Editor: KimH

Beta: Maria

-

Nói đến cũng trùng hợp.

Vào lúc Lâm quản gia mở mắt, định động thủ, thì Lâm Tinh Hà đang vui vẻ loát lông Tiểu Tuyết Cơ như có thần giao cách cảm với anh ta, mắt đối mắt với Lâm quản gia "xác chết vùng dậy".

Lâm Tinh Hà tưởng Lâm quản gia chưa chết hẳn, động tác còn nhanh hơn cả anh ta, lấy dao gọt hoa quả trên bàn trà đâm vào tim anh ta.

...Có kinh nghiệm từ lần đầu đâm Tuyết Nữ, nên lần này động tác của Lâm Tinh Hà thành thạo hơn hẳn.

Nhưng mà lúc đang đâm về phía trái tim anh ta, cô nhận ra dao gọt hoa quả xuyên qua cơ thể anh ta, cắm vào thảm.

Lâm quản gia từ từ ngồi dậy từ trên mặt đất, nở một nụ cười nhiệt tình với Lâm Tinh Hà: "Xin hỏi cô còn yêu cầu gì cần tôi phục vụ không?"

Lâm Tinh Hà sửng sốt, bình tĩnh nói: "Thái độ phục vụ của anh rất tốt, tôi sẽ đánh giá năm sao cho anh, anh từng tiếp nhận hình thức huấn luyện gì à? Vậy mà vẫn có thể nhiệt tình với người đâm anh như lúc ban đầu, thái độ này đúng là chuẩn mực của ngành dịch vụ.

Tôi phải thổi phồng trình độ chuyên nghiệp của anh mới được! Tôi phải đưa cờ thưởng cho anh, ca ngợi đạo đức nghề nghiệp của anh! Đời này tôi chưa gặp được quản gia nào chuyên nghiệp hơn anh!"

Lâm quản gia vẫn chưa nhìn thấy một chút sợ hãi nào trên mặt Lâm Tinh Hà, thậm chí cô còn không biết xấu hổ thổi phồng trình độ chuyên nghiệp của anh ta, giống như hồi nãy cô không siết chết anh ta, cũng không bổ cho anh ta một dao, mà là đang vui vẻ nói chuyện với anh ta vậy.

Nụ cười trên mặt Lâm quản gia cứng lại, khuôn mặt tối sầm lại.

Anh ta bay lên, không phải cơ thể thật, mà là trạng thái linh hồn.

Dao gọt hoa quả cắm trên mặt đất bỗng nhiên bị rút ra, bay về phía Lâm Tinh Hà.

Tiểu Tuyết Cơ nhảy dựng lên, cắn dao gọt hoa quả, nhảy sang bên kia, vứt dao gọt hoa quả xuống, hà hơi với Lâm quản gia, sau đó biến thành con rắn xanh hồi nãy trườn về phía anh ta, lúc chuẩn bị quấn lên người anh ta thì mới nhận ra cơ thể rắn xuyên thẳng qua linh hồn anh ta.

Lâm quản gia nở nụ cười âm trầm, bàn trà lại bay về phía Lâm Tinh Hà.

Lúc bàn trà vừa chuyển động, dựa vào giác quan thứ sáu của mình, Lâm Tinh Hà nhảy lên trên giường, hoàn toàn tránh thoát sự tấn công của bàn trà.

Cứ liên tục như vậy, mỗi lần Lâm quản gia điều khiển đồ đạc bay về hướng Lâm Tinh Hà thì đều bị cô tránh thoát một cách hoàn hảo.

Sắc mặt của Lâm quản gia càng đen hơn, không còn sự nhiệt tình ban đầu, ném xuống một câu: "Buổi tối tôi sẽ tính sổ với cô."

Sau đó anh ta trực tiếp xuyên qua tường rời đi.

Lâm Tinh Hà suy nghĩ.

...Hình như phòng bên cạnh là phòng của BOSS Khoa Kỳ Huyễn.

Sau đó, Lâm Tinh Hà nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, hình như là tiếng của Lâm quản gia?

