Tôi Vai Ác Nhưng Trọng Sinh Thành Vai Chính

Chương 23: 23 Đơn Đăng Kí Đến Tìm Bạn Của Cô Mà Lấy

Trịnh Thư Mỹ rùng mình một cái trước khi quay về thực tại, cô không muốn tiếp tục tìm hiểu về ưu điểm của tên Satan kia nữa nên lảng sang chuyện khác

Trịnh Thư Mỹ cầm ly nước uống một hơi mới nhìn ngó một vòng, hỏi:

“Tạ đàn anh đã đi rồi ạ?”

Người phụ nữ kia mở đang chất đồ vào tủ lạnh, mỗi một thao tác đều rất tự nhiên, bà khẽ gật đầu:

“Đi từ sáng sớm rồi, thằng bé chỉ đợi tôi đến rồi dặn dò mấy chuyện đó là đi mất”

Không có Tạ Tần ở đây cũng tốt, ít ra anh ta sẽ không biết Trịnh Thư Mỹ ngủ đến giờ này, nếu không với cái mồm độc địa đó của anh ta, nhất định cô phải rời khỏi đây với một bụng uất ức

Làm phiền cả một đêm rồi, thêm một chút việc cỏn con này nữa chắc chẳng sao đâu nhỉ?

Tại anh hôm trước đuổi tôi xuống xe nha, tôi xem như đây là nghiệp báo của anh.

.

Kiếp trước anh còn ngốn của tôi biết bao nhiêu là tiền đấy.

.

!!!

“Vậy…cháu mượn phòng tắm một chút nhé”

Trịnh Thư Mỹ nghĩ được lí do hết sức thuyết phục nên cảm giác áy náy vụt cái biến mất, bước đi cũng vì thế mà vui vẻ thêm mấy phần

Sau cơn mưa trời lại sáng, dự báo thời tiết nói rằng cơn kéo dài đến đầu tuần sau nhưng sáng nay bầu trời đã quang thấy rõ

Không còn những đám mây âm u, mặt đường ẩm ướt hay những cơn gió giận dữ bất chợt thổi đến nữa, những ánh nắng đầu tiên cuối cùng cũng xuất hiện

Trịnh Thư Mỹ bước xuống từ xe Tạ Tần chuẩn bị sẵn, lúc ra cửa, Trịnh Thư Mỹ đã niệm thầm Tạ Satan đừng đem Rolls Royce ngũ quý kia mà chở cô về, mặc dù cô biết đó là chuyện chỉ có trong suy nghĩ

Kí túc xá khu C trường đại học A này rất ít học sinh, chưa kể nó còn băng qua sân lớn đến khu giảng đường, khu thể thao, kí túc cao cấp khu A và B nữa mới đến được chỗ Trịnh Thư Mỹ ở

Để ai trông thấy được, tám cái miệng của Trịnh Thư Mỹ cũng không thể giải thích nổi

Vốn Trịnh Thư Mỹ nghĩ Tạ Tần sẽ ở khu ký túc xá cao cấp dành cho các thiên chi kiêu tử, nhưng không, nơi ở của anh ta là khu dành cho giáo viên, thảo nào phòng Tạ Tần dù đầy đủ tiện nghi là thế nhưng lại trông khá đơn giản, như chỉ là nơi để anh ta tá túc vào những đêm chạy deadline

Nhớ đến đây Trịnh Thư Mỹ lại quên mất, những năm này bí mật về cậu út nhà họ Tạ vẫn là một đề tài nóng hổi được cả báo chí và truyền thông rất để tâm

Người dân cả nước chỉ biết đến một đứa cháu ngoại trai là Thừa Hàn Triết, người được dự đoán sẽ kế thừa cơ nghiệp của của họ Tạ và họ Thừa, người sinh ra ngậm phải thìa kim cương mà người người thèm khát

Còn đứa con út chẳng hiểu vì sao Tạ Gia từ khi sinh ra đều chưa từng công bố với bên ngoài, Trịnh Thư Mỹ là vì có kí ức đời trước nên mới biết đến Tạ Tần

Vậy….

