- Như vậy là Barrack đại sư đã ở đại lục này bao nhiêu năm?

- Từ thời điểm ta được cứu về Thần Phong đại lục cho tới nay là vào khoảng 100 năm. Còn tròn vùng sương mù trên biển, ta bị mất dấu thời gian nên không đếm rõ được, nhưng theo tính toán của ta thì sẽ không quá 2 năm.

- Ngài đã từng thử nghiên cứu nguồn gốc của đám sương mù kia chưa?

- Ta đã từng thử nghiên cứu vài lần rồi, và cũng có một số phát hiện.

- Phát hiện gì?

Obama chỉ vào một vùng trên bản đồ. Nó là một vùng đất ở phía cực Bắc của Thần Phong đại lục:

- Lăng công tử thấy nơi này chứ. Nó chính là điểm cực Bắc của Thần Phong đại lục. Sau một vài nghiên cứu, ta đoán rằng nơi đây là điểm tiếp nối giữa hai đại lục. Nó là một vùng sơn mạch rộng lớn với những ngọn núi hiểm trở. Có thể là đâu đó ở dưới chân những ngọn núi này là một hoặc vài thông đạo có thể đi xuyên qua để tiến tới Gaia đại lục.

- Nếu vậy thì chúng ta tích cực đi dò tìm không phải sẽ tìm thấy sao? Như vậy sẽ không phải mạo hiểm trên biển nữa?

Obama cười khổ:

- Nếu dễ dàng như vậy thì không nói làm gì. Nếu chúng ta đi vào đó tương đương chịu chết độ nguy hiểm không kém việc đi qua Vô Tận Đại Hải đâu.

- Lý do vì sao?

- Sương mù!

- Lại là sương mù?

- Đúng thế! Và ta có thể cam đoan rằng nguồn gốc của đám sương mù trên biển là được phát ra từ đây! Bởi vì tại điểm cực Bắc này, gần như không có linh khí, không gian vô cùng âm u, sương mù nồng đậm hơn trên biển gấp ngàn lần!

- Nguồn gốc của sương mù dày đặc là ở đó sao? Vậy nếu chúng ta triệt tiêu được gốc, vậy thì việc di chuyển qua 2 đại lục này sẽ dễ dàng hơn ư?

- Ta có thể đảm bảo trên 8 thành rằng nó sẽ không quá lâu và an toàn hơn rất nhiều.

Lăng Huyền Phong nhìn qua một lượt tấm bản đồ rồi than thở:

- Bản đồ này nếu như không có đám sương mù chết tiệt đó thì nó sẽ là một kiệt tác để đời, Lăng mỗ bái phục. Barrack đại sư quả thật là tài năng!

- Lăng công tử quá khen. Thực ra ta cũng chỉ là người bình thường thôi. Đổi lại những người khác cũng sẽ làm được như vậy.

- Đúng rồi. So với Gaia đại lục, thì ngài thấy rằng nơi này thế nào?

Obama cười cười:

- Thực ra ta lại có một phát hiện vô cùng độc đáo. Đó chính là người của Gaia đại lục kiến thức tu luyện ma pháp lại vượt trội so với Thần Phong đại lục. Không có ý xúc phạm, nhưng so với Gaia đại lục thì đám ma pháp sư của Thần Phong đại lục vô cùng hiếm, 1 vạn người may ra có 1. Hơn nữa, khả năng câu thông ma pháp, uy lực ma pháp so với Gaia đại lục thì kém xa 10 vạn 8 ngàn dặm.

Mặc dù có hơi chút nhăn mày nhưng Lăng Huyền Phong cũng phải công nhận rằng so với tay Obama này thì những người biết sử dụng ma pháp mà hắn biết thì giống như đám trẻ ranh nghịch bùn vậy.

