- Nếu như vậy thì ta yên tâm. - Lăng Huyền Phong gật đầu nói. Nếu như cả 3 người đều che dấu thực lực thì ít nhất sẽ không cần phải sợ đám nội ứng kia.

- Ừm! Vậy còn chuyện gì nữa không? - Lăng lão gia tử hỏi.

- Còn! Hơn nữa đây là chuyện quan trọng nhất.

- Chuyện gì?

- Đế đô Lăng Gia!

Nghe Lăng Huyền Phong nói, cả 3 người đồng loạt sững sờ. Lăng lão gia tử thì nhớ lại cái gì đó, trong mắt hiện lên vẻ tưởng niệm, rồi thở dài không ngớt.

- Nhi tử! Ai nói cho con biết về chuyện này?

- Thu Hồng Diệp!

- Thu Hồng Diệp? Ài, hóa ra là hắn! Hóa ra là hắn.... Chẳng trách tiểu tử ngươi lại biết đến chuyện này...

- Gia gia! Xin hãy kể tường tận!

- Được... Dù sao sau này cũng sẽ phải nói cho mấy tên tiểu bối các ngươi. Chuyện này phải bắt đầu từ cái đêm định mệnh cách đây 25 năm!

Ngước mắt lên trên trần nhà, Lăng lão gia tử hồi tưởng lại:

- Ngày đó, thế cục các đại gia tộc ở đế đô khác so với bây giờ. Ngày đó, thống trị đế đô, ngoài thế lực Hoàng thất, còn có Tứ đại gia tộc: Lăng Gia, Độc Cô Gia, Thượng Quan Gia và Thu Gia.

- Gia gia, Thu gia cũng từng là một đại gia tộc sao?

- Ừm! Thu gia ngày trước tuy rằng đứng chót trong tứ đại thế gia, nhưng cũng là một thế lực đáng gờm. Trong suốt hơn một trăm năm, tứ đại thế gia thực lực chênh lệch không lớn, cùng với Hoàng thất kiềm chế lẫn nhau. Nhưng cuối cùng, thế cục đó đã bị đánh gãy, chỉ vì một sự kiện.

- Sự kiện gì?

- Thu gia diệt môn! - Lăng lão gia tử trầm giọng nói.

- Cái gì??!! - Lăng Huyền Phong kinh hãi. Thu gia diệt môn? Là ai làm?

- Đúng thế. Hơn nữa trong chuyện này chỉ có mình Lăng gia biết hung thủ là ai.

Lăng Huyền Phong biến sắc. Lăng gia biết hung thủ là ai?

- Tôn tử, ngươi có biết người tạo ra thảm án diệt môn đó là ai không?

- Chẳng lẽ... - Lăng Huyền Phong rùng mình, hắn đã lờ mờ đoán được người đó là ai.

- Không sai, người đó chính là: Thu! Hồng! Diệp!

Thất kinh, Lăng Huyền Phong đứng bật dậy, dường như là muốn tìm trên mặt của gia gia mình điều gì khác lạ để chứng minh rằng ngài nói đùa, nhưng cuối cùng hắn phải thất vọng, gia gia hắn không có nói chơi!

- 25 năm trước, ta còn nhớ rõ ràng là tiết trời mùa hạ, nhưng không hiểu sao ngày hôm đó, trời tối rất nhanh. Hơn nữa, ta cảm thấy thiên địa có dị tượng, sấm sét nổi lên liên tục, nhưng tuyệt nhiên không có một giọt mưa nào! Trong không khí tràn ngập một luồng áp lực khủng bố, làm cho ngay cả nhiều cao thủ Võ Tôn cũng hít thở không thông. Chính vào cái đêm định mệnh đó, trong lúc ta đang trong thư phòng đọc sách, thì có một thân ảnh nhảy vào từ cửa sổ...

Lão gia tử nhớ lại.....

- -----------------------------------

*- Lăng Bạo thúc thúc!

*- Tiểu Diệp! Ngươi sao lại vào đây? Vì sao trên người ngươi có máu? Ngươi bị thương sao?

*- Không phải máu của ta đâu. Thúc thúc, Thu gia.... diệt môn rồi!

*- Cái gì!!!!??? - Lăng Bạo thất thanh kinh hô. - Hiền chất, đừng lấy chuyện này ra đùa!

*- Thúc thúc, tiểu điệt không dám lấy chuyện này ra để đùa!

*- Ai? Chuyện này do ai làm? - Lăng Bạo trầm giọng nói. Tin tức này không khác gì một quả bom nguyên tử, đây là một chuyện động trời. Là ai cả gan dám diệt môn một đại gia tộc của đế quốc?

*- Thúc thúc, chuyện này... do ta làm!

*- Hả???!!!

*- Đúng vậy! Thu gia chính do một tay ta diệt. - Thu Hồng Diệp giọng nói đầy đắng chát.

*- Vậy ngươi.....