!!!

Bịch…

Rolls Royce ngũ quý cả thành phố A có chỉ có vài chiếc nhưng biển số ngũ quý 55555 thì chỉ duy nhất một chiếc ở nhà họ Tạ.

.

-Không, thiếu nữ nhà quê như Trịnh Thư Mỹ chắc chắn nhìn một trăm chiếc xe hơi đều như nhau

Trịnh Thư Mỹ thở phào nhặt chiếc ô của mình lên, cô tự tin Tạ Tần sẽ không nghĩ nhiều như vậy

“Mỹ Mỹ…”

Giọng quãng tám thế này, chắc chắn chẳng ai khác ngoài tiểu Huyền nhà ta

Trịnh Thư Mỹ gạt suy nghĩ mông lung qua một bên, mỉm cừoi đón Dạ Lý Huyền nước mắt lưng tròng, hớn hở từ xa lon ton chạy đến

“Tớ bảo từ từ hẵng đến cũng được mà”

“Cả- đêm qua tớ không ngủ được đó, tớ muốn gặp cậu quá đi” Dạ Lý Huyền nói đến đây thì bỗng nhiên phồng má giận dỗi:

“Mà sáng sớm cậu đã đi đâu thế, tớ gọi thì bạn cùng phòng cậu bắt máy nói cậu cả đêm qua đều không về

Nói, cậu bỏ đi đâu cả đêm”

“Tớ, tớ đến thư viện học bài”

Dạ Lý Huyền liếc xuống hai tay Trịnh Thư Mỹ, một tay cầm dù, một tay cầm áo khoác cùng chiếc túi giấy đựng một gì đó giống như quần áo, trên người còn mặc bộ đồ ngủ hình con vịt màu vàng to tướng

Nói thế nào cũng nhìn không ra phong thái học bá đến thư viện học xuyên đêm

“Cậu thế này là đến đó à? Tập sách cậu đâu?”

Trịnh Thư Mỹ rất thông minh, cô chẳng cần nghĩ nhiều đã có lí do rất hợp lí cho mình, thế là tim không đập, chân không run, trợn mắt nói dối:

“Cậu biết tớ cũng thích đọc sách mà, hôm qua tớ chỉ định đến căn tin ăn nên ăn bận như vậy, ai ngờ đến đó thì trời mưa lớn quá, tớ đành ghé qua thư viện một chút, nào ngờ tìm được quyển sách hợp gu nên tớ đọc một hơi đến hơn nửa đêm, trễ quá nên tớ ngủ ở đó luôn”

Trịnh Thư Mỹ vươn vai ngáp dài một cái thật uể oải:

“Cậu thấy đấy, tớ cũng chẳng ngủ ngon được gì, giờ cả người ê ẩm hết đây này”

Dạ Lý Huyền đúng là thượng hoàng sủng con sen nhất trên đời, cô nàng vậy mà lập tức tin lời ba hoa của Trịnh Thư Mỹ, có ai thức khuya đọc sách mà đuôi mắt căng được như Trịnh Thư Mỹ hay không?

Chưa kể tối qua cô còn ăn mỳ ý, cả khuôn mặt sưng húp thế kia mà Dạ Lý Huyền cũng tin được

“Tớ định rủ cậu đi ăn sáng, nhưng cậu mệt thế này thì vào trong nghỉ ngơi đi, chiều cậu có tiết đúng không? Tớ ở ngoài lớp đợi cậu, học xong chúng ta đi ăn, nhé”

Đứa nhóc này, sao mà ngoan ngoãn đến vậy, thật chỉ muốn đem vào lòng ôm ấp một hồi

Trịnh Thư Mỹ mềm giọng xoa đầu Dạ Lý Huyền:

“Không sao, đợi tớ vào thay đồ rồi cùng đi, tớ không buồn ngủ”

Mắt Dạ Lý Huyền sáng lên, nhưng vẫn xót bạn nên ngập ngừng hỏi:

“Thế thì cậu sẽ mệt lắm đó”

“Không có, vào trong đợi đi”