Giờ phút này kênh livestream của anh Cửu cực kỳ đặc sắc.

【 Huhu cảm ơn Lâm Tinh Hà, cuối cùng tui cũng không cần xem anh Cửu gội đầu nữa rồi...】

【 Cảm ơn Lâm Tinh Hà +1, nếu không nhờ Lâm Tinh Hà, có khả năng tui phải chờ đến giai đoạn sau của kỳ thi mới có thể nhìn thấy anh Cửu rời khỏi phòng tắm...】

【 Thân là fan của anh Cửu, lần đầu tiên tui thấy anh Cửu ra tay sớm như vậy đấy.

【 Anh Cửu nổi giận rồi, tôi gội đầu lâu như vậy, lại mất công! 】

【 Anh Cửu: Làm gì thì làm chứ đừng quấy rầy tôi gội đầu! 】

【 Lâm quản gia đáng thương quá, vừa mới thoát khỏi miệng hổ lại rơi vào hang sói...】

Lâm Tinh Hà dẫn Tiểu Tuyết Cơ sang phòng bên cạnh.

Nhìn cửa phòng đóng kín, cô gõ cửa.

Trong phòng vang lên giọng nói có chút không kiên nhẫn của một chàng trai: "Ai?"

Lâm Tinh Hà nói: "Chào anh, tôi là Lâm Tinh Hà ở phòng bên cạnh, quản gia của tôi không cẩn thận bay vào phòng của anh..."

Giọng nói mang theo chút kinh ngạc.

"...Đợi một lát."

Một lát sau, cửa phòng được mở ra, một nửa khuôn mặt với mái tóc ướt dính sát vào da đầu lộ ra, kiểu tóc như vậy rất kén mặt, nhưng khuôn mặt tây tây của anh Cửu lại hold được.

Y nhìn Lâm Tinh Hà từ trên xuống dưới, ánh mắt dừng lại ở bé mèo trên vai cô, sau đó mới thu hồi tầm mắt, giáo dưỡng tốt đẹp làm y kiềm chế vài phần không kiên nhẫn trong giọng nói, nói: "Tại sao anh ta lại bay vào phòng tôi?"

"Tôi đang muốn làm một thí nghiệm, không ngờ anh ta lại bay xuyên qua tường để chạy trốn, tôi không cẩn thận nên không bắt được anh ta."

Cô gái cười tươi như một cô em gái ngọt ngào đáng yêu nhà bên.

Anh Cửu không biết thí sinh tên Lâm Tinh Hà, nhưng lại biết vài chuyện về bé mèo của cô, dù sao đây cũng là con mèo duy nhất trong trường có thể xông vào không gian của tên biến thái Tạ Vô An kia mà vẫn bình yên vô sự ra ngoài.

...Mèo lông dài.

...Mèo nhiều lông.

...Mèo có số lượng lông kinh người.

Lại nhìn vào Lâm Tinh Hà, tóc đen dày thả xõa, mái tóc óng ả mượt mà.

Lúc này, Lâm Tinh Hà nghe thấy tiếng của Lâm quản gia: "Thả tôi ra!"

Lâm Tinh Hà nhìn qua khe hở, nhìn thấy mái tóc của vị BOSS Khoa Kỳ Huyễn này kéo dài ra tận phía sau, kéo ra một khoảng cách không ngắn trên không trung, đến đoạn cuối thì tạo thành một con nhộng rất to.

Mà giọng nói của Lâm quản gia phát ra từ bên trong.

Trong lòng Lâm Tinh Hà khẽ nhúc nhích, nói: "Anh biết anh ta là thứ gì không? Là lệ quỷ sẽ tàn sát chúng ta vào tối nay đó.

Sau khi trời tối, tất cả nhân viên công tác trên tàu sẽ biến thành lệ quỷ, bắt đầu đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ nhất.

Chờ đến ngày thứ tám, tàu du lịch sẽ bị một loại sinh vật không biết tên xâm chiếm, mở ra đợt tàn sát quy mô lớn lần thứ hai..."

Thấy vẻ mặt y vẫn như thường, Lâm Tinh Hà đoán chắc y đã biết tin tức này rồi, vì thế lại tăng thêm lợi thế, nói: "Tôi còn biết trên tàu có một khu vực an toàn, chỉ cần không phát ra âm thanh và ánh sáng thì có thể an toàn vượt qua nửa tháng này.

Sinh vật trong đợt tàn sát thứ hai có thể là người khổng lồ.

Đương nhiên, tôi còn biết những tin tức khác, chỉ cần anh nguyện ý hợp tác với tôi, tôi có thể nói cho anh."

Đúng là anh Cửu đã biết tin tức tàu du lịch sẽ có hai đợt tàn sát quy mô lớn.

Sau khi biết được tin tức, mấy thí sinh Khoa Kỳ Huyễn đã liên hệ với y đầu tiên, hy vọng y có thể giúp đỡ bọn họ chống lại đợt tàn sát đầu tiên.

Anh Cửu còn đang suy nghĩ.

Nguyên nhân rất đơn giản, nhiều người, vừa tốn sức lại vừa phiền phức.

Nhưng Lâm Tinh Hà chỉ có một mình, hơn nữa còn biết nhiều tin tức hơn so với mấy thí sinh Khoa Kỳ Huyễn, cũng đã có hành động, khiến cho vị BOSS Phật hệ này cảm thấy không phiền phức cho lắm, sau khi suy nghĩ một chút, y mở miệng nói: "Có thể hợp tác, nhưng tôi có thể rút ra bất cứ lúc nào."

Lâm Tinh Hà tỏ vẻ: "Không thành vấn đề."

...Bây giờ cô chỉ muốn vị BOSS Khoa Kỳ Huyễn này làm ổ khóa để Lâm quản gia không dễ dàng chạy thoát mà thôi.

Vì thế cô vào phòng anh Cửu.

Cửa phòng vừa đóng lại, Lâm Tinh Hà đã ngửi thấy mùi dầu gội rất nồng phát ra từ tóc anh Cửu và phòng tắm.

Anh Cửu hỏi: "Cô còn biết tin tức gì nữa?"

Lâm Tinh Hà nhìn con nhộng được làm từ tóc, vừa quan sát vừa nói: "Tôi vừa làm một thí nghiệm, nhưng vẫn đang làm dở.

Lệ quỷ không sợ bất kỳ công kích nào từ cơ thể thật, có thể di chuyển đồ đạc tấn công chúng ta, mỗi lần chỉ có thể điều khiển một thứ, trông có vẻ rất yếu.

Chỉ là căn cứ theo lời anh ta nói, chắc là do năng lực bây giờ chưa đủ mạnh, chờ màn đêm buông xuống, năng lực sẽ mạnh lên, tôi vẫn đang tìm hiểu xem thứ gì có thể khiến năng lực của anh ta mạnh lên, nhược điểm cũng thế.

Chỉ cần có thể tìm ra nguyên nhân thì có thể vượt qua đợt tàn sát đầu tiên."

Anh Cửu khá là bất ngờ.

Sau khi lên thuyền, y đi gội đầu ngay, à không đúng, mới gội được một nửa, còn chưa đến thời gian ủ tóc, vậy mà bạn học Khoa Hiện Đại ở bên cạnh đã khai quật ra không ít tin tức rồi.

Mà lúc này, Lâm Tinh Hà lại nói: "Tóc của anh có thể dài thêm được không? Kiểu như bao quanh phòng, khiến anh ta không còn chỗ trốn, để tôi tiếp tục hoàn thành thí nghiệm hồi nãy."

Anh Cửu là một người sảng khoái, nói "có thể" xong thì ngay lập tức cho tóc dài ra, bao kín toàn bộ phòng khách không còn một kẽ hở, chắc là không phải lần đầu làm chuyện như này.

Trong lúc bọc toàn bộ phòng khách lại, giữa không trung xuất hiện một vệt sáng, bên trong con nhộng được chiếu sáng như ban ngày.

Lâm Tinh Hà liếc nhìn, anh Cửu rất quan tâm, nói: "Một loại đạo cụ ma pháp thuộc hệ ánh sáng thôi."

Hình như Lâm quản gia vẫn chưa từ bỏ ý định, va chạm vào xung quanh rất nhiều lần giống như một con ruồi mù, phát hiện ra không thoát được, mới nhìn hai người bọn họ như gặp phải kẻ địch.

Có lẽ là không cam tâm, nên anh ta tiện tay điều khiển giá cắm nến trên bàn ném về phía anh Cửu, nhưng mà nó còn chưa kịp đụng đến anh Cửu thì đã bị một sợi tóc xuất hiện trên không trung cuốn lấy.

Lâm Tinh Hà hào hứng xem, nói: "Đến đi, ném tiếp đi, để tôi xem anh có thể ném được bao lâu."

Giáo dưỡng tốt đẹp của Lâm quản gia hầu như đã biến mất hoàn toàn, nói: "Thả tôi ra!"

Lâm Tinh Hà nói: "Thả là không thể thả được, tôi còn hi vọng anh làm chuột thí nghiệm cho tôi cơ mà..." Cô lại nói với anh Cửu: "Anh ta không thể xuyên qua tóc anh, anh thử dùng tóc cuốn lấy tay chân anh ta được không?"

Anh Cửu làm theo.

Lâm quản gia bị trói chặt thật.

Sau đó, Lâm Tinh Hà dùng các loại cực hình với Lâm quản gia, từ hỏa thiêu đến tấn công bằng nước rồi lại đến điện giật, đáng tiếc là không có tác dụng gì, tất cả đều xuyên qua linh hồn anh ta dễ như trở bàn tay, giống như linh hồn anh ta không sợ một thứ gì cả.

Tâm trạng của Lâm quản gia thay đổi từ "cô chờ đến tối cho tôi" đến "cô thích làm gì thì làm" lại đến "cô là ma quỷ, là kẻ tâm thần", tâm anh ta như tro tàn nhắm mắt lại, mặc kệ cho Lâm Tinh Hà dày vò.

Lâm Tinh Hà cảm thấy kỳ quái, tại sao quỷ hồn này lại không sợ thứ gì hết vậy?

Cô hỏi anh Cửu: "Tóc anh làm từ chất liệu gì thế? Tại sao anh ta lại không đi xuyên qua được?"

"Tôi có dị năng phòng ngự, tóc đã trải qua cường hóa, hình thành tấm khiên cứng rắn, đến nay vẫn chưa có giống loài nào có thể đột phá tấm khiên của tôi." Mỗi lần anh Cửu thi đều có không ít người ngồi xổm ở kênh livestream của y, tận mắt chứng kiến năng lực của y, y thấy không cần thiết phải giấu giếm, nói: "Phạm vi càng nhỏ tấm khiên càng mạnh, nhưng phạm vi càng lớn thì năng lực sẽ yếu đi..."

...Đây cũng là nguyên nhân anh Cửu không muốn hợp tác với một nhóm người, phạm vi bảo vệ một nhóm người rất lớn, dễ xuất hiện sơ hở, khiến mái tóc quý giá của y bị hao tổn.

Sau khi suy nghĩ, Lâm Tinh Hà nói: "...Anh có thể thử giết chết anh ta được không? Siết chặt cổ anh ta ấy."

Sợi tóc quấn lên cổ Lâm quản gia.

Vẻ mặt anh ta sợ hãi.

Lâm quản gia thử giãy giụa.

Có lẽ phạm vi bao trùm của tóc có hơi lớn, bao bọc toàn bộ phòng khách, nên năng lực phòng ngự của anh Cửu bị suy yếu, để Lâm quản gia thoát được, nhưng anh ta vẫn không có cách nào đâm thủng tóc.

Anh Cửu nói: "Tôi thiên về phòng ngự, thường đợi BOSS tấn công mệt rồi tôi mới tấn công."

Nói ngắn gọn, tất cả điểm skill đều nằm ở phòng ngự, còn phần tấn công thì cực kỳ yếu.

Lâm Tinh Hà cân nhắc một lúc, đôi mắt chợt sáng lên, nói: "Tôi có thể đoán được sương sương tại sao tôi tấn công lại không có hiệu quả rồi.

Tôi và quỷ hồn không cùng một thế giới, nghĩa là tuy chúng ta sống cùng một thế giới, nhưng không gian của chúng ta lại khác nhau.

Chiều không gian chỗ anh ta miễn cưỡng trở thành một không gian hai chiều, còn chiều không gian chỗ tôi là không gian ba chiều.

Anh ta muốn tấn công tôi thì chỉ có thể sử dụng đồ vật ở chiều không gian chỗ chúng ta, mà chúng ta muốn tấn công anh ta, cũng chỉ có thể sử dụng đồ vật ở chiều không gian của bọn họ.

Chắc là tấm khiên phòng ngự của anh có chứa thuộc tính vạn vật không thể phá được, bao gồm cả chiều không gian chỗ anh ta, vì vậy anh ta không thể xuyên qua, mà anh lại có thể chạm vào anh ta...Nếu chúng ta muốn giết hết 600 lệ quỷ, có khả năng cần đến các thí sinh có thuộc tính giống anh rồi."

Như lại nghĩ đến cái khác, Lâm Tinh Hà lại nói thêm: "Nhưng 600 lệ quỷ thì nhiều quá, thí sinh có thuộc tính này phải thuộc nhóm tấn công, bằng không chúng ta sẽ rơi vào thế bị động..."

Anh Cửu lại nghe thấy Lâm Tinh Hà lẩm bẩm nói: "600 con quỷ thì nhiều quá, phải nghĩ cách xử lý một ít trước khi bọn họ biến thành quỷ mới được..."

Thấy Lâm Tinh Hà nhìn mình, anh Cửu đã quen với việc bị người ta coi là BOSS rồi đẩy lên đằng trước làm chủ lực tấn công lập tức hơi cảnh giác.

Mỗi một lần thi, rõ ràng y chỉ là một Tank* đầy máu, lại phải đi gánh vác trách nhiệm của người Center dẫn đầu.

Mỗi lần thi xong bị rụng rất nhiều tóc, y sắp trở thành anh Cửu trọc đầu rồi.

*T: viết tắt của tank (một thuật ngữ trong game).

Thuật ngữ này để ám chỉ các vị tướng Đỡ Đòn, thông thường là những người đi đường đơn ở hai cánh hoặc những Trợ Thủ đi theo AD.

Khi đồng đội bạn nói rằng "Tụi mình cần đỡ đòn" thì đó là lúc mà đội hình bạn đang thiếu tank.

Và các trang bị phòng thủ chính là đồ cốt lõi của những vị tướng chống chịu.

*AD (Attack Damage): Đây là vị tướng chủ chốt trong trận đấu, có tính sát thương vật lý cao, máu ít.

Nhưng y còn chưa mở miệng, Lâm Tinh Hà đã nói: "BOSS! Tôi cần anh..."

...Đến rồi đến rồi, lời kịch quen thuộc, lại muốn đẩy Tank như y lên vị trí center rồi.

Thật ra anh Cửu rất có thiện cảm với người nhiều tóc, nhưng mà bảo y đi làm những việc khiến tóc rụng nhiều á, trừ phi bắt buộc phải làm nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ.

"...Anh chỉ cần niêm phong chỗ này hộ tôi thôi, những việc khác cứ để tôi!"

...Câu từ chối chợt dừng lại.

"...Niêm phong chỗ này?"

"Đúng vậy, chúng ta lên khoang thuyền trưởng một chuyến."

Lâm Tinh Hà nhìn Lâm quản gia ở trong một góc, nói: "Anh có cách nào nhốt anh ta lại, không để anh ta đi mật báo không? Chúng ta giết lên làm bọn họ trở tay không kịp."