- Tuy nhiên, ở một chiều ngược lại mà nói, tu sĩ sử dụng đấu khí của Gaia đại lục lại vô cùng kém cỏi so với Thần Phong đại lục. Ngày ta còn ở Gaia đại lục, tu sĩ mạnh nhất của Gaia đại lục chỉ có tu vi tương đương Võ Vương, hơn nữa số lượng người đạt tới cấp độ này cực kỳ ít. Trong khi nơi này Vũ Vương nhiều như cẩu, đã thế lại còn có cả Vũ Tôn, Vũ Hoàng dạng này đỉnh cấp cao thủ nữa. Vừa rồi lại còn gặp cả Vũ Thánh, dạng này nhân thủ nếu sang Gaia đại lục thì đảm bảo đủ quét sạch một phương.

- Barrack đại sư, ngài nói vậy có chút phiến diện rồi. Đã qua hơn 100 năm, biết đâu ở đó cũng đã có Vũ Tôn, Vũ Hoàng, thậm chí Vũ Thánh cũng có rồi thì sao?

Obama lắc đầu:

- Khả năng không lớn. Bởi vì nơi đó gần như không có phương pháp tu luyện đấu khí, chỉ biết mệnh ai người đấy luyện. Trong số 1 ngàn người may ra có 10 người biết sử dụng đấu khí, còn lại đều lựa chọn theo học ma pháp. Gaia đại lục không hề có phương pháp tu luyện đấu khí, trong khi tu luyện ma pháp thì nhiều vô số kể. Có thể nói rằng nếu tu luyện ma pháp thì Gaia đại lục mạnh hơn, nhưng đấu khí thì Thần Phong đại lục lại bỏ xa ngàn dặm. Nếu như con đường kết nối trên bộ và trên biển giữa hai đại lục được đả thông, có thể sau vài ngàn năm, cán cân giữa 2 đại lục này sẽ được cân bằng. Hiện tại còn quá sớm để nói.

Lăng HUyền Phong ngày hôm nay đến gặp Obama đã phát hiện ra những bí mật không hề nhỏ. Không ngờ Thần Phong đại lục chỉ là một phần nhỏ của hành tinh này, ngoài ra còn một đại lục khác tên Gaia lấy ma pháp làm chủ. Nếu sau này nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành, nên chăng thử tìm cách triệt tiêu đám sương mù và đi tới Gaia đại lục một phen?

Ngồi hàn huyên với Lục Gia Nhất và Obama một hồi, Lăng Huyền Phong cáo từ rồi ra về. Trên đường đi, hắn hỏi hệ thống"

- Hệ thống đại ca. Anh nghĩ như thế nào về chuyện này?

- Có gì phải nghĩ? Xong việc rồi thử một phen thì sẽ rõ.

- Anh nghĩ nguồn gốc đám sương mù kia là do đâu tạo thành?

- Ai biết?

- Em có 1 suy nghĩ hơi to gan, nhưng cũng không phải không thể.

- Là gì?

- Có khi nào... đại bản doanh của Văn lão cẩu đặt ở đó không?

- Không ổn! Giả thuyết này không ổn!

- Có gì mà không ổn?

- Hiện tại chúng ta nằm gần như ở phía cực Nam của đại lục. Trong khi dãy sơn mạch kia lại nằm ở cực Bắc. Từ đây đến đấy cho dù Vũ Thánh phi hành đến chết thì ít nhất cũng phải mất gần 1 năm, nói gì đến một đám lâu la như yêu binh yêu tướng?

- Nhưng nhỡ đâu bọn hắn có cách thì sao?

- Cách gì?

- Đại loại giống như cổng dịch chuyển như trong game ấy? Di chuyển nhanh trong nháy mắt là tới nơi?

- Chuyện này.... nếu như đặt giả thuyết như vậy, không phải là không có lý. Nhưng cổng dịch chuyển của chúng ở đâu? Làm như thế nào? Chúng ta không thể tự dò tìm trong dãy sơn mạch rộng ngàn vặn dặm kia được. Chưa nói đến tìm kiếm, di chuyển đến đó cũng là vấn đề rồi.