“Được” Dạ Lý Huyền cười tít cả mắt

Cả hai tay nắm tay tung tăng đi vào ký túc khu C, Trịnh Thư Mỹ ở chỗ Tạ Tần đã tắm rồi, cũng ăn được một chút, nhưng nghĩ đến tiểu meo Huyền đáng yêu kia mong chờ như vậy, bà cô Trịnh Thư Mỹ thật sự không nỡ từ chối

Hai người vui vẻ đi ăn, Dạ Lý Huyền từ lúc gặp lại Trịnh Thư Mỹ đều nói rất nhiều, cô nhóc chẳng hiểu sao lại nghĩ người giúp ba mẹ cô đổi ý lại chính là Trịnh Thư Mỹ

Chỉ vì Trịnh Thư Mỹ nhắc đến Dạ Tuỳ Lâm và Dạ Lão phu nhân ư?

Đến cái đảo Kình kia tròn méo thế nào Trịnh Thư Mỹ còn chưa nhìn được kia kìa.

.

!!

Suốt cả câu chuyện Dạ Lý Huyền thao thao bất tuyệt, Trịnh Thư Mỹ cũng rút ra được mấy nội dung chính

Một là bằng một phép màu nào đó Dạ Tuỳ Lâm đứng ra nói giúp Dạ Lý Huyền trước mặt ba mẹ cô nhóc, phải nói ở nhà họ Dạ quyền lực chính là công cụ giao tiếp của các thành viên, mà Dạ Tuỳ Lâm vừa hay chính là cậu ấm có thực lực thật sự

Anh ta nói rằng Dạ Lý Huyền sẽ gia nhập vào câu lạc bộ kinh tế của Tạ Tần và học chuyên ngành tài chính song song với mỹ thuật cô đang theo học vì Dạ Tuỳ Lâm tương lai cần một trợ thủ và chẳng hiểu sao anh ta lại nhìn trúng đứa em út có tâm hồn nghệ sĩ này

Dạ Lý Huyền lúc đầu chẳng tin được, cô nàng từng bảo Trịnh Thư Mỹ chuyển khoa vì tài chính khô khan giờ đây báo ứng đã ứng lên đầu cô nhóc

Nhưng ngoài cách đó ra thì thật sự chẳng còn cách nào để Dạ Lý Huyền có lợi ích trong mắt ông bà nhà họ Dạ được

Dạ Lý Huyền nói đến đây còn kêu khóc đòi học bá Trịnh Thư Mỹ về sau nhất định phải chiếu cố mình

Hai là, Tạ Tần là cậu út bí ẩn nhà họ Tạ

Dạ Lý Huyền còn không giấu ánh mắt thán phục của mình khi nhắc đến Tạ Tần, cô nhóc kể, lần đầu cô thấy cả ba và anh trai kính cẩn một người như thế, Tạ Tần không những xuất hiện trong cuộc họp gia đình của Dạ Lý Huyền, còn hỏi thăm đến cô mặc dù trước nay chỉ chạm mặt được một lần khi Trịnh Thư Mỹ bị ngất

Tạ Tần còn nói với Dạ Lý Huyền một câu mà cô nhóc nghĩ mãi vẫn không hiểu ý nghĩa sâu xa trong đó

Anh ta nói: “Đơn đăng kí vào câu lạc bộ, đến tìm bạn của cô mà lấy”

“Mỹ mỹ, Tạ Tần nói vậy là có ý gì? Bạn của tớ.

.

chỉ có mình cậu, cậu giữ thật à?”

Trịnh Thư Mỹ khóc thầm trong lòng, Tạ Tần là bắt Trịnh Thư Mỹ đến xin anh ta

Chắc chắn tên Satan đó để bụng chuyện lần trước cô từ chối gia nhập

Mặc khác, Tạ Tần dùng Dạ Lý Huyền uy hiếp Trịnh Thư Mỹ

Chuyện gia nhập vào câu lạc bộ rõ ràng là Trịnh Thư Mỹ: KHÔNG THỂ KHÔNG VÀO

Tên khốn.

.

!!!

“Đơn đăng kí gia nhập, tớ sẽ lấy cho cậu”