- Hoắc gia chủ, sao ngươi không biết thời thế?
Nam tử trung niên giả bộ tức giận nói, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đáng tiếc miệng của hắn để cho người ta buồn nôn
Các đệ tử Hoắc gia hai mặt nhìn nhau, Bắc Trụ Đại Đạo Tôn đây chính là tồn tại siêu nhiên, đứng hàng mười vị trí đầu của Cổ Thánh Đế Đạo, Bắc Trụ Đạo Tông hoành phách mấy Đại Đạo Vị Diện.
Hoắc Tầm Đế lắc đầu nói:
- Ta tự có phương pháp ứng đối, không làm phiền ngươi.
Hắn mặt ngoài hữu lễ, tâm lý lại tràn đầy khinh miệt.
Nếu như Bắc Trụ Đại Đạo Tôn thật coi trọng bọn hắn, sẽ không phái một vị Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh tới làm thuyết khách.
- Tiêu Yêu Thiên Tôn là Đại Năng cường thế bực nào, ngoại trừ Bắc Trụ Đại Đạo Tôn, ai có thể giúp ngươi?
Nam tử trung niên tiếp tục du thuyết, tựa hồ không đạt mục đích thề không bỏ qua.
Xảo Nhi tức giận nói:
- Theo Bắc Trụ Đại Đạo Tôn các ngươi, còn không bằng theo phụ hoàng ta nha?
Tiêu Yêu Thiên Tôn chỉ là không muốn nàng gả ra Yêu Tộc, nếu Hoắc Tầm Đế nguyện ý trở thành Yêu quái, hôn sự này liền không thành vấn đề.
Nhưng nếu như vậy tương đương để Hoắc Tầm Đế mất đi tôn nghiêm, nàng không muốn nhìn thấy.
Nghe vậy, nam tử trung niên còn không nói chuyện, Hoắc Tầm Đế liền không nhịn được nhíu mày, chỉ là không nói gì thêm.
- Trong mắt Tiêu Yêu Thiên Tôn dung không được hạt cát, lần này tự mình đến đây, Hoắc gia khó thoát kiếp nạn, Hoắc gia chủ, ngươi xác định ngươi nghĩ kỹ rồi?
Nam tử trung niên không nhìn Xảo Nhi, nhìn chằm chằm Hoắc Tầm Đế hỏi.
Trong mắt hắn, Xảo Nhi là không thể đắc tội.
Mà Hoắc Tầm Đế liền khác biệt, nếu không có bối cảnh, ai sẽ coi trọng Hoắc Tầm Đế?
Có lẽ Hoắc Tầm Đế ở Cổ Thánh đế đạo có chút danh khí, nhưng nhập không được pháp nhãn của Bắc Trụ Đại Đạo Tôn
- Ý ta đã quyết, không cần nhiều lời!
Hoắc Tầm Đế tựa hồ bị chọc tức, khoát tay nói, tuy trung niên này là Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh, nhưng cảnh giới tương đương hắn, hắn cũng không sợ
Trừ khi là Bắc Trụ Đại Đạo Tôn tự mình đến đây.
- Hừ!
Nam tử trung niên bỗng nhiên vỗ bàn, chỉ Hoắc Tầm Đế, hùng hổ dọa người nói:
- Hoắc Tầm Đế! Ngươi không cần rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!
Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế âm trầm xuống, một cỗ khí thế bành trướng đột nhiên bạo phát, chấn động đến cả vũ lâu run rẩy kịch liệt.
- Lớn mật!
Một nam tử áo đen ở bên cạnh trung niên quát lớn nói, khí thế của Vô Cực Chí Cao Đại Đế trong nháy mắt bạo phát, ép tới Hoắc Tầm Đế vội vàng đứng lên, cái ghế dưới thân bạo vỡ ra
Vô Cực Chí Cao Đại Đế!
Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế đại biến, sau khi Hoắc Khứ Bệnh rời đi, Hoắc gia chỉ có một vị Vô Cực Chí Cao Đại Đế, đó chính là Hoắc Không, nhưng giờ phút này Hoắc Không ở bên ngoài.
- Hôm nay, Hoắc gia các ngươi nhất định phải quy hàng Bắc Trụ Đạo Tông!
Nam tử trung niên trầm giọng nói, mặt mũi tràn đầy ngoan sắc, cuối cùng xé mở mặt nạ dối trá.
Ỷ vào uy thế của Vô Cực Chí Cao Đại Đế, hắn tự cho là có thể muốn làm gì thì làm!
Sắc mặt của Hoắc Tầm Đế khó coi, nghiến răng nghiến lợi, tâm lý thầm mắng:
- Sao Hoắc Không còn chưa tới?
Đổi lại thường ngày, Hoắc Không hẳn là phút chốc đuổi tới.
- Trẫm ngược lại muốn xem xem đến cùng là ai rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!
Đúng lúc này, một tiếng cười khinh cuồng không bị trói buộc từ ngoài cửa vang lên.
Chỉ thấy Tần Quân mang theo mọi người dạo bước đi tới, tất cả mọi người đồng loạt nhìn lại.
Hoắc Tầm Đế lập tức trừng to mắt, bịch một tiếng liền quỳ trên mặt đất, run giọng nói.
- Tham kiến Bệ Hạ.
Một màn này để Xảo Nhi, nam tử trung niên cùng các đệ tử Hoắc gia trợn tròn mắt.
Hoắc Tầm Đế là hạng người cao ngạo bực nào?
Ngay cả Bắc Trụ Đại Đạo Tôn cũng không muốn thần phục, vậy mà quỳ xuống?
Mọi người lần nữa nhìn về phía đám người Tần Quân, cơ hồ đều tập trung ở trên người Tần Quân.
Người mặc Vô Cực Hồng Mông bào, Tần Quân dạo bước đi đến trước mặt Hoắc Tầm Đế, không nhìn ánh mắt dị dạng ở bốn phía, cười nói:
- Đứng lên đi.