- Anh nói đúng... chuyện này thật khó giải quyết!

- THực ra thì có một cách, có khả năng là làm được.

- Cách gì?

- Nếu như giả thuyết này là đúng, rằng đại bản doanh của bọn chúng nằm trong dãy sơn mạch cực Bắc. Vậy khi di chuyển sẽ cần một cái cổng không gian. Nếu như chúng ta có thể tìm được cái vết tích đó, nói không chừng sau một thời gian tìm hiểu thì có thể tái tạo khôi phục nó để di chuyển đến. Không được sao?

- Ý kiến này không sai à nha! Nhưng mà cho dù có tìm được thì sao? Làm gì có cách nào khôi phục được nó? Chúng ta chỉ là một đám võ phu, làm gì có dữ liệu mà tìm hiểu?

- Ngu ngốc! Còn không phải có quyển bách khoa toàn thư sống vừa nói chuyện với chú hay sao? Tay Barrack Obama kia đến từ nền văn minh ma pháp tiên tiến hơn nhiều, lại còn là một học giả nữa. Nhờ hắn tìm hiểu không phải là xong rồi?

- Ừ ha? Tại sao em không nghĩ ra nhỉ? Vậy thì phải hành động ngay!

Lăng Huyền Phong liền lập tức quay lại gặp Barrack Obama.

- Barrack đại sư!

- Ồ, Lăng công tử quay lại có chuyện gì chăng?

- Barrack đại sư, tại hạ có một thắc mắc nhờ ngài giải đáp!

- Thắc mắc gì? Nếu như trong tầm hiểu biết của ta thì ta sẵn lòng giải đáp.

- Ngài có hay chăng đã từng nghiên cứu qua cổng dịch chuyển không gian?

- Ý của công tử là một loại cổng không gian tự tạo để có thể di chuyển người và vật qua một khoảng cách nhất định sao? Năm đó đúng là ta có nghiên cứu qua một chút, và cũng hiểu rõ đại khái về nó.

- Vậy, một khi cổng dịch chuyển đóng lại, thì có cách nào nhận biết được rằng nó đã từng tồn tại ở vị trí đó không?

Obama không rõ vì sao Lăng Huyền Phong lại hỏi như vậy nhưng vẫn giải đáp:

- Thực ra có thì vẫn có. Có hai phương pháp tạo ra cổng dịch chuyển không gian. Thứ nhất là dùng các loại nguyên liệu hữu hình để tạo thành hình dáng một cái cổng. Loại này thì nó có ưu điểm là vô cùng chắc chắn, có thể dịch chuyển nhiều người cùng lúc, tuy nhiên nhược điểm của nó là phải đặt 2 cổng ở 2 đầu đi và đến. Loại thứ 2 là sử dụng quyển trục, loại này ưu điểm là tiện lợi mang theo và không cần dựng một cổng bằng nguyên vật liệu, nhưng nó giới hạn số lượng người và vật di chuyển, không thể sử dụng lâu được. Nếu là cái thứ nhất thì có thể tìm cái cổng đã qua sử dụng, dùng một số phương pháp là có thể phục dựng lại nó, còn cái thứ 2 thì là bất khả thi.

- Vậy trong trường hợp ta có thể tìm được một cái cổng dịch chuyển, lúc đó phải chăng đại sư có thể giúp tại hạ phục dựng lại nó?

- Sao công tử lại nhờ như vậy?

- Chuyện này rất dài dòng, sau này tại hạ sẽ giải thích. Thỉnh cầu này đại sư có thể đồng ý chứ?

- Ta sẽ cố gắng, nhưng phải tìm được cái cổng đó đã, vì cổng dịch chuyển có rất nhiều phương pháp tạo ra, phải đến nơi tìm hiểu thì may ra mới có cách, chứ ở đây nói thì ta cũng chịu.

- Như vậy là quá được rồi, khi nào tìm thấy nó, ta sẽ nhờ người thông tri cho đại sư! Cáo từ!