Giờ tôi là một thị vệ thân cận của Thái tử điện hạ, còn Thái tử điện hạ thì đã trở thành một người kế vị đích thực rồi nhưng đây vốn chỉ là bắt đầu thôi. Nếu là theo tiểu thuyết thì sau khi Thụy Vương đoạt vị liền lập tức giết toàn bộ huyết thống của hoàng thượng từ Nhị hoàng tử tới Thập Tam hoàng tử, kể cả các thế tử cũng không tha chỉ để độc chiếm ngôi vị cho bản thân. Nhưng hiện tại thì Thụy Vương đã chết, Hoàng thượng lẫn Hoàng hậu nương nương cũng đã khuất, việc đoạt vị bây giờ vô cùng hỗn loạn giữ 13 vị hoàng tử với nhau và Thái tử điện hạ đang là người bị cô lập thế lực. Về phần đoạt vị thì kệ khiến tôi khá đau đầu không ai khác là Tam hoàng tử hắn là một kẻ tâm địa ác độc ngay từ nhỏ hơn nữa vô cùng kiêu căng mẹ hắn lại là em gái của Hoàng hậu nương nương có chống lưng bởi thế lực của phủ Thừa tướng với tàn dư của bọn quan thuộc bè phái của Thụy Vương, vì vậy có thế lực vô cùng lớn mạnh đe dọa không nhỏ tới thế lực bên cạnh của Thái tử điện hạ.

Tôi đã được Quốc sư đề cử làm Thái bảo giữ vai trò giúp Quốc sư dạy học cho các vị hoàng tử trong cung về luận văn cũng như kiếm đạo. Mọi hôm tôi cùng Quốc sư dạy học lên mọi việc vẫn suôn sẻ cho đến hôm nay, Quốc sư bận việc triều chính nên tôi một mình dạy thay ông ấy. Nhưng vừa bước vào cửa tôi bắt gặp ánh mắt khinh bỉ của bọn họ, nhưng Thái tử điện hạ vẫn im lặng không nói gì bình tĩnh như thường. Quả đúng là ngài ấy càng ngày càng ra dáng một vị chính nhân quân tử, không vướng bụi đời. Tôi mặc cho bọn họ lườm trối chết vẫn cứ bình thản nói:

- Hôm nay Quốc sư bận việc ta thay ngài ấy dạy các ngài một buổi, ai có ý kiến gì mời về cho!

Và thế là bọn họ thì thầm với nhau rồi tất cả bọn họ đều im lặng không nói gì ngồi yên lặng chờ tôi bắt đầu giảng bài. Tôi khá hài lòng về việc này, các vị hoàng tử cũng đã trưởng thành rồi việc Thụy Vương muốn giết toàn bộ bọn họ là không có gì lạ cả, mỗi người đều có một tài năng riêng. Nói về Thái tử điện hạ là thiên tài về tu luyện thì Nhị Hoàng tử lại là thiên tài văn học. Nhị hoàng tử vừa dịu dàng, thấu hiểu sự đời tinh thông văn học luận hơn hết lại vô cùng biết lễ nghĩa. Trái lại nhắc đến Tam hoàng tử thì hắn lại là một người lòng dạ ác độc, vốn được nuông chiều từ nhỏ nên vô cùng kiêu căng ngạo mạn không coi ai ra gì, dĩ hạ phạm thượng nhưng lại là đệ nhất tiễn thuật của Yên Quốc cũng khiến nhiều người phải nể. Tiếp đến Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử là cặp song sinh của Như Phi nương nương là hai người khá khôn ngoan, bề ngoài tỏ vẻ yếu đuối nhưng lại vô cùng nham hiểm, hai người họ có khả năng khá hay một người có thể đoán người còn lại đang nghĩ gì, người này với người kia giống như tâm đầu hạ hợp vốn là một thể vậy. Nhắc đến Lục hoàng tử lại là một người háo sắc, rượu chè cờ bạc không gì là cậu ta chưa chơi qua, tài năng duy nhất mà tôi thấy ở cậu ta là tán gái chắc vậy, hơn nữa cậu lại khá am hiểu về nữ nhân, chính tôi cũng phải công nhận là vậy. Bỏ qua Lục Hoàng tử này nhắc đến Thất hoàng tử lại là khả năng điều trận vô cùng tài giỏi, tương lai có thể trở thành một vị minh quân điều quân đánh trận bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó, tuy vậy cậu lại thiếu một thứ hết sức nguy hại đó là tính nhẫn nại, kiên trì. Đến Bát hoàng tử thì lại là một người giỏi về cầm thuật đứng nhất nhì so với các thiếu niên khác trong kinh thành. Cửu hoàng tử lại là một người lạnh lùng vô cùng thận trọng lại biết phải trái đúng sai là người cẩn thận nhất so với những hoàng tử khác. Còn về Thập hoàng tử, Thập Nhất, Thập Nhị và Thập Tam thì giờ mới chỉ là một tiểu hài tử 10 tuổi mà thôi nhưng mỗi người lại có thủ đoạn khác nhau, tuy nhỏ tuổi nhưng không thể coi thường. Nhưng Thái tử điện hạ của tôi vẫn là số một rồi, ngài ấy mới là người xứng đáng nhất với hoàng vị mà thôi. Tuy nhiên 12 vị hoàng tử kia đều là những anh tài trong kinh thành thiên kiêu chi tử mang huyết thống hoàng tộc nên cũng không thể coi thường được. Quả thật hoàng tộc toàn trái tài gái sắc mà thôi.

***

Tôi dạy học các vị hoàng tử theo đúng phần lịch trình chỉ dẫn của Quốc sư đã đánh dấu sẵn cho tôi nhưng không may thế nào tôi lại gặp một vài rắc rối với vị Tam hoàng tử ở đây. Và thế là một cuộc biện luận giữa tôi và Tam hoàng tử dưới sự chứng kiến của Thái tử điện hạ và 11 vị hoàng tử còn lại được bắt đầu.

- Hết chương 16-