Tưởng Tuyên cũng nhìn thấy Trang Dịch, hắn nhìn Trang Dịch một cái, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Lôi Tu hiện đang được Trang Dịch ôm vào trong ngực một lát, mấy giây sau, mặt không biểu tình quay đi.

Trang Dịch nhìn chằm chằm bên mặt Tưởng Tuyên, Vệ Cẩn thấy thế, mặc dù không biết chuyện đã xảy ra hôm nay, nhưng là trước kia ở Tự Thú Viên Tưởng Tuyên có thành kiến với Trang Dịch Vệ Cẩn cũng nhìn trong mắt, lúc này nhà ăn nhiều người, nếu phát sinh xung đột gì ở nơi đang dùng cơm không khỏi cũng quá khó nhìn, thấy Thượng Thanh Vân ngồi trên ghế chờ bọn họ, Vệ Cẩn lôi kéo Trang Dịch ngồi xuống, nói với Thượng Thanh Vân: “Ngươi cư nhiên đến sớm như vậy.”

“Công việc của trường học sử lý xong, liền trực tiếp đến đây.” Thượng Thanh Vân cười nói, “Đồ ăn ta đã gọi tốt rồi, các ngươi nhìn một chút có hợp khẩu vị không.”

Trang Dịch thấy trên mặt bàn có bốn phần đồ ăn, nói: “Cảm ơn.”

“Khách khí như vậy làm cái gì.” Thượng Thanh Vân ôn hòa cười một tiếng, thấy Trang Dịch cầm bánh mì nhét vào miệng Lôi Tu, ngạc nhiên nói: “Nó vậy mà cũng biết ăn bánh mì.”

“Tiểu gia hỏa này biết ăn khá nhiều loại.” Vệ Cẩn gom góp sang đây nhìn bộ dạng Lôi Tu từng ngụm từng ngụm ăn bánh mì uống sữa tươi, âm dương quái khí mà nói, “Ngay cả đường cũng ăn, ta cũng hoài nghi nó đến cùng phải hổ hay không.”

Lôi Tu mút vào sữa bò, ngẩng đầu liếc qua Vệ Cẩn, thần sắc rất là khinh miệt, sau đó chậm rì rì cúi đầu xuống tiếp tục uống.

Thượng Thanh Vân bị bọn họ hỗ động chọc cười, cùng Vệ Cẩn trêu đùa Lôi Tu.

Trang Dịch thấy bọn họ tựa hồ đều rất thích Lôi Tu, nụ cười trên mặt nhẹ nhàng, sau đó tựa hồ lơ đãng nhìn lại chỗ Tưởng Tuyên, chỉ thấy Tưởng Tuyên cúi đầu dùng cái nĩa cắm đồ ăn, sắc mặt bộ dạng khó coi.

Vệ Cẩn nhìn theo ánh mắt Trang Dịch thấy bộ dạng này của Tưởng Tuyên, sau đó thấp giọng nói: “Trang Dịch, Tưởng Tuyên có phải nhìn ngươi không vừa mắt hay không? Ngay cả ta ở bên hệ ngự hồn sư cũng nghe nói quan hệ giữa ngươi và Tưởng Tuyên không tốt lắm, hai người thường xuyên tranh đoạt vị trí đầu lớp, còn nói người ủng hộ ngươi cùng ủng hộ Tưởng Tuyên mỗi bên chiếm một nửa, thậm chí lão sư cũng phân ra trận doanh?”

Bởi vì Thượng gia cùng Tưởng gia quan hệ cực kỳ không tệ, Tưởng Tuyên lại ruồng bỏ gia tộc đầu phục Trịnh gia, bởi vậy Vệ Cẩn không biết Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên đã sớm thông đồng một chỗ, còn tưởng rằng Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên bất hòa, cho nên khi nói lời này, thật cũng không trốn tránh Thượng Thanh Vân.

“Không có khoa trương như vậy.” Không thể tưởng được vấn đề này cư nhiên truyền đến hệ phụ hồn sư bên kia, thậm chí còn liên lụy đến lão sư, Trang Dịch bật cười, “Từ lần đầu tiên gặp mặt lúc khai giảng, Tưởng Tuyên cùng với ta bất hòa, khả năng bởi vì chúng ta đều là phụ hồn sư, cho nên hắn có lòng hiếu thắng a.”