*- Thúc thúc, chuyện này là do tiểu Diệp thân bất do kỷ, sau này chân tướng ắt sẽ lộ ra, mong Bạo thúc thúc thứ lỗi cho tiểu Diệp. Tiểu Diệp hôm nay đến đây, chỉ có một chuyện muốn làm, đó chính là đến từ biệt ngài, đồng thời muốn cầu ngài một chuyện.

*- Ngươi cứ nói.

*- Chỉ mong sau này, nếu như nghe được điều tiếng gì về tiểu Diệp, chỉ mong ngài đừng tin. Tiểu Diệp lấy tính mạng ra mà thề với thiên địa, ta vẫn là Hồng Diệp mà ngày xưa thúc thúc vẫn bế trên tay.

*- Ngươi.... Ài... thôi được, thúc thúc sẽ tin ngươi một lần. Ngươi mau trốn đi, tin tức Thu gia diệt môn ắt không giữ được lâu, lợi dụng lúc này đang đêm tối mà rời khỏi đây!

*- Đa tạ Bạo thúc thúc tin tưởng, tiểu Diệp suốt đời sẽ không quên ngài!

Thu Hồng Diệp quỳ xuống trước mặt Lăng Bạo, khấu đầu đủ chín cái, sau đó từ cửa sổ phi thân ra ngoài, biến mất trong màn đêm....

- --------------------------------------

- Chân tướng sự việc là như vậy đó! Tới hôm sau, tin tức Thu gia diệt môn đã làm oanh động cả kinh thành. Chỉ trong một đêm, Thu gia, già trẻ lớn bé, gần 600 người ngoại trừ Thu gia đại thiếu Thu Hồng Diệp và Thu gia nhị tiểu thư, toàn bộ tử nạn. Hơn nữa vết tích cho thấy những người chết toàn bộ chỉ bị một đao cắt cổ! Tiên hoàng lúc đó vô cùng giận giữ, mệnh lệnh cho Hình Bộ không quản ngày đêm, phải tìm cho ra được Thu Hồng Diệp và hung thủ gây ra trọng án này.

- Gia gia, chuyện này thì có liên quan gì tới việc Lăng gia rời khỏi đế đô?

- Ta chưa nói hết. Năm đó, triều đình chia ra 2 phe phái. Phe thứ nhất cho rằng hung thủ chính là Thu Hồng Diệp, vì tính tình hắn vô cùng quái gở, hỉ nộ vô thường, hơn nữa hắn còn mang danh hào đế đô đệ nhất thiên tài. Còn phe thứ 2 thì lại cho rằng: Thu Hồng Diệp còn quá trẻ, cho dù hắn có võ công cao như thế nào, chẳng lẽ đám cao thủ của Thu gia chỉ có ngồi không? Hơn nữa tử trạng của tất cả các thi thể đều chỉ là một nhát chém. Ít nhất phải xuất động Võ Thánh cao thủ mới có thể làm. Hiển nhiên phe thứ 2 có lý hơn, nhưng phe thứ nhất vẫn khăng khăng cho rằng hung thủ chính là Thu Hồng Diệp. Và nếu như ta không biết chân tướng sự việc, ta sẽ không tin rằng Thu Hồng Diệp làm ra chuyện này...

Uống một ngụm trà, thở dài một hơi, lão gia tử kể tiếp:

- Thảm án Thu gia đi vào ngõ cụt. Từ ngày đó trở đi, thế cân bằng giữa các đại gia tộc bị đánh gãy. Có vẻ như Hoàng đế xem đây như là một cơ hội để làm suy giảm thế lực các gia tộc còn lại, đồng thời củng cố vị trí độc tôn của Hoàng thất. Chính vì lẽ đó, hắn đã thực hiện vô số kế hoạch ngầm nhằm đánh sụp uy thế của các đại thế gia. Thượng Quan gia, Độc Cô gia còn tốt, chỉ có Lăng gia chúng ta, ài...

- Chuyện gì xảy ra?

- Lúc đó, không hiểu vì sao có kẻ đã ngầm đưa cho Tiên hoàng chứng cứ rằng Lăng gia chúng ta câu kết với thế lực giang hồ, mà Lăng gia lại không thể chối cãi được. Ngươi biết đó là chứng cứ gì không?

Lăng Huyền Phong tim đập thình thịch. Hắn biết đó là gì. Chính là nữ nhỉ của một đời gia chủ của Lăng Gia, làm giáo chủ Phục Ma Hội! Tuy nhiên hắn vẫn lắc đầu.

- Chứng cứ đó chính là: nữ nhi của gia chủ đời thứ hai của Lăng Gia - Lăng Hi Trì - chính là Giáo chủ của Phục Ma Hội! Mặc dù nàng sau này rời khỏi Phục Ma Hội, nhưng dính líu tới họ là điều không thể chối cãi được.

Quả nhiên! Phục Ma Hội đích thực có chút uyên nguyên cùng Lăng Gia, đúng như lời tổ gia gia nói!