Anh Cửu bảo Lâm Tinh Hà ra ngoài trước, lại biến con quỷ về trạng thái con nhộng nhỏ vừa nãy, vào phòng tắm nhặt mấy sợi tóc vừa rụng lúc gội đầu, đau lòng nhìn vài lần, rồi biến nó thành một lồng giam.

Y nói: "Tóc đã rời khỏi cơ thể tôi thì chỉ có thể duy trì được sáu tiếng đồng hồ thôi."

Lâm Tinh Hà nói: "Sáu tiếng đồng hồ là nhiều rồi."

Lâm quản gia sống không còn gì luyến tiếc chuyển sang nhà giam mới.

Trước khi hai người bọn họ rời đi, trừng mắt hung ác nhìn bọn họ: "Chờ đến tối tôi muốn các người..." Còn chưa nói xong đã bị mấy sợi tóc giãn ra nhét đầy miệng.

Anh Cửu vẫn rất đau lòng: "...Sao tôi gội đầu lại bị rụng nhiều tóc như vậy chứ!"

Lâm Tinh Hà và anh Cửu đều là khách VIP, giả vờ nói vài câu muốn gặp thuyền trưởng với nhân viên công tác trên tàu thì đã có nhân viên công tác dẫn bọn họ lên phòng thuyền trưởng rồi.

Trong phòng thuyền trưởng có ba người.

Một thuyền trưởng, hai phó thuyền trưởng.

Thuyền trưởng là một người đàn ông trung niên, nhìn Lâm Tinh Hà từ trên xuống dưới, bọng mắt rất dày, nhìn qua là biết thường xuyên trầm mê với nữ sắc và vận động với nhiều người, quan sát không có ý tốt làm người ta cảm thấy khó chịu, hai tên phó thuyền trưởng cũng có ý xấu như vậy.

Lâm Tinh Hà coi như không thấy, đi lên phía trước nói chuyện với bọn họ, hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.

Trong nháy mắt, sức mạnh của Tiểu Tuyết Cơ bùng nổ, đột nhiên biến thành một con sư tử cường tráng, há miệng cắn từng người một.

Vào lúc một thuyền trưởng và hai phó thuyền trưởng biến thành quỷ, Lâm Tinh Hà nói: "Làm phiền BOSS trói bọn họ lại, tranh thủ chút thời gian hộ tôi, tốt nhất là đừng để bọn họ lên tiếng."

Anh Cửu lên tiếng trả lời.

Dưới con mắt kinh ngạc, bọn họ trở thành tù nhân của hai người.

Lâm Tinh Hà lại nói: "Anh cho Tiểu Tuyết Cơ ra ngoài đi."

Anh Cửu mở một vết cắt, Tiểu Tuyết Cơ nghênh ngang ra ngoài.

Mấy tên thuyền trưởng muốn nói chuyện, nhưng trong miệng lại bị nhét tóc, chỉ có thể phát ra tiếng ê ê a a, anh Cửu nhìn thấy, cảm thấy buồn nôn, mắng bọn họ: "Đừng liếm tóc tôi!"

Đám thuyền trưởng:????

Mà lúc này, Lâm Tinh Hà sờ soạng bàn phím trong phòng thuyền trưởng, tìm được phím phát thanh.

Cô hắng giọng, ấn vào phím phát thanh, nói: "Các hành khách kính mến, xin lỗi vì phải thông báo với mọi người một chuyện, chúng tôi bất ngờ phát hiện linh kiện trong tàu du lịch bị hỏng, cần hai ngày để sửa chữa, tạm thời không thể ra biển được, xin lỗi vì đã làm lỡ thời gian và hành trình của mọi người.

Vì an toàn của mọi người, mong các hành khách xếp hàng theo thứ tự để xuống tàu.

Để bồi thường, chúng tôi sẽ trả gấp đôi tiền vé khi mọi người lên bờ.

Nếu rời khỏi tàu du lịch trong nửa tiếng thì sẽ được một chuyến đi tương tự trên tàu du lịch vào tháng sau, số lượng có hạn, ai ra trước thì được..."

