- Tất cả tránh ra cho bản tọa!

Một thanh âm bá đạo vang lên, chỉ thấy một cự nhân lóng lánh hoàng quang dậm chân đi đến, hắn thân cao vạn trượng, người mặc áo giáp, tóc dài như rồng, không ngừng cuồng vũ, hai mắt như hai vầng thái dương, bắn ra hai đạo ánh sáng, vô cùng khiếp người.

Hoa...

Các sinh linh vội vàng tránh ra, tất cả đều lộ vẻ chấn kinh.

- Là Lâu Tiêu cự thần! Sao hắn lại tới đây!

- Một trong mười Cự Thần… Lâu Tiêu cự thần?

- Xong! Hồn Tinh không giành được!

- Ngay cả Cự Thần cũng nhúng tay, còn chơi thế nào a?

- Hắn chính là Cự Thần được Nguyên Chủ thứ nhất gia phong, đắc tội hắn, có phải tương đương với đắc tội Nguyên Chủ thứ nhất hay không?

Các sinh linh nghị luận ầm ĩ, đại bộ phận thanh âm đều lộ ra e ngại.

Mười Cự Thần đều là tồn tại mạnh nhất trong Vĩnh Hằng Thần Mệnh, hơn nữa sau lưng có Nguyên Chủ thứ nhất, ai dám trêu chọc?

Lâu Tiêu cự thần đi vào bên cạnh Khởi Nguyên Khuê Hà, nhìn Khởi Nguyên Khuê Hà cuồn cuộn, mặt hắn lộ vẻ kích động.

Chỉ cần lấy được một viên Hồn Tinh, hắn sẽ nâng cao một bước, hắn làm sao không kích động?

Đúng lúc này, có một cỗ khí tức vô cùng cường đại tứ ngược đến, kinh động ức vạn sao trời trong tinh khung, ngay cả Khởi Nguyên Khuê Hà cũng cuồn cuộn đến càng thêm kịch liệt.

Lâu Tiêu cự thần nhướng mày, vô ý thức quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy bốn Cự Thú giống như rồng giống như sư lao nhanh đến, bốn vó đốt liệt diễm ngân sắc, sau lưng lôi kéo một thành trì vĩ ngạn, cao chừng mấy vạn trượng, ở đỉnh chóp cung điện đứng một bóng người, khuôn mặt lãnh ngạo, hai tay chắp sau lưng, tựa như một Đế Hoàng bễ nghễ thương sinh.

- Tứ Vương thần thành! Là Bạch Ngọc Hằng Vương!

Có sinh linh kinh hô nói, dẫn tới các sinh linh khác càng thêm bạo động.

Bạch Ngọc Hằng Vương, là tồn tại kinh khủng không kém hơn mười Cự Thần, thời điểm Nguyên Vị Diện thứ nhất chưa sinh ra, hắn đã xuất sinh, thuộc về sinh linh cổ xưa nhất, nghe nói hắn còn giao hảo với Thiên Nguyên đế tộc, thậm chí có truyền ngôn nói hắn là đến từ Thiên Nguyên đế tộc.

- Thật có lỗi, Hồn Tinh ta muốn!

Bạch Ngọc Hằng Vương bá đạo mở miệng nói, không dung bất luận kẻ nào phản bác, bao quát Lâu Tiêu cự thần ở bên trong.

Lâu Tiêu cự thần lập tức nổi giận, hét lên:

- Cút! Ai dám đoạt với bản tọa, bản tọa diệt toàn tộc hắn!

Ngang ngược!

Cuồng bá!

Hoàn toàn không có giá đỡ của Cự Thần, phảng phất như một cự ma!

Bạch Ngọc Hằng Vương nheo mắt, giữa mi tâm hiện ra một đường vân thuỷ tinh, kỳ dị huyền ảo, cùng Lâu Tiêu cự thần tranh phong tương đối.

Hai cường giả tuyệt thế bắt đầu bộc phát ra khí thế của mình, cùng đối phương tranh đấu, liên tiếp đề cao, làm cho chúng sinh lui càng ngày càng xa.

Cụ Cửu Túc nhìn chằm chằm bọn hắn, lộ ra nụ cười trào phúng.

Hồn Tinh còn chưa xuất thế, liền muốn tranh đấu?

Không sợ bị hoàng tước tại hậu?

Đúng lúc này, Khởi Nguyên Khuê Hà bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, chỉ thấy ở giữa nổi lên cường quang, phảng phất như có đồ vật gì ở trong Khởi Nguyên Khuê Hà từ từ bay lên.

Đó là… Hồn Tinh!

Hô hấp của Cụ Cửu Túc lập tức gấp rút, hắn cố gắng bình tĩnh cảm xúc, để cho mình không có xúc động.

Lâu Tiêu cự thần cùng Bạch Ngọc Hằng Vương vừa thấy được Hồn Tinh muốn xuất thế, đều vội vàng phóng đi.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người bắt đầu điên cuồng đối chiến, Bạch Ngọc Hằng Vương thi triển các loại Thần thông, khi thì thiên hoa loạn trụy, khi thì bạo vũ như tiễn, mà Lâu Tiêu cự thần dựa vào song chưởng cường hoành, đập tan tất cả Thần thông của Bạch Ngọc Hằng Vương, không đến một cái nháy mắt, bọn hắn đã qua trăm vạn chiêu, trong nháy mắt đi tới trên Khởi Nguyên Khuê Hà, một bên chiến đấu, một bên chờ đợi Hồn Tinh bay ra.

Bạch Ngọc Hằng Vương giơ cao hai tay, Vĩnh Hằng Thần lực hóa thành một thanh cự kiếm dài đến ngàn vạn trượng, chém xuống một kiếm, phảng phất như muốn trảm Nguyên Vị Diện thứ nhất thành hai nửa.

Lâu Tiêu cự thần không cam lòng yếu thế, nắm tay phải từ bên hông oanh ra, một liệt diễm cự long gào thét, phù diêu mà lên, dồn sức đụng cự kiếm, trong nháy mắt bạo tạc, lực trùng kích kinh khủng tứ ngược tám phương, diệt sát hết thảy.

Vô số sinh linh trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Cụ Cửu Túc nheo mắt lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm chùm sáng trong Khởi Nguyên Khuê Hà.

Cùng lúc đó.

Sâu trong tinh không, đám người Tần Quân chạy đến.

- Phóng thích Chuẩn Đề! Tiếp Dẫn!

Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, sau đó hai đạo kim quang từ mi tâm bay ra.

Chính là Chuẩn Đề cùng Tiếp Dẫn!