Yeran thề, dùng kinh nghiệm chơi game từ bé và nhiều năm làm streamer, hắn chưa từng thấy cái hộp nhỏ vuông vức này đựng được bàn phím, vậy nên chủ kênh buồn rầu bưng cái bọc nhỏ tầm hai mươi xen ti mét vào chỗ ngồi.

Bình luận cũng có người lên tiếng kêu lạ--

@WindWindWin: Chắc không phải bàn phím đâu ha?

@Lan Diễn là thật đấy: Không thế nào, chủ kênh này mà cũng có fans?

........

Sau đó có bình luận phổ cập chuyện hôm qua có ID Seven7 chân thành muốn tặng quà cho chủ kênh.

Có lẽ sau những món đồ linh tinh, đây mới là quà tặng của fans thật?.

Tiên Hiệp Hay

"Anh tặng hả?" Tiết Lan ngẩng đầu nhìn Đoàn Văn Tranh, tò mò hỏi: "Anh đưa gì vậy?"

Đoàn Văn Tranh nhìn tên chủ kênh đang giãy giụa: "Một sự lựa chọn lương thiện."

".............?"

"Khiến hắn không cần ăn bàn phím."

"???"

Chủ kênh tự hỏi một lúc lâu mới dám mở hộp quà ra.

Bình luận bên dưới hơi bình tĩnh lại, mọi người có vẻ đều chờ mong cái hộp không giống bàn phím đựng gì.

Yeran cũng rất hài lòng chờ mong mở hộp, ngạc nhiên tròn cả mắt.

Trong hộp là món đồ hồng phấn cực mỏng, cùng chiếc váy cùng màu thêu thêm tí chỉ đen thậm chí còn tặng kèm cả thứ đồ kiểu như roi da, đuôi...!tổng thể trông cực kỳ......tình thú.

Mọi người như con nai vàng ngơ ngác nhìn cái váy, ai mắt tinh còn thấy cả tấm thiệp hồng đính kèm trên đấy.

[Cửa hàng đồ tình thú Alice giúp chị em phụ nữ nở rộ, đàn ông mê đắm hàng đêm! Giao hàng nội thành trong một giờ, ngoại thành trong vòng hai mươi bốn tiếng nhất quyết đúng hẹn! Vì tình yêu đẹp của nhân loại, sẵn sàng phục vụ!!]

"............................"

Chủ kênh ngồi ngốc tại chỗ, rất lâu sau cũng không có phản ứng...

Còn bình luận yên lặng hơn mười giây rồi bùng nổ --

@LGW là tín ngưỡng: Đệt mẹ, tôi nhớ rồi! Ông chủ kênh trước cược bé Lan Lan nhà tôi nếu thua thì mặc váy nhảy, ha ha, không ăn bàn phím thì nhảy đi:)))

@Lan là bé ngoan của Diễn: Tuy chắc chắn sẽ cay mắt nhưng tôi muốn nhìn, vote nhảy.

@Lan Tranh rất ngọt ngào: Mặc đi mặc đi, đây chắc là đồ fan đàn ông thằng nào cũng thích tặng cho đó!!!

@Lan Diễn SZD: Quả đúng là đồ thằng đàn ông nào cũng thích thật:)) Nhưng mà đâu nói là người nhận thích? Ông kia chắc là anti rồi chứ fan phủng gì ha ha ha.

@Wind vĩnh viễn là thần: Ăn bàn phím thì bảo chết thế nhảy có chết không? Đã dám chơi thì phải dám chịu, đàn ông đàn ang làm đi má!

@Dọn một bình trà: Thua thì chịu đi, mất mặt đàn ông vler!

.......

Tiết Lan nhìn mặt Yeran đổi màu như mặt sau cái đĩa CD tuy cảm thấy không tốt lắm nhưng nhất thời vẫn bật cười thành tiếng.

Cậu lướt mỏi tay đống bình luận dám chơi dám chịu quay đầu nhìn người bên cạnh đang chuyên tâm nghiên cứu sự nghiệp vĩ đại lau khô tóc: "Anh thấy hắn có nhảy không?"

"Có hai lựa chọn một là ăn bàn phím hai là nhảy, giờ em cũng được coi là bước nửa chân vào LGW rồi, hắn không chọn thì fans chả để yên đâu."

Tiết Lan im lặng nhìn màn hình, Đoàn Văn Tranh nói đúng bây giờ cậu có một ít...!ờm fan tà giáo với lại cũng có fan đội LGW nhiều lúc nói chuyện giúp mình.

Quả nhiên, chủ kênh kia hít sâu như là hạ quyết tâm sau đó run lẩy bẩy đứng lên tránh khỏi màn hình, có lẽ là đi thay quần áo.

Đoàn Văn Tranh thực sự giúp hắn đưa ra lựa chọn thích hợp.

Nhưng Tiết Lan cứ cảm thấy anh không tốt tính thế...

Cậu nghĩ nghĩ rồi không cẩn thận ngó trộm người bên cạnh.

Đoàn Văn Tranh bắt được nhóc con, chưa đợi cậu chột dạ quay đi thì anh đã dùng hai tay lôi đầu nhỏ về: "Lại trốn? Anh có keo kiệt thế đâu, em muốn nhìn thì cứ quang minh chính đại mà nhìn."

"................." Tiết Lan nhân cơ hội hỏi: "Anh chỉ muốn xem hẳn nhảy thôi hả?"

"Điên đâu mà nhìn." Đoàn Văn Tranh nhướn mày: "Xem thì cũng phải chọn người chứ, giả sử nếu là em thì anh sẽ nghiêm túc xem từng đoạn một."

"..............." Câu chuyện đi vào bế tắc.

Tiết Lan lạnh lùng rút khăn về, quyết tâm không để đầu mình bị ai đó xoa xoa nắn nắn.

"Ầy, anh chưa lau khô."

Tiết Lan chả thèm tin chuyện ma quỷ anh nói, nhanh như chớp lăn sang một bên dựa lưng vào đầu giường cầm di động xem livestream.

Đoàn Văn Tranh dịch theo, thấy bạn nhỏ chưa khỏi ốm hẳn bèn cẩn thận kéo chăn qua đắp lên người cậu: "Nào, cho anh xem với?"

Tiết Lan nghe xong thì xoay người tặng cho anh cái lưng.

"Ơ, nếu anh nhớ không nhầm thì đó là điện thoại của anh mà?"

"............." Bạn nhỏ chột dạ, miễn cưỡng xoay người lại để di động ở giữa.

Chủ kênh đúng lúc đã thay xong, hắn bật nhạc rồi chỉnh camera.

Sau khi đứng hít thở một lúc mãi mới bắt đầu quay.

Tiết Lan cảm thấy cậu nên tháo mắt xuống cất đi cho khỏe.

Quần áo tình thú mặc trên người Yeran không những không còn tí quyến rũ nào mà còn bó chặt vào cơ thế hắn, phô ra lớp mỡ tích tụ do lười vận động lâu ngày.

"Tôi đã cược thì tôi sẽ biểu diễn cho mọi người điệu nhảy con chim nha! Mong mọi người ủng hộ, lần này tôi hi sinh lớn lắm nhớ tặng quà cho tôi đấy!!!"

Trong lúc Tiết Lan cảm thấy cậu nên tắt điện thoại đi cho khỏi mù thì chủ kênh thực sự bắt đầu nhảy.

Không biết hắn học ở đâu điệu ngoáy mông, thỉnh thoảng còn tặng cho phòng livestream vài cái nháy mắt tự cho là phong tình....

Yeran chìm trong điệu nhảy kỳ lạ, lúc thì giơ tay, lúc thì lắc hông, tổng thể cứ dì dị thế nào...

Phòng livestream mãi chả thấy ai tặng quà, toàn trứng thối là trứng thối.

@Wind vĩnh viễn là thần: Tôi xin lỗi, tôi có tội...!Đã report.

@Lan Diễn SZD: Mong ông trời thu lại ký ức người ban cho con, đã report.

@LGW chờ em: Đệt bà!!! Chơi ngu sẽ đãn tới thảm án, đừng đầu độc tôi nữa làm ơn.

Report!

@Lan sắc Diễn đế: Ọe ~ Đù má tôi phun cụ nước lên màn hình rồi! Thôi tôi đi ngắm bé Lan nhà tôi rửa mắt bai bai anh em.

.....

"...................." Tiết Lan xoa xoa thái dương giật liên tục, cậu cũng có cảm giác muốn nhổ luôn bữa cơm đêm qua cho đỡ có lỗi với ông bà tổ tiên.

"Trẻ con không nên xem mấy video đồi trụy." Đoàn Văn Tranh tiện tay lấy di động bấm nút report.

".................."

Tiết Lan nhìn động tác lưu loát của anh cùng đống bình luận toàn dân report, đột nhiên có ý nghĩ...

"Có phải ngay từ đầu anh đã muốn report hắn không?"

"Đương nhiên" Đoàn Văn Tranh nhìn phản hồi báo cáo từ nhà phát triển đã đóng vĩnh viễn phòng livestream với lý do ảnh khỏa thân cười lạnh ném điện thoại sang một bên: "Không report giữ lại cho hắn ăn Tết à?"