Vệ Cẩn nghe vậy, lập tức khinh thường nhếch miệng: “Tranh giành cái gì thắng, tinh thần lực của ngươi so với hắn cao hơn nhiều như vậy, hắn cùng ngươi căn bản không thể so sánh a. Hắn bây giờ có thể mạnh hơn ngươi, còn không phải ỷ vào ma thú cấp ba, cũng chỉ là thoạt nhìn so ngươi lợi hại mà thôi, sớm muộn sẽ bị ngươi xa xa vứt sau lưng.”

Thượng Thanh Vân nghe lời Vệ Cẩn nói, thần sắc trong mắt lóe lóe, đúng lúc Vệ Cẩn ngẩng đầu nhìn hắn: “Thanh Vân, ngươi nói đúng không.”

Thượng Thanh Vân ôn hòa cười một tiếng, cũng không chính diện trả lời: “Thiên phú của Trang Dịch, đừng nói Tưởng Tuyên, ngay cả ngươi và ta cũng không sánh bằng.”

Vệ Cẩn cũng không quá để ý, quay người vỗ vỗ bả vai Trang Dịch nói: “Cho nên ngươi cứ cùng hắn đấu, không cần sợ hắn. Hiện tại ngươi và ta cùng Thanh Vân là một tiểu đội rồi, hắn đắc tội ngươi, liền tương đương với đắc tội hai người chúng ta, Thanh Vân là đệ nhất hệ chiến hồn sư, còn là đứng đầu năm nhất, ta ở hệ ngự hồn sư bên này mặc dù không thể nói một tay che trời, quyền nói chuyện vẫn phải có, về sau nếu hắn còn dám nhằm vào ngươi, ngươi liền nói với hai người chúng ta! Hắc hắc, xem hắn có can đảm một cái đắc tội ba đệ nhất danh của cả ba hệ hay không.”

Trang Dịch tự tiếu phi tiếu nhìn Vệ Cẩn, Vệ Cẩn nói lời này nghe như tùy tiện đơn thuần giảng nghĩa khí, nhưng kỳ thực lại thừa cơ tăng cường cảm tình của ba người trong tiểu đội này. Bất luận như thế nào, Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân còn có Tưởng Tuyên đều là đệ tử thế gia, khi còn bé tất nhiên có gặp gỡ mấy lần, có cái giao tình ở đó, mà Trang Dịch nhưng là lăng không xuất hiện (lăng không: đạp không khí, nghĩa là nói Tiểu Dịch đột nhiên xuất hiện).

Vệ Cẩn đại khái lo lắng quan hệ giữa hắn cùng Thượng Thanh Vân không đủ hòa hợp, bởi vậy trực tiếp lợi dụng Tưởng Tuyên làm cửa đột phá, muốn thông qua chuyện này để cho ba người bọn họ vặn thành một sợi dây thừng, như vậy một năm kế tiếp, mọi người ở chung dung hợp, đối với mọi người đều có lợi.

Vệ Cẩn thấy Trang Dịch xem thấu ý đồ của hắn, nháy mắt với Trang Dịch, sau đó nhìn về phía Thượng Thanh Vân.

Trang Dịch nghĩ đến ý niệm ác độc của Tưởng Tuyên lúc xế chiều, cùng với Lôi Tu thiếu chút nữa gặp chuyện không may, lửa giận trong lòng như thế nào cũng dẹp không xuống, nhìn Tưởng Tuyên ngồi ăn cơm ở một bên, còn thỉnh thoảng giả vờ lơ đãng nhìn về phía bên này, Trang Dịch trong nội tâm càng nổi giận, biểu tình trên mặt lại càng bình tĩnh, hắn mỉm cười, cùng Vệ Cẩn nhìn về phía Thượng Thanh Vân, chờ hắn tỏ thái độ.

“Đó là đương nhiên.” Thượng Thanh Vân thấy Vệ Cẩn cùng Trang Dịch đều nhìn về phía hắn, làm sao còn không rõ ý của bọn hắn, hạ giọng cười nhạt nói, “Ta cùng Trang Dịch đã sớm là bạn tốt, chuyện của hắn chính là chuyện của ta, tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”

Thượng Thanh Vân vừa dứt lời, Tưởng Tuyên ở bên kia sử dụng dao nĩa hung hăng lướt qua khay, âm thanh bén nhọn chói tai ngắn ngủi truyền ra, không ít người nhíu mày nhìn về phía Tưởng Tuyên, Tưởng Tuyên giống như chưa tỉnh, tiếp tục nhìn chằm chằm cái khay của mình.

