“rồi vậy ý cậu là muốn bọn tôi vào trường điều tra cùng cậu. Điều đấy làm tôi rất hứng thú”- Tuấn nhếch miệng cười Rer và Đức gật đầu

“vậy ngày mai tới học luôn chứ gì! Hì vậy giờ đi giải khuây xíu đi rồi mai chuyên tâm làm việc”- Đức cười gian xảo kéo Rer và Tuấn đi khiến hai người cũng chịu

ĐỨC nhanh chóng lái xe đến bar.

Bar TB. Thấy sự xuất hiện của Rer, Đức và Tuấn, một số nhìn chằm chằm ba cái dáng vẻ kiêu ngạo ấy, một số tránh ra kiểu nhường đường và hầu hết là cúi đầu xuống chào.

Đã lâu lắm rồi Rer mới quay lại đây nhưng mọi người trong bar vẫn không thể quên được hắn. Bởi hắn chính là chủ của quán bar này, hai người Đức và Tuấn quản lí quán.

Còn một người đã có ý định mua lại quán nhưng Rer quyết định không bao giờ bán.MAI và NGỌC ANH đang nhảy nên không để ý xung quanh,tất nhiên là nhà Mai cũng mở nhiều quán bar nhưng cô lúc nào cũng thích tự do tự tại.

RER đã vào phòng Vip TB còn Đức và Tuấn lại thích vui chơi ở ngoài vì để ý được mấy em xinh tươi.

..

Ở bên ngoài

Mai mệt lử người bước xuống thì đụng ngay Tuấn suýt thì ngã, cũng may anh đưa tay ra đỡ kịp.

“Buông “ –MAI giận dữ quát, tự dưng đụng phải tên biến thái nào lại đi đỡ kiểu trời ơi đất hỡi này…

“Ha ha, tôi xin lỗi nhé nhưng cô là nợn nái hay sao mà nặng vậy?”–TUẤN chêu ngươi

“Tôi là…- Mai định quát cho anh trận nhưng cô kịp phanh lại khi thấy vẻ mặt mỹ nam của Tuấn hiện lên qua ánh đèn huyền ảo

“Con cái nhà ai mà xưn trai thế này,ơn giời chị yêu cưng, biết trước ngã luôn cho hắn đỡ”

Cái bệnh mê trai đẹp của Mai lại lên cơn, bao giờ mới có thuốc chữa đây.Cô đang mải ngắm Tuấn thì anh nói phũ phàng:“Là là cái gì? Mà cô bỏ tay ra đi, đừng chạm vào cổ tôi, đồ con nợn nái”

Bùm…BÙm

hình tượng mỹ nam trong Mai tan vỡ.

“Này, thằng cha chết tiệt kia, cái đồ vô duyên, tôi là người chứ không phải con nợn nái nhá. Đẹp trai mà chả bù cho não,não phẳng lì chả đẹp tẹo gì. Phắn”–MAI đuổi thẳng cổ

“Tôi mới là người phải nói câu đó. PHẮN” –TUẤN cũng không phải dạng vừa và đi luôn không quay lại nhìn.

Phía bên Ngọc Anh.

Cô nàng mới bước xuống dưới sàn thì đụng phải Đức đang bước lên, không may khiến Ngọc Anh mất đà ngã,ĐỨC chẳng thèm đỡ hay hành động gì mà cứ mặc kệ khiến cô đau đớn.

Thế là thôi! Ngọc Anh ngã từ trên cao xuống, nhân viên phục vụ đi lấy băng gạt bó lại vết thương trên trán cho cô và đỡ cô ngồi dậy

Đúng là cái lũ đàn ông thối nát–Ngọc Anh bực mình nói. ĐỨC nghe tiếng liền đi xuống cạnh cô, thấy mặt cô nhăn như khỉ đột mới hỏi thăm

“việc gì không?-”Nhìn thế mà không biết à? Bồi thường đi” –NGỌC ANH quát

“Tôi hỏi thăm là phước tám đời nhà cô lắm rồi đấy,muốn bồi thường gì, một đêm nhé, luôn và ngay nhá”? –ĐỨC cười đểu gian xảo.

*BỐP*

Ngọc Anh tát thẳng cẳng vào gương mặt điển trai của anh một lực thật mạnh, Đức đưa tay lên vuốt vuốt chỗ đau kiểu bất cần.

“khốn nạn vô nhân đạo”

–NGỌC ANH mắng rồi lách qua đám đông bỏ đi. ĐỨC lắc đầu cười thích thú nhìn theo cô gái nhỏ.