"..........." Tiết Lan sợ hãi liếc anh, bỗng dưng cảm thấy nếu người trêu trọc Đoàn Văn Tranh là mình, thậm chí nếu cậu dám làm như kịch bản lởn vởn trước mặt Ôn Diễn – cậu chắc chắn chết còn thảm hơn chủ kênh Yeran!!!

Bạn nhỏ vội vàng chui vào chăn ý đồ giảm bớt độ tồn tại, sợ Đoàn Văn Tranh giận chó đánh mèo.

Đoàn Văn Tranh chăm chú nhìn nhóc con đang yên đang lành lấy thân cuộn thành cục sushi, buồn cười kéo chăn ra: "Em đang làm gì thế?"

"Em mệt lắm." Tiết Lan vươn móng vuốt đập đập tay anh: "Em ngủ tiếp đây."

"Được rồi." Đoàn Văn Tranh tùy tiện nằm bên cạnh cậu: "Thế em đưa cho anh tí chăn đi."

Cục sushi ngọ nguậy từ chối.

"Haiz, nếu anh cũng bị cảm..."

Lúc này Tiết Lan mới khó xử xốc chăn lên, Đoàn Văn Tranh thuận thế chui vào.

"Hôm qua em hỏi anh có thể đừng đuổi em khỏi đội không?"

Tiết Lan sợ hãi chui đầu khỏi chăn nhìn anh? Hôm qua cậu xổ ra câu đấy thật á? Chết rồi, chắc chắc là cậu sốt xong bị ngu, cầu trời cho Đoàn Văn Tranh nhanh nhanh quên mấy lời kỳ quái đó đi.

"Sợ hôm qua anh trả lời em không nghe rõ." Đoàn Văn Tranh cố tình nói: "Nay anh trả lời lại."

"......"

Dứt lời Đoàn Văn Tranh vươn tay chạm vào hai cái má mềm mềm của Tiết Lan sau đó dùng sức véo!

"?!" Tiết Lan vội vàng đẩy anh ra: "Đau quá!!!"

"Em đúng là đồ nhóc con, nếu để anh biết em còn nghĩ vớ va vớ vẩn..." Anh thả nhẹ tay: "Em có kêu đau anh cũng chả chiều em nữa."

Tiết Lan xoa xoa gương mặt bị véo đỏ, tủi thân trộm trừng mắt nhìn tên đàn ông mưa nắng thất thường bên cạnh.

Nhưng cậu lại nghĩ đến hôm qua anh gần như thức cả đêm chăm mình ốm, vậy là tự mình tiêu hóa luôn buồn bực mấy giây trước.

"Vừa nãy Ôn Diễn gọi điện cho em." Đoàn Văn Tranh liếc tiểu quỷ đang ôm mặt, thấy cậu không giận mới tiếp tục nói: "Bảo em đến LGW điểm danh."

Tiết Lan nghe thấy vậy vội vàng muốn đứng lên: "Thật hả? Bây giờ á?"

"Gấp cái gì?" Đoàn Văn Tranh cười nhạo: "Chả biết ai bảo mệt muốn đi ngủ ấy nhờ?"

Tiết Lan mặc kệ, nhảy xuống giường thay quần áo.

"Anh nói là em bị ốm, mai mới đến được."

"Không." Tiết Lan từ chối: "Mai hắn đổi ý mất."

"............Anh chắc là không đổi ý đâu." Đoàn Văn Tranh dựa vào mép giường đánh giá nhóc con bận rộn: "Em còn đang bị cảm, nghỉ một ngày đã rồi mai hãy đi."

Đúng lúc này di động của Tiết Lan vang lên, cậu vội vàng dừng lại ngó.

Đoàn Văn Tranh liếc qua nói: "Tô Nhất Ngữ."

Tiết Lan vui vẻ khoác áo không có ý kiêng rè hỏi anh: "Cậu ấy nhắn gì thế?"

Tâm trạng Đoàn Văn Tranh tốt lên mở điện thoại của cậu nhìn thoáng qua hộp thư, ngoài tin nhắn của Tô Nhất Ngữ còn có rất nhiều tin chúc mừng cậu đã vào LGW.

Su: Lan Lan! Chúc mừng cậu gia nhập LGW!!! Còn nữa cậu xem livestream chưa? Chủ kênh kia bị Ngôi Sao cấm vĩnh viễn rồi, tôi hả dạ cực kỳ luôn! Hắn mặc đồ tình thú nhảy mấy điệu kỳ kỳ quái quái ngay trên livestream ạ! Cậu muốn nhìn không tôi share video cho?

Đoàn Văn Tranh lạnh nhạt nhìn câu cuối, yên lặng rep lại.