Trang Dịch thấy thế, khẽ cười một cái, một bên vuốt lưng Lôi Tu, một bên chậm rì rì nói: “Các ngươi cũng không cần quá lo lắng cho ta, dù cho không có ta, dùng tính cách của hắn, chính mình sẽ gây thù hằn vô số.”

“Vừa rồi trên đường trở về phòng ngủ ta nghe nói trước top 3 hệ phụ hồn sư năm nay là đương thời cải biến.” Vệ Cẩn lập tức tiếp lời nói, “Chẳng lẽ là chính bản thân hắn…”

Trang Dịch nở nụ cười thoáng cái, không nói thêm nữa.

Thượng Thanh Vân ngồi đối diện Vệ Cẩn cùng Trang Dịch nghe vậy, ánh mắt chậm rãi chìm xuống, nhưng mà trên mặt còn bảo trì ý cười ôn hòa, ý vị không rõ quay đầu nhìn thoáng qua Tưởng Tuyên, vừa vặn Tưởng Tuyên quay đầu, đối diện với ánh mắt Thượng Thanh Vân, ánh mắt hai người đổ vào một lát ——

Một cổ năng lượng chấn động lấy Tưởng Tuyên làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía, lập tức khiến tất cả người ở chỗ này đều nhìn về phía Tưởng Tuyên.

Tưởng Tuyên sắc mặt xanh mét nhìn khoét một bàn ba người chỗ Trang Dịch một cái, sau đó trực tiếp nhắm mắt lại, dĩ nhiên là lấy nhà ăn làm nơi tấn cấp.

Hồn thú của Tưởng Tuyên, ma thú cấp ba Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu, là hạ đẳng ma thú thích hợp nhất cho hồn sư hệ trị liệu, khi Tưởng Tuyên ở cấp một thì có ma thú cấp ba yên lòng, mặc dù lúc trước tấn cấp thất bại, nhưng nhanh chóng giúp chính mình khôi phục trạng thái đỉnh phong, giờ phút này dưới sự kích thích của đám Trang Dịch, vậy mà trong vòng một ngày, lần thứ hai nếm thử tấn cấp.

Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn qua Tưởng Tuyên, dù sao tấn cấp là sự tình phi thường thận trọng, Tưởng Tuyên lần thứ nhất tấn cấp lựa chọn tại Trung tâm Kiểm trắc hồn sư, lần thứ hai càng kỳ quái hơn, vậy mà trực tiếp tại nhà ăn. Nhà ăn dù sao cũng là nơi công cộng, đệ tử ở chỗ này ăn cơm từ năm nhất đến năm năm đều có, có vài hồn sư cực kỳ chú trọng lễ nghi cùng truyền thống của hồn sư thấy Tưởng Tuyên khinh suất như vậy, sắc mặt lập tức không tốt lắm.

Trang Dịch nhìn thoáng qua Tưởng Tuyên, sắc mặt bình tĩnh mà xoay đầu lại tiếp tục đút Lôi Tu ăn cơm, sau đó chính mình cũng ăn hết một ít. Vệ Cẩn cũng theo sau thu hồi ánh mắt, thấp giọng mắng: “Tên này thật sự là mất hứng, người khác đang dùng cơm hắn ở bên cạnh tấn cấp, coi nơi này là nhà hắn a, thiệt thòi hắn còn là người xuất thân thế gia đâu.”

Thượng Thanh Vân vốn bởi vì Tưởng Tuyên tấn cấp, trong mắt còn có một tia kinh hỉ đảo qua, nghe xong lời Vệ Cẩn nói, sắc mặt của hắn lập tức cũng khó coi theo.

Làm một quý tộc mỗi thời mỗi khắc đều chú trọng từng chi tiết nhỏ, hành vi của Tưởng Tuyên xác thực không cách nào được hắn nhận đồng.

Nhưng mà tấn cấp dù sao cũng là chuyện tương đối nguy hiểm, Thượng Thanh Vân mặc dù thu hồi ánh mắt, nhưng vẫn như cũ thỉnh thoảng giả vờ vô tình nhìn lại chỗ Tưởng Tuyên.

