Vì quá bất ngờ mọi người không ai để ý về tên nó mà hoàng tử(thứ 6, hoàng tử Harry, sau này sẽ còn xuất hiện nên mình giới thiệu luôn) gọi ở nhà cậu khi ở Hawail (Linda), chỉ trừ 1 người, cậu đã quan sát nó từ đầu đến cuối va cũng đã phát hiện ra 1 số điều…

-Em muốn ngồi bàn cuối…

-Nhưng…_cô giáo nhìn nó tỏ vẻ ngại ngùng, nó không nói gì mà nằm gục xuống bàn luôn.

-Thôi em nên…_cô giáo đang định nói thì Trang cắt lời

-Cảm ơn cô, em sẽ ngồi đó _Trang nói rồi bước đến chỗ nó ngồi, ngồi cạnh nó. NÓ nhìn sang, ánh mắt không mấy thiện cảm, nhưng rồi cũng mặc kệ, quay đi. NÓ không muốn mất đi bất cứ 1 người bạn nào mà nó cũng chả muốn có thêm người bạn nào cả, nó thấy điều đó là thừa. Trang không nói gì cho đến khi ra chơi.

-Mình làm quen nhé, mình là Trang, bạn là… _Trang quay sang chỗ nó giơ tay ra làm quen. NÓ quay mặt đi và nói

-Biết rồi còn hỏi, mệt! _nó nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ đang là mùa hoa bằng lăng, mùa của học trò. Ánh nắng tinh nghịch len lỏi vào từng góc của lớp học. Nó buồn ngủ, và cảm thấy hơi không thoải mái, nhưng chả biết tại sao?

-Xì, con nhỏ kia chảnh nhỉ, được công chúa làm quen lại còn thái độ, xì tưởng mình là ai chứ…

-Đúng đó, công chúa à, làm quen với nó làm gì, con nhỏ đó chảnh lắm…

Cả lớp ồn áo hơn mọi khi, và nó không thích điều này

-Bạn…không muốn làm quen với mình sao? _Trang nói, 1 giọng nói khá buồn và ấm áp. NÓ không nói gì mà đã chìm vào giấc ngủ

-Chắc giờ không phải lúc, chúng ta nói sau vậy…_vẫn 1 giọng nói ấm áp, sao mà nó nghe lọt tai thế chứ lị, cái giọng nói gần giống giọng của ai đó.

Điện thoại reo, nó mở ra nghe, là Vũ, nó nghe

-CÓ chuyện gì vậy?

-Mang cho tôi lon cô ca lên đây!

-Cậu không biết giờ là lúc nào hả? Mù giờ hả? _nó nói xong cúp máy luôn

Ở lớp Vũ

-Chết tiệt, con nhỏ khùng, dám cúp máy trước tôi hả _Vũ quăng chiếc điện thoại xuống đất

-Thì mọi khi cậu ta chả cúp trước à? Sao hôm nay phải tức giận thế, hế hế hay nhớ người ta, lúc ở Hawail cũng nhớ mà nhỉ? _Thành cười gian

-Đúng vậy ở Hawail tao nhớ cô ta 1 chút nhưng cô ta không them gọi cho tao, về nhà thì cũng không thấy ở nhà, tức chết đi được, con nhỏ khùng

-Thế vừa nãy gọi là nhớ cậu ta chứ gì? _Thành tiếp tục hỏi và tiếp tục cười gian

-Ưm…ơ ơ cái gì cơ, nhớ cái con khỉ gì…_Vũ đỏ mặt. biết mình đã bị cho vào tròng –Có mày nhớ ấy

- Ha ha, nhìn thằng bé đáng yêu chưa kìa ha ha còn… ngu vật ha ha _Thành xoa đầu Vũ

-Chết tiệt mày có bỏ ra không, thằng kia _Vũ đuổi Thành –Tao mà bắt được thì tao ày đi cưỡi ngựa ngắm hoa với giêm vươg đấy

-Hô hô, có giỏi thì bắt đi, hô hô….A, chết rồi _đang chạy thành chợt dừng lại làm VŨ cũng bị đập mặt vào cậu

-Thằng đui, sao tự dưng lại dừng lại, ai chết? _Vũ xoa xoa cái đầu vừa bị va chạm và hỏi

-Tao… chưa hỏi số điện thoại của nàng, hic làm sao để liên lạc bây giờ, híc

-Thánh họ làm ông mày tưởng ai chết, không có thì thôi lắm chuyện.

-Tin hot hot đây mọi người…_1 tên đang hớt hải chạy vào lớp và đụng trúng người Vũ

-Ơ …tớ …tớ..không cố ý, thật đấy, xin lỗi…_tên đó sợ sệt

-Có biết đôi giày này tôi mới đi 1 lần không? KHông có mắt hả? Hay muốn mù luôn?

-Tớ..tớ xin lỗi, tại tại…công công..chúa về nên…nên…_trả lời ấp úng

-Ai? _Vũ nhíu mày

-Công…công chúa của chúng ta

Khuôn mặt Vũ bỗng đanh lại nhưng có 1 chút vui mừng

-Của chúng ta? _Vũ nhắc lại lời của tên vừa nãy

-A …a ..tớ xin lỗi…là…là công chúa của cậu…của cậu…

Vũ không nói gì nữa mà đi luôn ra ngoài, Thành nhìn tên kia 1 cách đáng sợ rồi chạy ra ngoài với Vũ.

-Hic, 2 người đó vừa nhìn tao, tao đứng tim luôn, sợ chết đi được, 2 cáu ánh mắt giết người đó _tên đó vẫn sợ

-Thôi, qua rồi, ai bảo mày đi không có mắt

-May mà có công chúa không thì mày coi như tiêu rồi, cậu ta không thích tha cho ai bao giờ

-Ôi, công chúa, công chúa của chúng ta về rồi đó, mỗi ngày đều được ngắm công chúa ha ha, mãn nguyện quá

-Công chúa là đẹp nhất, nhưng cẩn thận với lời nói của mày đấy…

Bọn trong lớp bàn tán với nhau thì bỗng có tiếng nói từ cuối lớp vang lên

-Công chúa không đẹp nhất đâu và cũng không tốt nhất đâu!

-Cái gì? Dám phỉ báng công chúa, tên này muốn chết sớm rồi kìa

-UK,cậu muốn chết phải không, đừng có nói như thế

-Ha ha, các cậu vẫn không tin sao? Ha, vậy cứ đợi đi, chắc chắn sẽ có ngày gặp thôi, có chuyện vui rồi, ha ha _tên đó để tay lên sờ cằm, vẻ suy nghĩ

-Xì, cậu không biết thì có, công chúa là đẹp nhất. Có biết rằng đẹp đến nỗi đến cả hội trưởng băng giá cũng phải để ý không?

Vũ chạy ra ngoài, Thành đuổi theo

-Mày định đi đâu? Tìm cậu ta sao? _Thành túm lấy tay Vũ và nói

-KHông biết! _Vũ nói 1 câu vô trách nhiệm

-Thế thôi, vào lớp đi, đứng ngòai làm gì

-Tao phải đi hỏi cho rõ

-Tao đi cùng

-KHông cần, lo chuyện của mày đi

Nói xog VŨ tiến đến lớp nó, lúc đấy nó đang đi ra ngoài chơi

Vũ chạy hồng hộc đến cửa lớp nó, đứng ngoài, nhìn vào, Trang đang ngồi đó, Trang nhìn ra, họ nhìn nhau. Vũ tiến vào lớp lôi TRang đi, trước mặt mọi người.

-Cậu làm gì vậy? Mọi người đang nhìn kia kìa _Trang nói khẽ, cái giọng nói ấm áp, giả tạo, đáng nguyền rủa ấy

-Xin lỗi cậu

-Cậu chỉ nói được câu đó thôi sao? Bỏ tôi đi rồi nói câu đó thôi sao?

-Vũ à, nghe tôi giải thích cái đã, tôi…vẫn thích cậu

-Thôi đủ rồi, tôi không muốn nghe _Vũ giựt tay Trang ra và đi vào lớp, Trang nói vọng theo

-Tôi vẫn sẽ khôn từ bỏ cậu đâu

Nó tình cờ đã nghe thấy cuộc nói chuyện của 2 người

-Quan hệ chi vậy ta?

và đúng lúc đó bỗng có hạt bụi bay vào mắt nó, nó rơi nước mắt, nó lấy tay lau rồi bỏ đi. Trang nhìn ra, thấy nó từ nãy, thấy nó nói thầm, thấy ó khóc

-KHóc ư? Đúng rồi, đó là cái điều chắc chắn, không ai có thể cướp cái gì cảu tôi đâu, cậu cũng vậy.

Nhắc lại, nó không khóc, chỉ là hạt bụi bay vào mắt thôi. Hiện tai, nó chưa muốn thích ai và cũng chả muốn ai thích. Nó vào lớp thì thấy bao lời bàn tán của bạn bè

-Họ có nối lại tình xưa không nhỉ?

-Chắc là có, đẹp đôi như thế mà

-Hic, nhưng hoàng tử của lòng mình lại có chủ rồi sao?

Nó lắc đầu, cái lũ dở hơi, hết chuyện để buôn.

Tối hôm đó ở nhà Vũ không mè nheo lắm.