“Báo cáo, ta không phục!” Trang Dịch vừa dứt lời, liền có một hồn sư trong đội săn ma lớn tiếng nói.

Trang Dịch buồn cười quay đầu: “Ngươi không phục cái gì.”

“Chúng ta mấy tháng không gặp mặt đội phó, mới vừa gặp mặt đội phó đã đồng ý người khác mời.” Thành viên đội săn ma kia ngẩng đầu ưỡn ngực, biểu cảm trên mặt vô cùng chính trực, hắn nhìn Hứa Dương nói, “Ngươi muốn cướp đội phó từ trong tay hơn một trăm người chúng ta, nhất định phải trả giá thật lớn.”

“Khụ, trả giá cái gì?” Hứa Dương hỏi.

Thành viên đội săn ma lập tức nhìn về phía Mạc Vi An.

Mạc Vi An lập tức hiểu ý, cười rạng rỡ đi đến bên cạnh Hứa Dương thì thầm vài câu, Hứa Dương nghe được liên tục gật đầu: “Cho dù các ngươi không nói, ta cũng sẽ nói những chuyện này cho Trang Dịch.”

“Vậy là tốt rồi.” Mạc Vi An nói xong, quay đầu nói với mọi người, “Tuy rằng tất cả mọi người rất nhớ trận pháp sư của chúng ta, nhưng mà so với việc này, nhiệm vụ càng quan trọng hơn, Thừa Lạc cùng ta về gia tộc của mình một chuyến, Nhiễm Hành Lương An, hai người mang theo mọi người đến sân huấn luyện… Ta tin tưởng, bên trên sẽ không cho chúng ta nhàn rỗi, sau đó không lâu mọi người liền sẽ có việc làm.”

“Được rồi.” Mọi người đáp, nhao nhao tạm biệt Trang Dịch, rất nhanh, đội săn ma liền ra khỏi tầm mắt Trang Dịch.

Trang Dịch không nghĩ đến vừa đồng ý nói chuyện với Hứa Dương, chớp mắt đội săn ma liền đi sạch. Trang Dịch cũng chưa quen thuộc hoàn cảnh Chiến Hồn điện, chỉ có thể nhìn về phía Hứa Dương.

Hứa Dương thấy thế, vội vàng nói: “Các hạ hình như là lần đầu tiên đến Chiến Hồn điện? Tuy rằng nơi này có không ít cấm địa, nhưng cũng có không ít nơi phong cảnh không tệ, nếu như không ngại mà nói, chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện.”

“Được.” Trang Dịch gật đầu nói, cùng Hứa Dương sóng vai đồng hành, hắn có chút ngạc nhiên nói, “Vừa rồi Vi An lặng lẽ nói với ngươi cái gì vậy?”

Hứa Dương nghe vậy, lập tức ôn hòa cười: “Đã sớm nghe danh đội săn ma, vốn tưởng rằng là một đội ngũ cực mạnh không dễ đến gần, không ngờ ngươi lại là một trong các đội trưởng, mà đội viên đều đáng yêu như vậy. Vừa rồi hắn yêu cầu ta nói cho ngươi toàn bộ những chuyện ta biết về nhiệm vụ lần này cho ngươi.”

Trang Dịch sửng sốt, khóe môi nhịn không được hơi hơi cong lên.

Hứa Dương nhìn nụ cười nhợt nhạt của Trang Dịch, trước tiên giới thiệu đội ngũ hồn sư của mình một lượt.

Trang Dịch phát hiện, những hồn sư kiếp trước đi theo Hứa Dương kia, trừ La Đình Ân ra, người khác đều đã tập hợp, tất cả đều tụ tập lại bên cạnh Hứa Dương.

Hứa Dương nhìn vẻ hoảng hốt của Trang Dịch, còn tưởng rằng Trang Dịch không tin lời hắn, nghiêm túc nói: “Ta nói thật, đám đồng đội kia của ta tuy thực lực tổng thể không bằng đội săn ma, nhưng bọn họ đều là hồn sư vô cùng tốt, nghiêm khắc nghe lệnh, vô cùng dũng cảm, chịu trách nhiệm, nhiệm vụ lần này của chúng ta là phối hợp với các ngươi yểm trợ cho toàn đội ngũ, chúng ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.”