Trang Dịch nhìn chi tiết này ở trong mắt, đang nghĩ lấy biện pháp gì lại chọc giận Tưởng Tuyên một chút để báo mối hận lúc trưa hắn muốn hành hung Lôi Tu, động tác của Vệ Cẩn so với Trang Dịch còn nhanh hơn, cũng không biết là hắn không hiểu thật hay giả vờ không hiểu, kéo Thượng Thanh Vân một cái nói: “Mặc dù hành vi của tên này rất khiến người chán ghét, nhưng là Thanh Vân, người ta đang tấn cấp, loại thời điểm này vẫn là không nên đánh gãy hắn, miễn cho ném phong độ của hồn sư quý tộc chúng ta.”

Thanh âm của Vệ Cẩn không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể làm cho Tưởng Tuyên ngồi gần nhất nghe được.

Trang Dịch rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Tưởng Tuyên mãnh liệt bạo hồng, linh lực quanh thân chấn động cũng bất ổn.

Thượng Thanh Vân lập tức nói: “Ngươi nói nhăng cuội gì đấy, ta làm sao có thể làm loại sự tình này.”

“Vệ Cẩn nói đùa với ngươi đâu.” Trang Dịch lập tức giảng hòa, hắn thật sự không quá muốn ngồi đây vây xem Tưởng Tuyên tấn cấp, nhân tiện nói, “Ta đã ăn xong, các ngươi thì sao?”

Vệ Cẩn trực tiếp đứng dậy: “Ta cũng đã ăn xong, đi thôi, ngày mai còn phải lên một ngày khóa, hôm sau mới nghỉ, ta cũng không muốn lãng phí thời gian buổi tối tốt đẹp như vậy ở nhà ăn.”

Sau cuộc thi của năm nhất có ba ngày nghỉ, nhưng điều kiện tiên quyết là phân tích hết nội dung cuộc thi mới cho nghỉ. Như lớp Trang Dịch, hôm nay Thượng Quan Tịnh chỉ phân giải trước top 3, mà còn lại nội dung khảo hạch của 25 học sinh, sẽ do các lão sư khác, vào ngày mai tiến hành giảng giải, bởi vậy nghỉ sẽ chuyển sang ngày hôm sau.

Thượng Thanh Vân thấy Trang Dịch cùng Vệ Cẩn đều đi, cũng chỉ có thể đứng dậy, theo sau bọn họ đi ra nhà ăn.

Trang Dịch thả Lôi Tu trên mặt đất tự đi, tiêu hóa một chút, Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân cũng đi theo Trang Dịch, đi chỉ chốc lát, cuối cùng Thượng Thanh Vân rốt cục nhịn không được, có chút không có ý tứ nói với bọn họ: “Ta còn có chuyện phải xử lý, trước xin lỗi không tiếp được.”

Trang Dịch đưa mắt nhìn bóng lưng Thượng Thanh Vân rời đi, biết rõ hắn khẳng định đi tìm Tưởng Tuyên, cũng lười ngăn trở, quay đầu nói với Vệ Cẩn: “Được rồi ngươi cũng trở về ký túc xá a, xem ra lưu ngày hôm nay dừng ở đây.”

Vệ Cẩn cười hắc hắc: “Ta còn không phải là tốt cho ngươi, được rồi ta đi về trước, ngươi có rảnh cùng Thượng Thanh Vân giao lưu trao đổi nhiều chút, người này không đơn giản, nhiều cùng hắn giao tiếp không có chỗ xấu, năm nhất cuối kỳ, trường học lại tổ chức đệ tử năm thứ hai mang những tiểu đội chúng ta này đi Rừng rậm Ma thú, mặc dù là tự nguyện báo danh, nhưng mà chúng ta là đệ nhất danh, khẳng định phải đi rèn luyện, đến lúc đó chỉ sợ đều muốn trông cậy vào chiến hồn sư cấp ba Thượng Thanh Vân rồi.”

Trang Dịch sắc mặt bình tĩnh gật gật đầu, đợi sau khi Vệ Cẩn rời đi, lúc này mới ôm lấy Lôi Tu, nhìn bộ dạng Lôi Tu mềm hồ hồ ghé vào trong ngực hắn, Trang Dịch lẩm bẩm nói: “Lôi Tu, chúng ta phải cố gắng, nhanh trở nên mạnh mẽ a…”

Ngày hôm sau, khi Trang Dịch đem Lôi Tu nhét vào trong bọc, vẻ mặt đau đầu đi vào lớp, Hoàng Kiệt cùng Lâm Duệ đã đến, thấy Trang Dịch ngồi vào ghế của mình, Lâm Duệ gom góp tới nói: “Trang Dịch, tối hôm qua chuyện Tưởng Tuyên tấn cấp hai ở nhà ăn ngươi biết không?”

