Hưu! Hưu! Hưu

Một trăm triệu Thiên Đế Phân Thân đều thối lui, trở lại chỗ bọn hắn xuất hiện, như thần tượng đứng sừng sững bất động, lạnh lùng nhìn phía trước.

Bóng người của Vĩnh Hằng Như Một đã biến mất, nơi đó chỉ còn lại có một mảnh điểm sáng, chính là hồn phách của hắn.

Thiên Đế Phân Thân vừa ra.

Sáng Tạo Thần thì như thế nào?

Miểu sát!

Tần Quân lạnh nhạt nhìn Vĩnh Hằng Như Một, trong mắt không có chút thương hại.

Hắn đã cho Vĩnh Hằng Như Một rất nhiều cơ hội, đáng tiếc Vĩnh Hằng Như Một không nghe khuyên bảo, thậm chí ngay cả lời hứa của mình cũng không tuân thủ.

Tần Quân đã triệt để thất vọng.

Cừu hận che đậy trái tim của Sáng Tạo Thần này.

Khí tức của Vĩnh Hằng Như Một vô cùng yếu ớt, cho dù hắn có thể phục sinh, thậm chí ngay cả hồn phách cũng khó mẫn diệt, nhưng ở dưới Chí Cao Thần Lực tàn phá, hắn cũng gánh không được, không có lập tức phục sinh.

- Vì cái gì, không có khả năng...

Thanh âm của Vĩnh Hằng Như Một đứt quãng vang lên, trong thanh âm tràn ngập tuyệt vọng cùng khó có thể tin.

Một đoạn thời gian trước, Tần Quân ở trong mắt hắn vẫn là sâu kiến tùy thời có thể bóp chết, vì sao hiện tại mạnh như vậy?

Hắn có thể xác định Tần Quân tuyệt đối là mới mạnh lên.

Nếu không sớm ở lúc hắn hủy diệt Nguyên Vị Diện thứ nhất, Tần Quân đã xuất thủ.

Nhưng lúc này mới bao lâu?

Làm sao tu vi có thể bay vọt khủng bố như thế.

Chẳng lẽ đây hết thảy đều là âm mưu của hắn?

Tần Quân vì diệt trừ hắn, tận lực chờ hắn hủy diệt Nguyên Vị Diện mới vừa xuất thủ?

Giờ khắc này, Vĩnh Hằng Như Một nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, để hồn phách của hắn lâm vào trong băng giá.

Tần Quân thân ở trong kim quang lộ ra vô cùng thần bí, làm cho không người nào có thể phân rõ ánh mắt của hắn.

- Còn có gì muốn nói không?

Tần Quân mở miệng hỏi, thanh âm băng lãnh, lạnh lùng vô tình.

Hồn phách của Vĩnh Hằng Như Một bắt đầu tập hợp, hắn cũng không có cảm thấy cao hứng, bởi vì hắn hiểu, cho dù nhục thân ngưng tụ thành công, hắn cũng trốn không thoát.

- Nếu như ngươi gặp được Thiên Nguyên, giúp ta giết hắn, được không?

Thanh âm của Vĩnh Hằng Như Một mang theo một tia năn nỉ, cho dù đến thời khắc vẫn lạc, hắn vẫn chỉ muốn báo thù.

Hắn quên không được một màn Pháp Tiên Thiên chết thảm kia, như bóng ma ở trong lòng hắn.

Tần Quân thăm thẳm hỏi:

- Hắn ngoại trừ giết các ngươi, còn làm qua chuyện sai gì không?

Vĩnh Hằng Như Một trầm mặc.

Trừ cái này ra, Thiên Nguyên xác thực không có thể bắt bẻ.

Trong Chúng Thần, chỉ có Thiên Nguyên tuân theo ý chí của Tần Quân, một mực mở thế giới mới, trái lại Sáng Tạo Thần khác chỉ biết nội đấu.

Tần Quân nâng tay phải lên, Chí Cao Thần Lực vô hình trong nháy mắt cuốn lấy Vĩnh Hằng Như Một.

Đây chính là Vạn Sinh Sáng Tạo cảnh!

Mỗi đột phá một cảnh, như thoát thai hoán cốt.

Sở dĩ có thể đột phá, chủ yếu là bởi vì không gian chủ quy tắc của Nguyên Vị Diện thứ nhất.

Nguyên Vị Diện thứ nhất là mở đầu của Nguyên Vị Diện, không gian chủ quy tắc của nó tương đương với không gian chủ quy tắc của tất cả Nguyên Vị Diện.

Thậm chí ẩn chứa ảo diệu của Nguyên Không Gian.

Hơn nữa là Nguyên Không Gian phát triển thành thục.

Đương nhiên, Tần Quân nguyên bản ở Vạn Sinh Sáng Tạo tam cảnh đỉnh phong, lại thêm Vĩnh Hằng Như Một áp lực, khiến cho Tần Quân có thể thuận lợi đột phá.

Ở dưới trăm triệu Thiên Đế Phân Thân nhìn chằm chằm, Vĩnh Hằng Như Một triệt để từ bỏ.

Ở dưới Chí Cao Thần Lực lôi kéo, Vĩnh Hằng Như Một tới gần Tần Quân.

Rất nhanh, Vĩnh Hằng Như Một liền đến trước mặt Tần Quân, vẫn không thể động đậy.

Tần Quân đưa tay, sờ lên đầu của hắn, như trưởng bối đang vuốt ve hậu nhân, không nói gì để tất cả phẫn hận trong lòng Vĩnh Hằng Như Một hòa tan.

Giờ khắc này, Vĩnh Hằng Như Một nghĩ đến trước đây thật lâu.

Hai ngàn Sáng Tạo Thần nghe Tần Quân giảng đạo.

Khi đó bọn hắn đơn thuần vui vẻ, vô ưu vô lự.

- Tổ thần, nếu như có thể, giúp ta phục sinh Hủy Diệt...

Vĩnh Hằng Như Một nói ra thỉnh cầu sau cùng của mình, sau đó hắn tự bạo, hồn phách hóa thành vô số điểm sáng, chui vào trong lòng bàn tay của Tần Quân.

Ở thời khắc cuối cùng, hắn triệt để buông xuống.