“Ta biết.” Trang Dịch nghe vậy, vội vàng nói, “Ta biết, ngươi là linh hồn của đội ngũ, Dương Khải là ngự hồn sư vô cùng lợi hại, hy sinh tất cả chỉ vì tăng mạnh lực phòng ngự; Bạch Hoa là mặc dù là một nữ hài tử nhu nhược, nhưng một khi cận chiến là tuyệt đối nghiêm túc…”

“Ngươi lại biết rõ ràng như vậy?” Hứa Dương ngạc nhiên nói.

“Ta…” Trang Dịch cả kinh, lúng túng nói, “Ừ, ta… Không biết vì sao, nhìn thấy các ngươi rất thân thiết… Cho nên lúc trước ta có tìm hiểu một chút…”

“Thật sao?” Hứa Dương nghe vậy, không chỉ không có nghi ngờ, ngược lại vui vẻ lộ ra nụ cười sáng sủa, “Ta cũng vậy, tuy rằng chỉ gặp ngươi vài lần, nhưng lại có cảm giác đã sớm quen biết ngươi. Vốn còn tưởng là do nghe chuyện của ngươi gây ra, không nghĩ đến ngươi lại sẽ có cùng loại cảm giác với ta.”

Hứa Dương nói xong, đối diện Trang Dịch, hai giây sau, hai người đồng thời nở nụ cười. Một chút mới lạ vừa rồi hoàn toàn không còn, hai người giống như bạn tốt quen biết đã lâu, một bên bước chậm, một bên nói chuyện.

Đúng lúc này, Trang Dịch cảm nhận được một ánh mắt quen thuộc mà nóng rực, hắn tiếp tục nghe Hứa Dương nói về những hạng mục công việc trong nhiệm vụ lần này, sau đó mặt không đổi sắc quay đầu nhìn về bên trái.

Trừ Hắc tháp cao cao đứng lặng ra, cái gì cũng không có.

“Trừ đội ngũ của ta, cường giả đệ nhất đại lục Lôi Tu ra, Lâu gia Mạc gia cùng Trương gia cũng sẽ phái một số hồn sư đi, nghe nói vì cam đoan hành động lần này thành công, Lâu gia cũng sẽ phái ra một trận pháp sư đặc biệt ưu tú. Ngươi đoán là ai?”

“Là ai? Ta cũng không quen thuộc thành viên trong các thế gia, không đoán ra được.”

“Hiệu phó Bardon, chiến hồn sư trận pháp sư cấp tám —— Lâu Huyền Uyên.”

“Hiệu phó?!” Trang Dịch mở to mắt, hiệu phó lại là người Lâu gia, hơn nữa còn muốn đồng hành với bọn họ, là học sinh Bardon, Trang Dịch có thể nào không sợ hãi, “Ngươi xác định?”

“Ừ, là chính hiệu phó đại nhân nói với ta, hắn nói hắn rất chờ mong hợp tác với ngươi, cho nên chủ động xin đi giết giặc.”

“Thật sự là… rất vinh hạnh.” Tự mình kiến thức qua trận pháp ở Bardon, Trang Dịch đối với hiệu phó đã sớm là nghe danh đã lâu, nếu như là trước kia, Trang Dịch nghe được hiệu phó muốn gặp mặt mình, thảo luận trận pháp, Trang Dịch có lẽ sẽ khẩn trương hoảng sợ, nhưng hiện giờ hắn cũng là cấp tám, lại có kỹ năng trận pháp độc đáo của triệu hoán sư, không mơ tưởng thắng được hiệu phó, nhưng hẳn là có thể miễn cưỡng theo kịp đối phương…

Hứa Dương nhìn dáng vẻ này của Trang Dịch cũng đại khái biết hắn đang nghĩ cái gì, hắn đến gần Trang Dịch, cười nói: “Có muốn gặp hiệu phó trước không?”

“Có thể chứ?”

“Đương nhiên có thể, ngươi là học sinh Bardon mà, hơn nữa hắn cũng muốn gặp ngươi.”

“Được… Vậy làm phiền ngươi!” Trang Dịch vui mừng nói.