“Ta thấy được.” Trang Dịch nói, tiện đường cách bao không ngừng vuốt ve thân thể Lôi Tu trấn an hắn.

Sáng sớm lúc mang theo Lôi Tu ra cửa, tâm tình Lôi Tu cũng không tệ lắm, nhưng mà từ sau khi bị Trang Dịch nhét vào trong bọc, sẽ không ngồi yên, cọ trái cọ phải, Trang Dịch cũng biết bị giam ở bên trong cảm giác không tốt lắm, nhưng nhìn thân thể hắn động lợi hại như vậy, Trang Dịch lo lắng bao vừa mở ra Lôi Tu liền nhảy ra, đành phải không ngừng mà vuốt ve thân thể của nó an ủi nó.

Lâm Duệ không chú ý tới Trang Dịch mờ ám, thanh âm áp thấp hơn: “Bạn cùng lớp ngày hôm qua chứng kiến Tưởng Tuyên đắc tội Thượng Quan lão sư, còn bị khấu trừ rơi vị trí thứ hai, thật vất vả cải biến thái độ với Tưởng Tuyên, kết quả hắn hôm nay liền biến thành cấp hai rồi… Vừa mới nghe tùy tùng của Tưởng Tuyên nói, sau khi Trịnh gia biết rõ chuyện này phi thường cao hứng, quyết định ban thưởng Tưởng Tuyên một hồn thú hiếm có.”

Trang Dịch kinh ngạc nhìn Lâm Duệ một cái, không thể tưởng được tin tức trong trường học cư nhiên lại truyền nhanh như vậy, nghĩ nghĩ, Trang Dịch lập tức hiểu rõ, Trịnh gia tỏ thái độ lại trong một đêm để nhiều người như vậy biết, chỉ sợ căn bản chính là cố tình phát ra tin tức bọn họ còn coi trọng Tưởng Tuyên a.

Lâm Duệ thấy Trang Dịch cư nhiên cái gì cũng không biết, lập tức nói những tin tức hắn biết rõ cho Trang Dịch.

Tin Tưởng Tuyên đột phá cấp hai đã truyền khắp năm nhất, bởi vì nhờ phúc nhà ăn, rất nhiều đệ tử cấp cao cũng đều biết rồi.

Mặc dù không ít người có ý kiến đối với hành vi của Tưởng Tuyên, nhưng mà làm một năm nhất mới nhập học một tháng, có thể tấn cấp hai nhanh như vậy, thực lực của Tưởng Tuyên rõ như ban ngày, cho dù việc Tưởng Tuyên tấn cấp tại nhà ăn bị coi là truyện cười truyền khắp trường học, nhưng đồng thời, nguyên bản những người ủng hộ Tưởng Tuyên bởi vì hắn đắc tội Thượng Quan Tịnh mà hành quân lặng lẽ, lập tức thừa dịp này, tôn sùng Tưởng Tuyên là thứ hai năm nhất sau Thượng thanh Vân.

Dưới tình huống như vậy, địa vị đệ nhất danh phụ hồn sư của Trang Dịch này lập tức có chút vi diệu.

Trang Dịch nghe vậy cũng không quá để ý. Mặc dù sự tình của Tưởng Tuyên rất ra ngoài ý định, nhưng mà giờ này khắc này, lực chú ý của Trang Dịch càng nhiều nữa vẫn là đặt trên người ma thú nhà mình.

Thật vất vả đợi Lôi Tu an phận, Trang Dịch rốt cục lặng lẽ thả bao vào trong ngăn kéo, mở ra một vết rách, đầu Lôi Tu đầu lập tức xuyên thấu qua cái cái khe này dò xét ra, sau đó khoác lên trên đùi Trang Dịch.

Trang Dịch đưa tay sờ lên nó, Lôi Tu bất mãn dùng móng vuốt nhẹ nhàng cong tay hắn một cái, kéo lê vài dấu vết mờ mờ, Trang Dịch nghĩ nó đây là đang làm nũng, sớm đã thành thói quen, không coi là chuyện quan trọng, dứt khoát nắm móng, sờ soạng hai cái đệm thịt của nó, không tới một giây, Lôi Tu liền đem móng vuốt từ trong tay Trang Dịch trong rút ra ngoài, Trang Dịch lại thích thú không buông tiếp tục bắt trở về chơi, một người một sủng lén lút chơi đến bất diệc nhạc hồ, ngay cả mấy nữ sinh bên cạnh hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Lôi Tu, bọn họ cũng không có chú ý đến.

