- Tam ca! Tiểu đệ đã trở lại! A! Thu cô nương.. Ách! Nàng đã tỉnh? Nàng... nàng.. khụ khụ.. thấy thế nào rồi?

Lăng Hiếu Kiệt trở về, trông vẻ mặt hắn có vẻ hơi bực mình, liền gặp Thu Diệp Hương, lập tức thái độ quay 180 độ, bày ra bộ mặt ân cần hỏi thăm. Lăng Huyền Phong thì thở dài che mặt. Tại sao ta lại có một tên đệ đệ cực phẩm như vậy chứ? Liêm sỉ rơi hết rồi à? Nhặt liêm sỉ của ngươi lên cho ta!

Tiểu Long nữ cùng Dương Quá cùng cười thầm. 2 người bọn họ cũng biết được Lăng Hiếu Kiệt có ý tứ với Thu Diệp Hương. Lăng Huyền Phong quát:

- Kêu ca cái rắm! Mang đồ ra đây ta kiểm tra!

- Cái gì? A! À... được! Huynh xem, ta đã mua đầy đủ thứ huynh cần!

Từ trong nhẫn trữ vật, Lăng Hiếu Kiệt bỏ ra rất nhiều thứ, toàn bộ đều có trong danh sách mà Lăng Huyền Phong bắt đi mua. Thấy tứ đệ mình có vẻ không vui, Lăng Huyền Phong hỏi:

- Sao? Có chuyện gì mà mặt ngươi dài ra như vậy?

- Không có chuyện gì.

- Không có chuyện gì? Nhìn mặt đệ trông giống như là người chết vậy mà kêu không có chuyện gì? Nói mau!

- Khụ... khụ... Cũng không có gì lớn. Chẳng qua là lúc ta ra chợ mua đồ, bị mấy con mụ bán hàng với mấy bà tám nhìn thấy. Bọn họ nhìn ta như là động vật quý hiếm vậy. Chỉ chỉ trỏ trỏ, nếu như không phải là không được đánh người thì bọn họ biết tay ta. - Lăng Hiếu Kiệt nghiến lợi

- Hí hí hí hí hí!....

Tiểu Long nữ cùng Thu Diệp Hương che miệng cười. Lăng Huyền Phong thì dở khóc dở cười. Mà cũng đúng thôi. Ở đại lục này, đi chợ nấu ăn thì là việc của nữ nhân. Một nam nhân như Lăng Hiếu Kiệt đi ra đó, đúng là có chút... khó nói.

Lăng Huyền Phong vỗ vỗ vai tứ đệ hắn an ủi:

- Thôi chuyện qua rồi thì bỏ đi, đằng nào cũng không bắt đệ đi làm chuyện gì mất mặt. Thêm một vài lần nữa thì mặt đệ sẽ dày lên ấy mà.

- Hả? Lại còn có lần sau á!

- Ha ha ha ha ha ha!!

Tất cả mọi người đều được một trận cười sảng khoái.

- Đúng rồi, tam ca, huynh kêu ta mua những thứ này làm gì?

- Đương nhiên là để nấu ăn rồi, không lẽ để chơi?

- Ơ thế huynh định làm như thế nào?

- Được rồi, nghe ta phân phó đây. Đệ với Dương Quá, đi tìm cho ta thật nhiều củi để nấu ăn, còn Long nhi với Thu cô nương thì theo ta ra bờ suối, mang theo đỗ xanh, thịt lợn, gạo nếp cùng gia vị.

Mọi người không biết hắn định nấu món gì, nhưng nghe hắn phân phó thì cũng tự động làm theo. Ra tới bờ suối, Lăng Huyền Phong nói:

- Ngâm gạo nếp và đỗ xanh với nước, đồng thời rửa sạch thịt heo cùng lá dong, sau đó phơi khô lá dong, còn thịt heo thì cho thêm muối, hạt tiêu và đường để ướp. Ta sẽ lo công đoạn thịt heo, các nàng xử lý chỗ lá dong cùng ngâm gạo với đỗ xanh.

Nói xong, hắn xách thịt heo ra bờ suối, tìm một tảng đá phẳng, rửa sạch, sau đó bắt đầu nhanh nhẹn cắt thịt heo thành từng miếng đều đặn. Nhị nữ thấy hắn thao tác vô cùng nhanh chóng và chuẩn xác thì ồ lên kinh ngạc. Không ngờ hắn lại có kỹ năng tốt đến vậy.

Sơ chế nguyên liệu xong xuôi, hắn ước chừng cũng vừa lúc 2 tên kia trở về, liền cùng hai nữ mang theo nguyên liệu về nơi cắm trại. Nhìn công tác chuẩn bị cũng hòm hòm, hắn tiếp tục phân phó:

- Bây giờ 2 nàng theo ta đi gói bánh, còn 2 người bọn đệ, chuẩn bị cho ta một nồi nước lớn.

Kéo tiểu Long nữ và Thu Diệp Hương qua một chỗ, hắn miêu tả sơ qua những công đoạn phải làm để gói bánh chưng. 2 nữ lần đầu tiên nghe được có phương pháp làm đồ ăn như vậy, cảm thấy vô cùng hứng thú, bảo Lăng Huyền Phong làm mẫu trước một lần.

- Được rồi, xem ta làm mà học hỏi nhé. Đầu tiên, chuẩn bị một cái khuôn hình vuông bằng gỗ, rồi xếp 4 lá dong lại với nhau. Xếp lá bằng cách gấp mép dưới lên, gấp mép bên trái qua để tạo đường nếp cho lá. Tiến hành thao tác tương tự cho 3 miếng lá còn lại. Sau đó đặt 4 lá xuống dưới khuôn rồi đổ nếp lên. Nhớ là phải rải đều nếp ở 4 góc khuôn và để lõm ở giữa. Cho đậu xanh vào đó rồi để thịt lên rồi lại đến đậu xanh. Tiếp theo, rải nếp lên phủ lại, cố gắng làm sao để lượng nếp và đậu xanh ở trên và dưới đồng đều nhau.

2 người thấy hắn vừa nói vừa thao tác thì gật gù, chăm chú nghe, sợ bỏ sót một thứ gì.

- Cuối cùng, gói bánh và dùng dây buộc lại. 2 người cũng nên nhớ không buộc quá chặt vì trong quá trình nấu trong nồi bánh sẽ còn nở ra nữa. Nếu gói quá chặt thì bánh sẽ bị bung ra, như thế rất phí phạm. Bây giờ làm cùng ta.

3 người chung tay làm việc, chẳng mấy chốc đã gói được hơn 20 cái bánh chưng, cùng lúc đó Lăng Hiếu Kiệt lên tiếng báo nước đã chuẩn bị xong.

- Bây giờ, xếp bánh vào trong nồi, nhớ là phải xếp sao cho gọn gàng, tiết kiệm diện tích để nấu được nhiều bánh, tránh phung phí củi lửa. Sau khi xếp xong thì đổ nước vào để luộc. Chuẩn bị thêm một nồi nước sôi để khi nước trong nồi luộc cạn thì châm thêm nước vào kịp thời. Luộc bánh này thường sẽ mất 5 tiếng. Khi luộc bánh được nửa thời gian thì trở bánh lại, thay nước mới. Nếu không bánh sẽ bị sống, không chín đều. Nhiệm vụ này ta giao cho Dương Quá, nhớ trông coi cẩn thận, nếu không thiếu gia xử đẹp ngươi!

- Ách! Tam ca, tận 5 tiếng cơ á? Vậy trong lúc đó chúng ta làm gì?

- Làm gì á? Đương nhiên là theo ta vào rừng săn thú rồi! Long nhi cùng Thu cô nương ở lại với Dương Quá, còn đệ đi cùng ta.

Sau đó không kịp để cho Lăng Hiếu Kiệt phản đối, Lăng Huyền Phong kéo hắn phi thân vào trong rừng.