Hứa Dương nhìn cặp mắt tỏa sáng kia của Trang Dịch, rõ ràng phản chiếu hình dạng của hắn, trong suốt như một đứa trẻ, tuổi của Hứa Dương lớn hơn Trang Dịch nhiều, hắn nhịn không được coi Trang Dịch là hồn sư trẻ tuổi trong đội ngũ đối đãi, hắn giống như một trường bối, nhẹ nhàng sờ sờ đầu Trang Dịch: “Không cần khách khí như thế.”

Khi tay chạm vào mái tóc mềm mại của Trang Dịch, Hứa Dương cả kinh, lập tức phục hồi tinh thần, người trước mắt đây, cũng không phải là đám tiểu tử lông vàng trong đội ngũ kia, mà là hồn sư cấp tám a! Một hồn sư cấp năm như hắn, năng lực các phương diện thường thường, chỉ là gặp mặt Trang Dịch mấy lần, nói chuyện qua lại mà thôi, liền làm ra cử động như vậy, rất có thể sẽ chọc giận đối phương!

Chẳng qua, ra ngoài dự kiến của Hứa Dương là, Trang Dịch không chỉ không có tức giận, ngược lại nụ cười càng thêm xán lạn.

Đây mới là Hứa Dương hắn quen biết. Quả nhiên cho dù thân phận có khác đi, người vẫn là những người đó nhỉ.

Trang Dịch nghĩ thầm trong lòng, đột nhiên, tầm mắt nóng rực kia lại xuất hiện một lần nữa, hơn nữa còn đâm người hơn so với lần trước.

Trang Dịch lập tức quay đầu nhìn về bên trái… Vẫn là không có một bóng người, chỉ có Hắc tháp đứng lặng, giống như một người bảo vệ thầm lặng.

Trang Dịch có chút mất mát thu hồi tầm mắt: còn đang hy vọng xa vời cái gì chứ.

+++++++++

Trên Hắc tháp, nam nhân cao lớn lạnh lùng, từ trong xoang mũi phát ra một tiếng hừ lạnh: “Quả nhiên là…”

Mạc Như Hải lập tức truy vấn: “Quả nhiên là cái gì?”

Sắc mặt Lôi Tu không tốt lắm, hắn vẫn gắt gao nhìn chằm chằm cách đó không xa, căn bản không chú ý đến câu hỏi của Mạc Như Hải.

Mạc Như Hải lập tức tay làm hàm nhai, vận dụng hồn lực, nhìn ra phương xa.

Dùng loại phương pháp này nhìn trộm người khác, vốn là rất dễ dàng bị phát hiện, nhưng mà đáng tiếc, ba hồn sư ở đây, đều là người đứng ở đỉnh kim tự tháp, người bị bọn nhìn trộm, nhiều nhất chỉ là cấp tám mà thôi, chỉ cần người nhìn trộm cẩn thận một chút không lòi đuôi, bọn họ không có khả năng bị phát hiện.

Chẳng qua, khi Mạc Như Hải nhìn qua, vừa vặn thấy được Trang Dịch quay sang nhìn về bên này.

Mạc Như Hải nhất thời hoảng sợ, còn cho là mình bị phát hiện, hỏng chuyện tốt của lão đại, sau đó lại bình tĩnh lại nghĩ, không đúng a, hắn phát huy bình thường, là một hồn sư cấp chín có lãnh vực, cho dù đối diện là một triệu hoán sư cấp tám, cũng chỉ vừa nhòm trộm, thời gian chưa đến ba giây đã bị phát hiện rồi.

Vậy khả năng duy nhất là…

Mạc Như Hải ho khan một tiếng, không nhanh không chậm nói: “Thì ra là Hứa Dương à…”

Lôi Tu không phản ứng.

Mạc Như Hải tăng âm lượng: “Người này, hình như là được Lâu gia coi trọng, cho nên dẫn vào Chiến Hồn điện, đúng không lão Trương?”

Trương Hạo Vân gật gật đầu.

Lôi Tu liếc Mạc Như Hải một cái: “Người này có tài năng đặc thù gì?”

Trương Hạo Vân nói: “Hắn có danh vọng rất cao trong bình dân, trong giới hồn sư, quan hệ giữa quý tộc cùng bình dân vẫn luôn rất khẩn trương, Hứa Dương là một nhịp cầu vô cùng tốt, tuy rằng cấp bậc hồn lực thấp, năng lực chiến đấu cá nhân không xuất chúng, nhưng lại có tác dụng chuyển tiếp bôi trơn.”

Thấy Trương Hạo Vân lại hạ bút thành văn với tư liệu của Hứa Dương như vậy, Lôi Tu lập tức nghiêm túc lên: “Người này có tham gia nhiệm vụ lần này?”

“Ừ.”

Lôi Tu vô thức cau mày.

Mạc Như Hải đúng lúc nói: “Loại thời điểm này đi tìm Trang Dịch, đại khái là muốn tiếp theo hợp tác tốt với Trang Dịch, thậm chí có thể là giới thiệu hắn tiếp xúc với Lâu gia. Lôi Tu… nếu như ngươi không muốn bọn họ đi gần mà nói, đi nói với Trang Dịch một tiếng, Trang Dịch nhất định sẽ nghe.”

Trương Hạo Vân nghiêm trang trịnh trọng nói: “Dù sao quan hệ giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu, là giống như chúng ta tưởng tượng vậy.”

“Nói hươu nói vượn cái gì.” Lôi Tu nói xong, mặt không chút thay đổi quay lưng, trực tiếp rời đi.

“Cứ thế mà đi rồi?” Mạc Như Hải ngẩn ra, thở dài nói, “Người này trời sinh đã có lực kêu gọi, cho đến bây giờ đều là chúng ta dính đi qua… Có lẽ chỉ có thể chờ mong Trang Dịch chủ động đến tìm hắn.”

Trương Hạo Vân nhìn thoáng qua hướng Trang Dịch đi, khi nhìn thấy Trang Dịch cùng Hứa Dương đã tách ra, Trương Hạo Vân mặt không đổi sắc nói: “Quen biết nhiều năm như vậy, ngươi vẫn là đang nhờ ma pháp sư giải quyết bản thân sao?”

Hắn nói xong, bình tĩnh nhìn về phía tay phải Mạc Như Hải.

Mạc Như Hải sửng sốt, sau khi phản ứng lại lập tức bùng nổ tại chỗ: “Ngươi nói cái gì? Cái đồ già không đứng đắn nhà ngươi, ta phải ghi lại cái dáng vẻ quỷ quái này của ngươi, sau đó phát khắp Chiến Hồn điện!!”

Trương Hạo Vân như trước bình tĩnh, hơi hơi nâng mi: “Nói cho toàn bộ Chiến Hồn điện, gia chủ Mạc gia mỗi ngày nhờ năm ngón tay cô nương giải quyết vấn đề sinh lý?”

Mạc Như Hải lập tức tức nửa sống nửa chết, nhưng dù sao cũng đã làm trưởng lão nhiều năm như vậy, không đến một phút đồng hồ, Mạc Như Hải liền khôi phục lại, nhìn Trương Hạo Vân cười gian nói: “Chúng ta đánh cược đi, người thua phải đồng ý với đối phương một chuyện. Ừ… Thượng gia càng ngày càng rục rịch, ngươi thua mà nói, chủ động đi tìm người Thượng gia nói chuyện nhân sinh lý tưởng.”

Trương Hạo Vân trầm ngâm: “Ta thắng mà nói, ngươi liền đi Bardon tìm Thượng Quan Tịnh, thuyết phục bọn họ phối hợp kế hoạch của chúng ta.”

Mạc Như Hải biến sắc: “Đi Bardon có liên quan gì với Thượng Quan Tịnh?”

“Nàng là một trong những lão sư ưu tú nhất Bardon a.” Trương Hạo Vân mỉm cười với Mạc Như Hải, “Đánh cuộc là ngươi đưa ra, nếu như ngươi muốn đổi ý cũng được thôi, dù sao ta đã quen rồi.”

Mạc Như Hải nghiến răng nghiến lợi, bi phẫn đồng ý: “Ngươi cứ chờ xem!”

+++++++++

Dưới sự giúp đỡ của Hứa Dương, Trang Dịch có hiểu biết đại khái với những người sẽ xuất hành nhiệm vụ lần này.

Năm ngày sau, Hứa Dương dẫn Trang Dịch đi gặp hiệu phó Bardon, Lâu Huyền Uyên.