Ngưỡng mộ và ghen ghét thường thường chỉ có một ý niệm.

Tình cảm của Kontanstin đối với Corrine, thay vì nói là thích, không bằng nói là ghen ghét. Gen hiếm, bộ dạng anh tuấn, xuất thân từ gia tộc cường đại, nam nhân này, ưu tú đến nỗi khiến người đố kỵ. Corrine là thần tượng của cả đế quốc, mặt của hắn tùy thời có thể xuất hiện trên TV, mỗi một lần, Kontanstin đều sẽ theo bản năng nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt hung ác nham hiểm. Càng về sau, thành tâm tình cố chấp như vậy, Kontanstin bắt đầu điên cuồng quan tâm đến mọi thứ của hắn, gã hy vọng có một ngày, có thể dẫm nát người này dưới chân. Corrine may mắn khiến Kontanstin cảm thấy khó chịu, mà Corrine không may, lại khiến Kontanstin cảm thấy vui sướng.

Nói ngắn lại, Kontanstin không nhìn nổi Corrine sống tốt.

Kontanstin là người điên. Jessy đi theo bên người Kontanstin rất nhiều năm, cho nên hắn biết người ngốc bên cạnh Kontanstin một thời gian dài đều biết người bị Kontanstin để mắt tới có kết cục thê thảm thế nào. Tử tước (một tước hiệu quý tộc) Ryns vì chế nhạo trang phục của Kontanstin, năm ngày sau, ảnh thân mật của tử tước và tình nhân liền gửi đến hòm thư của phu nhân của hắn ta; Phu nhân Eileen vì nói xấu Kontanstin trước mặt tổng thống, một năm sau, phu nhân cao quý gả cho tay cờ bạc điên cuồng nhất đế quốc Cady, mà đứa con đầu của bà lại làm con thừa tự cho Kontanstin.

Jessy biết phía sau mọi chuyện gã đều nhúng tay, hắn biết Kontanstin hung ác thế nào, thế nhưng hắn không thể phản bội Kontanstin, bởi vì Kontanstin là ân nhân của hắn. Là một chiến sĩ, Jessy là một người trọng tình trọng nghĩa. Jessy cứu Kontanstin ra khỏi tinh cầu bị hủy diệt kia. Kontanstin không chọn quay về đế quốc Cady, mà là đi đế quốc Oss.

Kontanstin về nơi ở của gã khi nằm vùng ở thành Oss, dùng thân phận kia, sau đó ở chỗ này.

Kontanstin ru rú trong nhà, gã nhốt bản thân trong phòng, mọi thứ thường nagyf cần đều là Jessy đi mua. Jessy không biết Kontanstin nhốt bản thân ở trong phòng làm cái gì, hắn cũng không hỏi đến.

Jessy ngồi trong phòng khách, cuộc sống của hắn cũng không quá tốt, dùng dãy số thân phận ngụy tạo, chờ qua một thời gian, đế quốc Oss ổn định hơn chút, thân phận giả của hắn lập tức sẽ bị phát hiện. Thế nhưng hắn đã không nghĩ được nhiều như vậy.

Cửa phòng của Kontanstin đột nhiên mở, nam nhân ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt lưofi nhác, tựa hồ chỉ ngủ một giấc. Khuôn mắt của Kontanstin đẹp đến tinh xảo, thế nhưng cặp mắt xanh ngọc kia lại hiện lên một tia hàn khí. Jessy nhìn thoáng qua, liền thu hồi ánh mắt.

"Đến Cyperlise." Kontanstin nói.

Thân phận của bọn họ, cho dù trốn ở chỗ này cũng rất nguy hiểm, mà Kontanstin lại muốn đến đại học nổi danh ở thành Oss. Jessy trong lòng nghi hoặc, thế nhưng hắn không hỏi gì cả, mà là trầm mặc ra ngoài lấy xe, sau đó dừng xe ở cửa, chờ Kontanstin lên xe, Jessy liền khởi động xe.

Bọn họ xe đứng bên ngoài Cyperlise. Nội quy của Cyperlise rất nghiêm ngặt, công tác an ninh cũng làm hết sức tốt. Kontanstin không có điên cuồng đến mức dùng thân phận giả tiến vào Cyperlise. Jessy thở dài một hơi.

Ánh mắt của Kontanstin băng lãnh như độc xà nhìn chằm chằm cổng trường. Jessy chú ý tới tấm hình Kontanstin cầm trên tay, ánh mắt của gã thỉnh thoảng lại rơi vào trong hình kia, khóe miệng kéo ra một nụ cười quái dị.