Mấy phút đồng hồ sau, Lôi Tu cuối cùng mệt mỏi vùi ở trong bọc ngủ.

Rốt cục trước khi vào học trấn an được Lôi Tu, Trang Dịch thở dài một hơi, chỉ cần ngày đầu tiên mang Lôi Tu đi học thuận lợi, về sau cơ bản bản sẽ không xảy ra vấn đề.

Trường học mặc dù không nói các học sinh đi học có thể mang theo ma thú, nhưng là nếu mang theo ma thú mà không quấy nhiễu lớp học mà nói, vẫn là có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.

Chỉ có điều ma thú bị hồn sư tùy thân mang theo, phần lớn là côn trùng hình thể nhỏ nhắn xinh xắn linh tinh, giống Trang Dịch như vậy trực tiếp mang theo hổ con đi học thật đúng là không nhiều lắm.

Buông lỏng một hơi Trang Dịch quay đầu, thấy Lâm Duệ cùng Hoàng Kiệt đều quái dị nhìn hắn: “Bình thường ngươi đều chơi cùng ma thú của ngươi như vậy?”

Biểu tình trên mặt Trang Dịch cứng đờ: “Ách… Ngẫu nhiên a.”

“Ngươi thật sủng nó.” Lâm Duệ làm cái mặt quỷ với Trang Dịch, thấy Trang Dịch căn bản không để việc Tưởng Tuyên tấn cấp ở trong lòng, hai người bọn họ cũng chầm chậm theo sau buông lỏng xuống.

Nhưng mà tốc độ của Trịnh gia phi thường nhanh chóng, khóa sáng sớm vừa mới xong, liền đem ma thú hứa hẹn đưa cho Tưởng Tuyên tới, lại là một loại hồn thú hi hữu hệ trị liệu, hơn nữa đồng dạng là cấp ba, lập tức đưa tới không ít đồng học vây xem.

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Tưởng Tuyên chuyển hóa ma thú thành hồn thú của mình, sau đó dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, mở ra bức thư Trịnh gia gửi cho hắn.

Ra ngoài ý định chính là, đọc xong thư, kiêu ngạo trên mặt Tưởng Tuyên ngược lại phai nhạt một chút, sắc mặt thậm chí có một ít khó coi, nhanh chóng mang theo tùy tùng của hắn rời đi.

Mà xế chiều hôm đó, bách sự thông Lâm Duệ liền nói cho Trang Dịch, giữa trưa Tưởng Tuyên hẹn vài vị lão sư ăn cơm, nghe nói chuẩn bị một ít lễ vật hợp ý cho những lão sư kia, trong đó bao gồm Thượng Quan Tịnh. Mặc dù Thượng Quan Tịnh cùng mấy vị lão sư đều uyển chuyển cự tuyệt lời mời, nhưng là vẫn có vài lão sư đến phó ước, về phần có thu lễ vật hay không, liền không được biết.

Trang Dịch lập tức đã rõ ràng nội dung bức thư kia. Dùng tính cách cùng tài nguyên của Tưởng Tuyên, là tuyệt đối không có khả năng tự mình nghĩ đến chuyện này, mà Trịnh gia nếu như gửi ma thú tới cho Tưởng Tuyên, lại viết phong thư gọi Tưởng Tuyên đền bù khuyết điểm lúc trước, tặng đồ cho những lão sư kia, cũng chẳng có gì lạ.

Ngày cuối cùng của cuộc thi, cơ bản đều là xem náo nhiệt của Tưởng Tuyên vượt qua, theo chương trình học ngày hôm nay chấm dứt, kỳ nghỉ ba ngày cũng đã đến.

Các hồn sư năm nhất phần lớn là lần đầu trọ lại trường, bởi vậy kỳ nghỉ đầu tiên, 95% trở lên đều lựa chọn đi về nhà.

Trang Dịch sớm đã bị thúc thúc đuổi ra khỏi nhà, bởi vậy tự nhiên là lưu lại trường học, hơn nữa hắn cũng không nhàn rỗi, chuẩn bị khởi động kế hoạch của hắn —— đào móc năng lực chiến hồn sư cùng ngự hồn sư của hắn.

Chương 33: