*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi kiếp trước chắc là đã xây cầu sửa đường tạo phúc cho muôn dân, vì nhân dân mưu cầu phúc lợi, còn vì đất nước cúc cung tận tụy đến chết nên kiếp này mới có thể gặp được một CP hết sức kỳ lạ như thế này.

Ngày đầu tiên lọt hố là hôm sau lên chèo thuyền luôn, đường cứ rải từ cao đến thấp. Chính chủ người thì vui vẻ tự chèo tự tạo moment, người còn lại thì hầu moment vị kia tạo ra, cẩu lương bay khắp nơi, ăn hay không bạn không phải là người có thể quyết định được.

Né thính? Chạy khỏi cẩu lương? Không thể, dù bạn có đớp cẩu lương hay không thì nó vẫn ở đó, không đến cũng không đi.

Mấy người nhìn đi, bọn họ yêu nhau sâu đậm, nồng cháy đến thế.

Nếu không phải tôi được sinh ra từ bản thể của một trong hai vị kia, thì tôi đã chạy đến trước cửa Tòa án lấy cái chết uy hiếp ép Nương Tử kết hôn ngay và lập tức.

Nhưng thật không may, tại hạ bất tài, tôi lại là một trong hai người đó, hiểu rất rõ chân tướng sự việc.

Vệ Ngôn Tử kia vì ăn đường quá nhiều nên đã được đưa đến ICU cứu chữa, còn Vệ Ngôn Tử còn lại thì cảm thấy quá tuyệt vọng vì bản thân quá tỉnh táo.

Cố Y Lương lúc up bài lên weibo tuyệt đối không có nghĩ nhiều như vậy đâuuuuu!!!

Nghĩ một hồi thật muốn tông cửa xông vào phòng của anh ta, nắm cổ áo anh ta lắc điên cuồng cho anh ta tỉnh lại!

Anh mở mắt ra nhìn tình hình đi chứ! Cái kiểu ‘giống như thật mà thật ra là giả’ của anh sẽ xảy ra chuyện đó! Này thì “Tình cảm chân thật” “Tỏ tình” các thứ!

Bỏ qua vấn đề hoàn cảnh thì một bộ phận fans đã tin là thật rồi, có người còn chấp nhận rồi chúc phúc. Lỡ sau này chúng ta thông báo yêu đương thì họ phải làm sao!

Không phải, ý tôi là sau này lỡ chúng ta thông báo yêu người khác thì họ phải làm sao!

Tôi ôm ngực, vô thức refresh liên tục trang weibo của Cố Y Lương, zoom to xem tấm hình selfie qua gương của anh ta, hi vọng không từ trong kẽ tay anh ta nhìn ra nét bút gì. Nhưng chữ ký to như vậy làm sao che được, từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy thôi toang rồi.

Hai bài post trước của anh ta vẫn được nhóm Quý Phi [1] comment rần rần vô cùng náo nhiệt, nhưng hai bài post mới nhất lại hoàn toàn yên ắng, đã qua mười phút rồi mà chỉ có hai ba trăm người qua đường và vài tài khoản quảng cáo AV dạo.

[1] Tên fandom của Cố Y Lương

Tôi có thể tưởng tượng được cảnh nhóm Quý Phi đang vui rạo rực vì phúc lợi cho fans thì đột ngột thấy tấm hình idol chụp chung với kẻ thù, tinh thần sụp đổ vì phải thấy gương mặt đáng ghét của tôi. Giây kế tiếp thấy idol mình lại up “Phúc lợi cho fans”, nghĩ rằng mình sẽ được an ủi thần, hưng phấn mở to hình định tải về liếm thì thấy trong kẽ tay idol mình có một cái tên khiến mình căm thù đến tận xương tủy —

Đối với fans, weibo của Cố Y Lương hiện tại chẳng khác gì một hộp chocolate, mấy người sẽ không bao giờ biết nó là đắng hay là ngọt.

Trọn mười phút.

Nhóm Quý Phi ngày hôm qua viết bài hất nước bẩn cho Vệ Ngôn Tử không dám nói câu gì, sự việc quá mức ly kỳ, không thể tin nỗi.

Nhóm Mỹ Ngôn ngày hôm qua nói xấu Cố Y Lương cũng cạn lời, yên lặng nhìn sự việc phát triển, án binh bất động.

Nhóm fan tới tham ban cũng bối rối, không dám thở mạnh, ngay cả nhóm Nương Tử cũng mất tiếng tập thể, không thấy động tĩnh.

Mười phút đầu tiên qua đi, Siêu Thoại Nương Tử bùng nổ.

Tôi nhìn màn hình up một đống giấy kết hôn, hình đám cưới, hiện trường hôn lễ được photoshop lung linh hoa hòe mà lòng —

— Tôi dùng sức hít sâu một hơi, sau đó trở về nhân cách chính trong tuyệt vọng.

Tôi nhắm mắt lại hít thở ba lần, cố gắng bình phục tâm trạng, up lên weibo một tấm hình chụp chung:

Mọi người thích câu thoại nào nhất trong #Lan Quyết#?  @Đoàn phim Lan Quyết V // @Tác giả Lương Lượng // @Cố Y Lương Liam

Sau đó thấy tài khoản của đoàn phim share lại bài viết của tôi, rồi @  các diễn viên chính vào.

Đúng hệt dự đoán của tôi, bài post này đã dẫn dắt một bộ phận fan nguyên tác tới thảo luận, có comment nghiêm túc, có comment khen đoàn phim tuyển diễn viên tốt và cũng có người nghi ngờ diễn xuất của tôi, thành công dời đi sự chú ý.

Trong phần bình luận rất nhiều fan rối rít bày tỏ sống lại, vỗ ngực cảm thán “Fuck it, thì ra là đoàn phim muốn tuyên truyền”, “Thật là, tội cho con trai tôi, quả là thân bất do kỷ”. Vừa yên lòng vừa giúp đoàn phim có thêm độ HOT, để fans tiếp tục liếm thịnh thế mỹ nhan idol mình.

Tôi cười đến sảng khoái.

Còn tấm hình selfie trước gương đó, vấn đề này quá nan giải tôi không tìm ra cách giải quyết, thôi thì cứ để định mệnh quyết định, đi hay ở tùy vào số mệnh!

Tôi miệng cười mà tâm nước mắt cuồn cuộn chảy.

Ngủ một giấc cũng không được yên ổn, mơ thấy điện thoại cứ ‘ting ting’ không ngừng, mở ra xem toàn là thông báo nhắc nhở weibo Cố Y Lương có update mới.

Làm cậu giật mình tỉnh giấc đến năm lần.

Hôm sau tôi không chút sức sống ngồi trong phòng hóa trang, mặc cho thợ make up bôi bôi phủi phủi, mỗi lần điện thoại rung lên là tôi lại hoảng sợ.

“Chị Man hỏi sao anh không trả lời wechat.” Tiểu Trần ngồi đằng sau tôi, một tay quạt cho tôi, một tay cầm điện thoại xem, “Chị ấy nói công ty nhận lời mời livestream, đã phát thông báo ra ngoài rồi. Đã sắp xếp cho anh và anh Cố chín giờ đêm nay lên livestream nói chuyện với fans, sẵn tiện tuyên truyền tác phẩm mới, muốn cho hai người…” [2]

[2] Giống livestream trên Vlive

Cậu ta khó tin đưa điện thoại cho tôi xem: “Tình anh em? Đóng kiểu gì đây?”

Ông trời ơi làm ơn mở mắt ra đi! Cứu tôi với!

Tôi giật lấy điện thoại của cậu ta làm thợ make up hoảng hốt suýt chút nữa đem lông mày của tôi vẽ thẳng tới thái dương.

Tôi thấy weibo của mình và Cố Y Lương hai ngày nay bỗng dưng có thêm lượng tương tác, #Lan Quyết# sáng hôm nay vẫn nằm trên Hot search, công ty ngửi được mùi lưu lượng nên đã nhanh chóng sắp xếp.

Tốt quá rồi!

Có công ty đứng sau tuyên truyền, còn bán hủ như vậy mọi người sẽ nghĩ cả hai chỉ đang diễn. Công ty còn thường chiều theo ý fans, nếu là vậy thì mọi người sẽ không nghĩ nhiều nữa.

Còn có thể quăng cái nồi [3] ốp điện thoại hôm qua cho công ty.

[3] Đổ thừa

Tôi sẽ được đớp thính tiếp mà không có gánh nặng nữa.

Perfect!