Xong xuôi anh để điện thoại về chỗ cũ rồi nói với Tiết Lan: "Cậu ta nói chúc mừng em, còn muốn share video chủ kênh nhảy nhưng anh đã từ chối rồi."

Tiết Lan dại ra, sau đó nhớ đến mấy điệu nhảy ma quỷ của tên Yeran, hãi dùng gật đầu: "Dạ dạ dạ."

Đoàn Văn Tranh ngồi lại mép giường.

Tin nhắn được anh gửi đi không một lời hồi đáp.

Anh vui vẻ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng giữa trưa chói lòa giống như tâm trạng chờ mong cuộc sống chiến đội sau này của anh.

.....

Tiết Lan và Đoàn Văn Tranh cùng đến LGW lúc trời gần tối, người đón hai bọn họ là Tạ Tri Niên.

"Cậu đúng là khiến tôi ngạc nhiên." Tạ Tri Niên nói chuyện như gặp người bạn cũ: "Thực ra ông chủ Tiết có kể với tôi việc cậu đi trại huấn luyện nhưng lúc đó tôi tưởng cậu chơi Y tá."

"Ngài yên tâm, tôi đánh Đột Kích sau khi đã suy nghĩ kỹ càng, nhất định sẽ nghiêm túc thi đấu cũng như chịu trách nhiệm với thân phận tuyển thủ LGW của mình."

"À còn nữa." Tạ Tri Niên gật đầu nghiêm mặt nói: "Chuyện hợp đồng câu lạc bộ ông chủ Tiết bảo chờ ông ấy về đã, ông ấy sẽ tự mình ký với cậu."

"Được."

Tiết Lan không nghi ngờ sâu, cậu nghĩ lúc này chắc bố cũng không tin tưởng con trai ổng có thể nghiêm túc thi đấu.

Hơn nữa ông còn đang ở nước ngoài, chắc định để chiến đội kiểm tra trình độ của cậu rồi mới quyết định.

Suy cho cùng, đứa con trai này trong quá khứ từng tặng bố Tiết quá nhiều niềm vui bất ngờ cộng thêm trong nguyên tác Tiết Lan cũng bị đuổi trong khoảng thời gian thử việc.

Việc cậu cầu làm bây giờ chính là cố gắng vượt qua bài thi bố Tiết giao cho.

Tạ Tri Niên rất ngạc nhiên trước thái độ của Tiết Lan, gật đầu khen ngợi: "Cậu cũng biết chuyện cậu được tuyển vào LGW là nhờ Ôn Diễn nhỉ? Cũng chính cậu ta yêu cầu chúng tôi nhanh chóng công bố tin tức ra ngoài đấy, nếu không chắc phải chờ một hai hôm khi sóng yên biển lặng đoàn đội truyền thông mới nhả tin Mạnh Kỳ giải nghệ."

Tiết Lan ngẩn ra.

Cậu biết Ôn Diễn ngầm đồng ý cho mình vào LGW, cậu cũng rất vui khi được hắn khen ngòi nhưng Tiết Lan chưa từng dám nghĩ đến việc Ôn Diễn sẽ ra mặt nói chuyện giúp mình.

"Tôi tin tưởng phán đoán của Ôn Diễn, cũng hy vọng cậu không phụ lòng hắn." Tạ Tri Niên bắt trúng trọng tâm: "Còn nữa, ông chủ Tiết nhờ tôi chuyển lời cho cậu."

Tiết Lan nhớ ngày trước cậu hỏi ông có thể tới xem mình thi đấu, không nhịn được khẩn trương mong chờ nhìn Tạ Tri Niên.

"Ông ấy nói mong cậu không tiết lộ cho bất kỳ ai quan hệ của hai người."

Tiết Lan nghe vậy theo bản năng nắm chặt cổ tay áo, rất lâu sau cũng không trả lời.

Hai người nói chuyện xong, Tiết Lan liếc mắt đã thấy Ôn Diễn đứng cùng Đoàn Văn Tranh ở sảnh.

Cậu vội vàng vẫy tay, Ôn Diễn như có như không liếc mắt một cái rồi quay đi.

Tạ Tri Niên đưa cậu đến trước mặt hai người, đảo qua hai vali dưới chân Đoàn Văn Tranh.

"Mạnh Kỳ hôm qua mới giải nghệ nên chưa giải quyết xong thủ tục, bên ký túc xá cũng thiếu phòng nên tạm thời chưa có phòng riêng cho Exist." Tạ Tri Niên mỉm cười với hai người: "Vậy nên hai cậu..."

"Không sao." Đoàn Văn Tranh tự nhiên ôm vai Tiết Lan: "Tôi với em ấy ở chung."

Ôn Diễn vừa quay đi bỗng nhiên cứng đờ ---

"Không được.".