong Tam Lão ai muốn cho cũng được.

Ba người nhóm Tam Đồng rối rít cảm ơn Vô Y tỷ tỷ của bọn họ.

Sau khi xong chuyện Lãnh Thiên Nguyệt lái xe về Lãnh thị. Khi về đến thư kí Tiểu Na nói Mặc tổng vẫn còn trong đó , Thiên Nguyệt cũng chẳng để ý tùy tiện bỏ balo xuống bàn liền nghe Tiểu Na dạ dạ vâng vâng trong điện thoại bàn nội bộ.

" Chị Thiên Nguyệt , Lãnh tổng nói trà đã cạn kêu chị mang vào a! "

Thiên Nguyệt gật đầu rồi đi lấy trà. Gõ cửa nhận được đồng ý , Thiên Nguyệt đi vào mỉm cười nghề nghiệp , thu dọn ly trà cũ rồi sắp xếp trà mới lên nhẹ giọng " Lãnh tổng , em xin phép ra ngoài a! "

Nhìn Mặc Kỳ Thiên nhìn chằm chằm em gái mình bằng ánh mắt nhu tình nhẹ nhàng Lãnh Nhất Thiên khôn kheo nói " Nguyệt Nguyệt , chúng ta muốn đi ăn cơm , em đi chung chứ? "

Vừa nghe nói Mặc Kỳ Thiên không khỏi thầm khen Lãnh Nhất Thiên thông minh , lạnh lẽo bồi thêm " Chúng ta đi thôi , Trung Nam đem tài liệu về phân phó cho mọi người! "

Trung Nam gật đầu rồi xin phép ra về để lại ba người cùng đi ăn.

Tới trước nhà hàng Ngũ Vị thì dừng lại , ba người bọn vừa bước vào đã gây ra một sự chú ý không nhẹ tí nào.

Tùy tiện chọn một bàn , Mặc Kỳ Thiên đưa menu cho Lãnh Thiên Nguyệt , lạnh lẽo ra lệnh " Chọn "

Lãnh Thiên Nguyệt chỉ trề môi với hăn rồi tùy tiện dùng ngón tay lướt hết vài trang meu rồi nói với cô bồi bàn đang chìm trong nhu tình của mình lạnh giọng nhàn nhạt nói " Lấy hết "

Hết hồn a hết hồn! Cô nhân viên lấy lại tinh thần cúi người chuẩn bị ghi lại các món nhưng ... ghi các gì đây ?

Lãnh Thiên Nguyệt khẽ thở dài bực bội " Không cần , anh hai em muốn về "

Lãnh Nhất Thiên đành chiều lòng em gái tạm biệt với Mặc Kỳ Thiên rồi cùng cô đi về.

Mà Mặc Kỳ Thiên vốn đang bực bội lại bị mấy cô nàng ỏng ẹo quyến rũ , ngày mai nhất định nhà hàng Ngũ Vị này sẽ trở thành dĩ vãng!