Tinh thần phấn chấn lên giúp tôi hăng hái quay phim cả ngày, đến cả đạo diễn cũng dùng ánh mắt sửng sốt nhìn tôi, khen tôi rất có tinh thần và nhớ tiếp tục phát huy.

Nhìn đi, đây gọi là đôi bên cùng có lợi.

Gần chín giờ tôi lên đồ xong đi tìm Cố Y Lương thì thấy anh ta đã mở app livestream rồi, còn bật filter nữa.

Anh ta vận đồ thoải mái, tóc mái vén qua một bên thoạt nhìn vô cùng tùy tiện nhưng lại đủ đẹp trai, thấy tôi tới quay đầu nhìn tôi cười.

Lúc cười có ba phần thân thiết bảy phần điềm đạm, lại dư thêm chín mươi phần dịu dàng.

Uầy, tuy trong lòng biết rõ là diễn, nhưng thấy anh ta cười như thế trong lòng tôi vẫn là có chút thấp thỏm và ngại ngùng.

Tuyệt đối không phải xấu hổ.

Tôi bình ổn tinh thần, ngồi xuống bên cạnh anh ta, nghiêng người nhìn màn hình: “Filter mở hơi lố rồi.”

Anh ta nhìn tôi bên ngoài rồi lại nhìn tôi trong màn hình, quan sát sự đối lập rồi giảm chế độ làm to mắt xuống: “Như vầy được chưa?”

“Cũng được.” Tôi gật đầu, “Mà cái filter này có lố quá không?”

“Vậy đổi cái khác.” Anh ta đổi mấy cái filter cho tôi xem, thấy tôi gật đầu mới dừng lại.

Thái độ ngoan ngoãn nghe tôi chỉ huy khiến cho tôi có chút ngỡ ngàng.

Anh ta đang muốn đi theo hình tượng ấm ấp cưng chìu hả?

Còn tí nữa là đến 9 giờ, anh ta đem điện thoại cố định trên bàn trà, vừa tìm góc có thể quay cả hai chúng tôi vào màn hình, vừa thoải mái trò chuyện với tôi: “Lúc nãy cậu ăn gì thế?”

“Đoàn phim ăn giống nhau mà.” Tôi lười nhác dựa lưng trên ghế sofa, nhìn màn hình vuốt tóc mái, “Cảnh cuối quay hơi trễ nên tôi chưa kịp ăn.”

Anh ta nhìn tôi nhíu mày nói: “Cậu tìm góc đi, tôi đi lấy cho cậu ít đồ ăn.”

“Khoan…” Tôi không kịp cản đã thấy anh ta đứng dậy đi ra ngoài, không bao lâu sau đem hai cái bánh sandwich về cho tôi.

“Cảm ơn cảm ơn.” Tôi nhận lấy hai cái bánh sandwich, tiện tay đặt lên bàn.

Anh ta ngồi trở lại bên cạnh tôi, đem sandwich nhét vào trong tay tôi nói: “Ăn.”

Tôi ngẩn người nhìn anh ta: “Nhưng năm phút nữa tới giờ livestream rồi…”

Anh ta không cho tôi phản bác nói: “Vậy vừa nói vừa ăn.”

Anh đây là muốn đổi sang hình tượng tổng tài bá đạo hả?

Thôi kiểu nào cũng được, dù sao cũng không tệ, tiếp tục phát huy đi.

Chín giờ đúng bắt đầu phát sóng, khán giả giống như thuỷ triều tràn vào, nào là Quý Phi, Mỹ Ngôn, còn có cả nhóm Nương Tử tụ tập một góc hòa bình vui vẻ. Phía comment thì rần rần, vừa vào chủ yếu là thăm hỏi.

Tôi đang ăn sandwich, giao màn dạo đầu cho Cố Y Lương.

Anh ta lên tiếng chào hỏi fans, sau đó tự nhiên khoác vai tôi kéo qua.

Hả, trực tiếp như vậy sao?

Sợ lát nữa không khống chế được tình hình, tôi chần chừ cắn miếng sandwich, nhìn về phía màn hình cười cười, lại nghe anh ta nói tiếp: “– Đây là anh em tốt của tôi, Vệ Ngôn Tử. “

Miếng sandwich bị mắc nghẹn trong cổ họng.

Anh ta hiểu ‘Tình anh em’ mà công ty yêu cầu là vậy sao?! Hả?!

.:.