Phòng thuyền trưởng có camera.

Lâm Tinh Hà có thể nhìn thấy mọi người hoang mang và thì thầm với nhau, nhân viên công tác có vẻ rất kinh ngạc, đang vội dẫn đường cho hành khách, còn nhân viên an ninh vội vàng đi lên phòng thuyền trưởng.

Lâm Tinh Hà lại nói: "Ngoài ra có một thông báo khẩn cấp, khoang thú cưng của tàu chúng tôi có một con sư tử đã chạy đi, mong mọi người mau chóng rời khỏi tàu du lịch, xin đừng trốn ở trong phòng, nó đã trải qua huấn luyện của chuyên gia, biết mở cửa."

Tiếng nói vừa dứt, một con sư tử to lớn xuất hiện trước mặt mọi người, gào lên một tiếng, làm đám người sợ tới mức chạy loạn khắp nơi.

Các hành khách vừa được nhân viên công tác ổn định cũng không rảnh lo nghĩ nhiều, rối rít chạy ra đại sảnh của tàu du lịch.

Lâm Tinh Hà lại nói: "Các bạn học, mong các bạn giúp hành khách xuống thuyền.

Chờ các hành khách xuống thuyền, chúng ta sẽ nói chuyện với nhân viên công tác."

Thí sinh các khoa vốn đang lập nhóm nghĩ cách đối phó với cuộc tàn sát quy mô lớn vào tối nay của lệ quỷ, mọi người biết tính toán, biết tối nay số lượng lệ quỷ sẽ nhiều kinh người, nhưng nghe thấy lời nói của Lâm Tinh Hà, chợt hiểu ra...!

...Mẹ kiếp, hành khách càng ít, thì lệ quỷ phải đối phó cũng càng ít! Tiêu diệt phần lớn lệ quỷ ngay từ ngọn nguồn, chẳng phải là có thể ứng phó với đợt tàn sát đầu tiên trong trường thi tốt hơn hay sao?

Bọn họ lập tức phối hợp với Lâm Tinh Hà đuổi hành khách xuống tàu.

Bây giờ nhân viên công tác đều là người thường, đối mặt với hành khách vừa có tổ chức, vừa có kỷ luật, lại còn có năng lực kỳ lạ khó hiểu, rõ ràng hơn về số lượng, nhưng lại bị đè ra rồi treo lên đánh, chỉ có thể trơ mắt nhìn 300 hành khách rời khỏi tàu du lịch.

Mà sau khi 300 hành khách rời khỏi tàu du lịch, dưới sức mạnh của Lâm Tinh Hà, quỷ thuyền trưởng nói cho cô cách đóng lối lên tàu.

Đây là lần đầu anh Cửu làm T thoải mái đến như vậy, ánh mắt nhìn Lâm Tinh Hà tràn đầy bất ngờ.

【 Cả mặt anh Cửu viết Lâm Tinh Hà tôi muốn lập đội với cô! Tôi làm T cho cô! 】

【 Cười chớt tui rồi, giáo chủ lợi hại quá! 】

【 Thoáng cái đã ít đi 300 đối thủ, bây giờ là 1 đấu 2 phải không? 】

【 Đúng vậy, là 1 đấu 2.

Nhưng vẫn chưa đến buổi tối, khoảng 2 tiếng rưỡi nữa trời mới tối cơ, nói không chừng còn có thể tìm được cách tiêu diệt một nửa số lệ quỷ, thậm chí còn nhiều hơn thế, đến lúc đó sẽ là 1 đấu 1, hoặc là 2 đấu 1.

【 Huhu giáo chủ của chúng ta đến trường thi mới rồi mà vẫn kiên định mang mọi người đi nằm thắng, thật là ngưỡng mộ...】

【 Chưa có trường thi nào mà thí sinh đoàn kết với nhau như trường thi này! 】

【 Giáo chủ Cá Koi phù hộ cho tui được chung trường thi sau với cổ! Tui cũng muốn nếm thử mùi vị được nằm thắng...】.