Chap 30 bị thương

Đêm hôm đó nó trở về nhà, mắng cho kin với hell một trận, vì thứ nhất là không báo cho nó một tiếng mà đã hành động một mình, thứ hai là không cẩn thận. hai người chỉ biết ngồi đó chịu trận. “không biết ai mới là bang chủ đây”-hai người cùng suy nghĩ.

Sáng hôm sau, nó vẫn mang cặp sách đi học bình thường nhưng thật chất là đến căn cứ của bang. đến nơi nói đã thấy mấy anh em có mặt đầy đủ chờ nó

“chào phó bang ice”- đàn em

“chắc mọi người đã biết lý do tôi gọi mọi người tập trung ở đây rồi chứ”-nó

“vâng chúng tôi biết thưa phó bang” đàn em

Tại căn cứ bang W.V

“Bang chủ, bang chủ không xong rồi”- một tên hớt hải chạy vô

“chuyện gì”- bang chủ W.V

“dạ người bang B.V kéo đến đòi trả thù cho bang chủ của họ”- tên đang em

“lực lượng”- tên bang chủ lạnh lùng

“dạ…dạ gấp mấy lần lực lượng của ta”-tên đó rung sợ nói

“ai cầm đầu”-bang chủ W.V

“dạ là phó bang bí ẩn, người ta gọi người đó là bloodthirsty demons (ác quỷ khát máu)” tên đó sợ hãi khi nhắc đến nó.

“để coi, người bí ẩn này mạnh đến cỡ nào mà ai cũng sợ”-hắn tỏ vẻ thích thú.

“rầm” cánh cửa bật tung, người của nó tràn vào bao vây khắp căn phòng.

“bốp, bốp, bốp” tiếng vỗ tay của tên bang chủ B.V.

“Đúng là người của bang B.V có khác, làm việc rất nhanh gọn lẹ, nhưng hơi bỉ ổi nhỉ”-hắn khinh bỉ

“hừ, như vậy mới công bằng chứ, ngươi bỉ ổi trước, bọn ta chỉ học theo ngươi thôi”-nó lạnh lùng

“oh, thì ra bloodthirsty demons là con gái sao, bất ngờ thiệt”-hắn

“không nói nhiều nữa, ngươi dám làm cho bang chủ và phó bang chúng tôi bị thương thì các ngươi khó sống, lên sang bằng hết bọn chúng đi”-nó ra lệnh

Thế là cả hai lao vào cuộc chiến khốc liệt, đánh chém nhau. Ưu thế vẫn thuộc về bang B.V vì số lượng đàn em bên nó đông hơn. Đang đánh thì nó cảm thấy chóng mặt, đầu nhức kinh khủng nó bắt đầu hoa mắt. một tên đàn em của bang W.V thấy biểu hiện của nó như vậy thì

“bốp” tên đó đánh vào chân nó, nó khụy xuống ngất luôn, mấy tên đàn em của nó thấy vậy chạy tới đỡ nó, đưa nó ra ngoài và ra lệnh rút. Tên bang chủ nãy giờ quan sát nó người đó cũng biết chắc rằng nếu nó không mất tập trung sẽ không dễ dàng bị hạ gục như vậy.

Bên nó không thiệt hạ nhiều có một số đàn em bị thương nhẹ thôi, còn bên W.V thì thiệt hại khá nặng nhưng không chết (nó không muốn giết người nên chỉ ra lệnh cho đàn em đánh bị thương thôi).

Tại căn cứ

“mau gọi cho bang chủ và bang phó hell nhanh, còn nữa cho người gọi bác sĩ tới (bác sĩ riêng của bang)”- một tên thân cận của nó

“nhưng phó bang nói có chuyện gì…”-tên có chưa noi hết đã bị tên thân cận của nó cho cú đấm

“mày muốn phó bang chết ah, nhanh lên cho tao”-tên đó quát

Mười lăm phút sau, kin và hell tới , mặt ai cũng căng thẳng, cùng lúc bác sĩ cũng tới.

“ice đâu”-kin hét

“dạ trong phòng”-tên đàn em rụt rè

“cậu vào trong xem cô ấy sao”-hell quay sang nói với jin (bác sĩ riêng của bang)

“uhm”-jin

Nữa tiếng sau

“hai cậu vào phòng riêng nòi chuyện với tớ một tý”-jin

“sao? giờ nói đi”- hell hối thúc

“ ice bị gãy chân, phải bó bột một tháng”-jin

“chỉ nhiêu đó thôi”-kin nghi ngờ nhìn jin

“uhm”-jin

Khi nghe bs jin nói vậy cả hai thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà cả hai quyết không bỏ qua cho nó chuyện này. mới hôm qua nó mắng hai người là đánh lẻ mà hôm nay lại hành động một mình.

Một tiếng sau, nó tỉnh lại thấy mình đang nằm trong phòng riêng tại căn cứ, lúc này cánh cửa bật ra kin, hell và jin bước vào

“em hay quá ha, hôm qua ai mới mắng anh với kin là hành động riêng lẻ hả”- kin quát

nó không nói gì, nhìn kin bằng ánh mắt lạnh tanh, chính điều này làm cho kin giận hơn.

“ em…em thật tức chết mà, không biết em có phải là em của anh không nữa, sao chẳng giống anh tý nào”-kin giận quá hóa ngu, khi nói xong anh mới nhớ nó không phải em ruột mình. Sau khi nói câu đó anh vinh hạnh nhận được hai ánh mắt giết người của jin và hell

“chắc vậy”-nó thản nhiên nói, rồi chống nạn bỏ ra ngoài.

Còn kin trong này thì vẫn còn oang mang về câu nói của nó “chắc vậy”, nó có nghĩ là gì chứ, sao nó lại nói vậy. nguyên cả đêm hôm đó anh thức trắng đêm để suy nghĩ về câu nói của nó.

End chap 30