- Cường Lương! Trẫm phong ngươi làm Lôi Tổ Đại thần tướng, đứng hàng Thần Tướng nhất phẩm của Đại Tần thiên đình!

- Lưu Bá Ôn! Trẫm phong ngươi làm Đại Tần Thánh Công, đứng hàng Tiên Quan nhất phẩm của Đại Tần thiên đình!

Tần Quân bắt đầu liên tiếp Phong Thần, mỗi một câu đều vang vọng các vũ trụ, khiến cho các Thần Tướng Tiên Quan nhao nhao dương danh.

Bát Hoang…

Thông Thiên giáo chủ đứng dưới tàng cây, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, miệng há lớn, nửa ngày không thể khép lại.

Thật lâu, hắn mới nói một mình:

- Làm sao có thể là những cái tên này.

Cường Lương, Đế Tuấn, Đế Giang, Trấn Nguyên Tử, Phục Hi, Thái Thượng Lão Quân, Thái Bạch Kim Tinh, Huyền Đô, Quảng Thành Tử, Nam Cực Tiên Ông, Lục Áp đạo nhân… từng cái tên hắn kiếp trước nghe nhiều nên thuộc vậy mà xuất hiện, thậm chí còn có đệ tử của hắn, Tam Tiêu Nương Nương, Triệu Công Minh… để hắn vô cùng kinh ngạc

Trước khi đến Cổ Thánh Đế Đạo, hắn liền triệt để khôi phục trí nhớ kiếp trước, đáng tiếc vẫn như cũ không có tác dụng gì.

Thánh Nhân ở chỗ này, lật không được sóng gió bao lớn.

- Vị Thiên Đế này đến cùng là ai?

Thông Thiên giáo chủ lâm vào trầm tư, hắn đột nhiên cảm giác được trong Đại Tần thiên đình có một phen cơ duyên của hắn.

Một bên khác, Liễu Nhược Lai cúi đầu, trầm mặc không nói.

Nghe được tên của đám người Lý Nguyên Bá, nàng liền vững tin vị Thiên Đế này đúng là Tần Quân

Nàng không rõ, vì sao Tần Quân có thể trước nàng một bước đến Vị Diện vũ trụ cao hơn, nàng là dùng tốc độ cao nhất đi đường, nàng vừa tới, Tần Quân liền chinh phục Nội vũ trụ?

Đột nhiên, nàng hoài nghi mình như ở trong mộng.

Bởi vì Đại Tần thiên đình phát triển, tốc độ đã không thể dùng kỳ tích để hình dung.

- Mẹ, ngươi đang suy nghĩ gì đấy? Làm sao không để ý tới ta?

Nhược Tâm lung lay cánh tay của Liễu Nhược Lai nũng nịu hỏi, chu môi, bộ dáng làm người thương yêu.

Liễu Nhược Lai giật mình tỉnh lại, biểu lộ vô cùng phức tạp, u nhiên nói:

- Nhược Tâm, con muốn biết vị Thiên Đế này là ai chăng?

- Muốn a, mẹ nhận biết?

Nhược Tâm lập tức kinh hỉ hỏi, nàng tuổi còn nhỏ, không hiểu thị thị phi phi, nhưng nghe thanh âm của Tần Quân đã cảm thấy hắn rất lợi hại.

- Hắn là cha của con.

Liễu Nhược Lai u nhiên nói.

- A?

Nhược Tâm nghe xong, hai tay nâng quai hàm, cái miệng nhỏ nhắn trương đến cực lớn.

Trọn vẹn nửa canh giờ, Tần Quân mới dừng lại.

Mỗi một vị Thần Ma đều Phong Thần, còn có Thần Tướng Tiên Quan của Đại Tần thiên đình còn lại, tổng số hơn vạn, uy chấn vũ trụ.

Đứng ngạo nghễ ở trước Đại Tần Thiên Đỉnh, Tần Quân như Sáng Thế Cự Thần, nói:

- Đỉnh này tên là Đại Tần Thiên Đỉnh, ngày sau trấn áp khí vận của Đại Tần thiên đình, vì chúng sinh tạo phúc, sau này Vực Chủ các ngươi trở về, đều phải chế tạo đỉnh này!

Các Tiên vực chi chủ nhao nhao nhìn về phía Đại Tần Thiên Đỉnh, nhớ kỹ chi tiết của đỉnh này.

- Bệ Hạ không giảm uy phong năm đó a!

Huyền Đương cảm khái nói, bọn người Quách Gia gật đầu, biểu thị đồng ý.

- Tên kia đã sợ choáng váng.

Cơ Càn Khôn chỉ sau lưng, trêu tức cười nói, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hạ Thần Võ đứng ở biên giới tế đàn, biểu lộ vô cùng phức tạp.

Hạ Thần Võ đến đã có một đoạn thời gian, mắt thấy Tần Quân Phong Thần, trong lòng có thể nói là ngũ vị tạp trần.

Hắn là Đại Đế cũng không có uy phong như vậy qua.

- Nghe nói hắn muốn cùng Bệ Hạ giao đấu?

Huyền Đương nhíu mày hỏi, Hạ Thần Võ chính là hậu bối của hắn, là Nhân tộc Đại Đế hắn bồi dưỡng, không nghĩ tới vậy mà dám đánh chủ ý tới Tần Quân.