Hai tay của Jessy đặt trên vô lăng, tinh thần của hắn vẫn bị vây trong trạng thái khẩn trương cao độ. Trên mặt của Jessy đột nhiên lộ vẻ kinh ngạc, bởi vì xuyên qua kính chiếu hậu, hắn thấy biểu tình của Kontanstin đột nhiên thay đổi. Vẻ lười biếng trên mặt gã biến mất, ánh mắt cũng trở nên phức tạp, cũng không phải là luôn băng lãnh. Ánh mắt của Jessy xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài, liền thấy một thanh niên đứng ở cổng trường. Đó là một thanh niên anh tuấn, tóc hồng, cười rộ lên mang theo hương vị của mặt trời.

Người Kontanstin cứng ngắc. Jessy chưa từng thấy Kỏtanstin như vậy, hắn nghĩ trong người Kontanstin ẩn giấu một con dã thú, con dã thú kia đang muốn giãy dụa thoát ra, có lẽ hắn có thể thấy một Kontanstin không giống như vậy, đồng dạng điên cuồng, thế nhưng cũng không phải ác độc không chút tình cảm như vậy.

Jessy đánh giá người thanh niên kia, thanh niên lại hoàn toàn không chú ý tới bên này, cậu ta tựa hồ đang đợi cái gì.

Mặt của thanh niên đột nhiên hướng về phía bọn họ bên này, nụ cười trên mặt thanh niên càng sâu hơn, nụ cười khiến người thấy ấm áp. Thân thể của Kontanstin đột nhiên rung một chút. Jessy nhìn qua kính chiếu hậu, sau đó thấy Kontanstin vẫn chỉ biết cười nhạt, cư nhiên xuất hiện một loại cười khác, cười hết sức không được tự nhiên. Thanh niên đi về phía bọn họ, giây phút kia, Jessy đột nhiên nghe được một cái tên xa lạ.

"James."

Thanh âm của Kontanstin rất nhẹ, thế nhưng Jessy vẫn nghe được.

Người thanh niên này gọi là 'James', cậu ta và Kontanstin nguyên lai là quen biết. Thanh niên cười với Kontanstin sao? Cho nên bọn họ tới nơi này là vì đón thanh niên này?

Trong nháy mắt, thanh niên chạy tới trước mặt bọn họ. Jessy vừa muốn mở cửa xe, cửa xe bên cạnh bọn họ đột nhiên mở ra. Thanh niên ngồi vào xe bên cạnh, sau đó sang sảng cười. Jessy ngây dại, hắn quay đầu nhìn lại, đã nhìn thấy trong xe bên cạnh có hai người. Nam nhân ngồi chỗ lái kéo thanh niên vào trong lòng, động tác của hai người rất thân mật, tựa như một đôi tình nhân.

Tiếng cười nói trong xe bên cạnh, bầu không khí vừa vặn, mà sau lưng Jessy đều toát ra một tầng mồ hôi lạnh, hắn cảm giác được lãnh ý toát ra từ trên người Kontanstin.

Thanh niên có lẽ đã nhận ra ánh mắt của người nào đó, từ trong ngực của nam nhân giãy ra, khuôn mặt trắng nõn đỏ lên, có vẻ xấu hổ nhìn Jessy. Jessy theo bản năng nhìn Kontanstin. Ghế sau buông xuống, Corrine hầu như hơi nằm ở ghế sau, ở góc độ này, thanh niên đối diện nhìn không thấy Kontanstin.

Xe bên cạnh khởi động, sau đó nhanh chóng vụt đi.

Jessy nhìn nam nhân cao lớn đang nằm, đột nhiên cảm thấy trên người Kontanstin tựa hồ tỏa ra cảm giác cô độc. Kontanstin xa lạ như vậycũng không khiến nhiềug thấy chán ghét. Bọn họ ngồi chỗ đó thật lâu, Jessy ngồi đến thắt lưng đều cứng rồi, Kontanstin rốt cục ngồi ngay ngắn lại.

"Người nọ gọi là James, tư thế trên giường rất vô vị." Kontanstin cơ hồ giễu cợt nói, "Trước kia đế quốc muốn lập một trụ sở ở trấn Johan, tôi ở nơi đó một thời gian. Thời gian đó không có chút thú vị, dáng dấp của James không tệ, tôi vốn muốn giết thời gian, không nghĩ tới cậu ấy lại quấn lấy tôi."

Kontanstin nói cũng không nhiều, gã kể chuyện cũ như vậy khiến Jessy cảm thấy có chút khác thường, khác thường đến kinh khủng, vì thế Jessy không nói tiếp.

"Cậu ấy lại muốn kết hôn với tôi. Bây giờ nghĩ lại đều thấy buồn cười." Kontanstin nói xong liền cười to lên.

——

Lúc Iven từ trang viên của Heber trở lại, đã là xế chiều. Y mở cửa, liếc mắt liền thấy ảnh chụp để trong phòng khách. Một lớn một nhỏ, khuôn mặt cơ hồ giống nhau như đúc, đều mỉm cười. Iven vào phòng ngủ, trong chăn lồi lên một khối, Ryan đang ngủ trưa, nhóc con đang ngủ say, hô hấp đều đặn.

Corrine đã không thấy, kể cả hành lý của hắn. Iven đi một vòng, liền trở về thư phòng. Y hiện tại có công việc mới, làm ở quân bộ, phụ trách cải tiến chiến thuật, công việc cực kỳ bận rộn.

Iven liên tục làm việc hai tiếng, thẳng đến khi Ryan tỉnh lại, Iven dẫn nó ra ngoài tản bộ một lúc, sắc trời liền tối. Cơm tối chỉ có hai người. Liên tục nửa tháng đều là ba người cùng ăn cơm đột nhiên biến thành hai người, Iven đột nhiên cảm thấy có chút trống rỗng. Cơm nước vẫn là phần ba người, sau khi ăn xong, Ryan vuốt bụng nhỏ tròn tròn, thế nhưng thức ăn vẫn dư rất nhiều.

"Ba ba, chú Corrine trở về." Ryan nói.

"Thương thế của chú ấy đã tốt, tự nhiên phải về." Iven thản nhiên nói.

"Chú Corrine lúc đi, đứng ở cửa rất lâu." Ryan nói, sau đó bĩu môi, "Ba ba tức giận, chú ấy bỏ chạy, chú Corrine là quỷ nhát gan."

Iven cười cười, không nói gì thêm.

Lúc Corrine ở đây, chiếm đoạt phòng ngủ chính, Ryan chủ động đi ngủ ở giường nhỏ. Corrine lấy bất tiện làm lý do cho hành động của mình, hầu như chơi xấu khiến Iven và hắn ở cùng một phòng, ngủ như thế nửa tháng.

Đêm nay, Iven ngủ cùng Ryan. Nhóc con co lại thành một đoàn, ngủ trong góc. Chỗ trên giường đột nhiên lớn, Iven có chút mất ngủ.

Ngày thứ hai, Iven dậy rất sớm. Hai cha con thu thập xong liền ra cửa. Iven mở cửa, liền thấy trước cửa ngừng một chiếc xe. Corrine bỏ đồng phục bệnh nhân, mặc tây trang màu đen, vài sợi tóc vàng rơi trên trán, khuôn mặt anh tuấn, ngũ quan sâu sắc. Nam nhân toàn thân trên dưới đều tự hiện lên một tầng hào quang.

Iven sửng sốt một chút.

Corrine đi tới, gần như hơi kéo Iven vào trong lòng, hôn lên trán y một cái. Lúc hôn xong, Corrine ôm Ryan vào trong ngực, hôn lên trán trơn bóng của nó. Nhóc con ghét bỏ xoa xoa cái trán, Corrine đưa nó lên thật cao, nhóc con vẫn rất nể tình kêu hai tiếng.

Corrine nhìn Iven còn đang ngẩn người, vỗ vỗ bờ vai y nói: "Nhanh lên xe, chờ nữa sẽ bị muộn đấy."

Corrine mở cửa xe, bế Ryan vào, sau đó Iven cũng ngồi vào, Corrine khom lưng giúp một lớn một nhỏ thắt dây an toàn. Iven nhìn gò má anh tuấn của Corrine cùng động tác ôn nhu của hắn, đột nhiên cảm thấy có cảm giác không thật.

Corrine trước đưa Ryan đến trường, sau đó xe liền lái xe về phía quân bộ.

Đây là ngày đầu tiên Corrine đến quân bộ đi làm, cũng là lần đầu tiên sau khi trở về từ chiến trường Corrine xuất hiện trước mặt công chúng. Là xe riêng, lúc xe của Corrine xe dừng ở bãi đỗ xe của quân bộ, liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Ngày trận chiến thắng lợi, Corrine gần như hy sinh tính mạng của mình. Một thời gian rất dài, phim ngắn về Corrine không ngừng được phát sóng, vô số người dân đế quốc xem mà rơi lệ.

Anh hùng và người thủ hộ của đế quốc.

Hai ngày gần đây, tin tức liên quan đến Corrine chiếm lấy trang đầu. Nghe đồn tướng quân Corrine vẫn độc thân đột nhiên có một người vợ thần bí, lúc hắn trọng thương, đều là do người vợ thần bí kia chăm sóc. Nghe đồn người vợ thần bí kia làm việc ở quân bộ. Người vợ thần bí kia có thể ngồi trên chiếc xe này không chứ?

Trong mắt mọi người đều dấy lên ánh sáng bát quái hừng hực.

Corrine từ trên xe đi xuống, ánh mắt của mọi người vẫn không dời đi, không phụ sự mong đợi của mọi người, Corrine đi về phía sau, mở cửa sau.

—-¤—-