-Haha, đâu chỉ có là quen biết không, Đường tiểu thư cũng coi như là được tôi chăm lớn. Ôn Viễn Văn nói, dáng vẻ cảm khái nhớ lại.

Đường Vi mỉm cười:

-Trước đó có nghe nói thân thể của ông Ôn không được tốt nay xem ra thần sắc cũng ko đến nỗi tệ

-Cũng may có Tần tiên sinh, bằng không thì cái mạng già này đã toi rồi.

-Tiểu Xuyên Xuyên, tôi không biết là là anh lại giỏi y thuật đến vậy, sao trước đó chưa từng thấy anh sử dụng?

Đường Vi ánh mắt lập lòe, thầm nghĩ Tần Xuyên ẩn dấu thật sâu.

Tần Xuyên có hơi ấm ức, thầm nghỉ cô đâu có bị bệnh gì, muốn tôi xem bệnh cho cô kiểu gì.

Khi các vị khách mới đến đều đang rất phiền muộn, bàn luận về lai lịch của Tần Xuyên, thì ở cửa ra vào lại xuất hiện có quan trọng đi đến.

Vương Chấn Thiên dẫn theo con trai lớn là Vương Thế Huân cũng mấy người vệ sĩ, đi từ ngoài vào, hai cha con một người mặc vét đen một người mặc vét trắng, nhưng tướng mạo rất giống nhau

Trong nháy mắt, không khí của bữa tiệ đột nhiên có chút khác lạ, hội Đằng Long và bang Tứ hải bất hòa, việc này mọi người đều biết. Tối nay, hội trưởng thương hội Đông hoa tổ chức tiệc, tất nhiên hai nhà đều được mời đến.

-Sau đây lại có trò hay để xem rồi, nhất định sẽ có một trận khẩu chiến giữa Vương Chấn Thiên và Ôn Văn Viễn

-Chắc không đâu, nếu không thì đã không cùng đi dự tiệc tối nay thế này!

Không ít người đang xì xào bàn tán

Quả nhiên, Vương Chấn Thiên vừa đảo mắt thấy chỗ của Ôn Viễn Văn, liền đi thẳng đến.

Ngay lúc này, mọi người đều nghĩ rằng nhất định Ôn gia và Vương gia sẽ đánh nhau một trận lớn, thế nhưng Vương Chấn Thiên lại tươi cười niềm nở.

-Haha, Tần Xuyên tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh của cậu đã lâu, nay Vương mỗ ta dẫn theo con trai đến, muốn gặp cậu một lát!

Trên đầu các vị khách lại có không ít may đen che phủ…

Thằng đó không phải là “Tần Nhật Thiên” sao? Thế thì thật quá quắt rồi!

Ôn gia nịnh bợ hắn thì cũng thôi đi, nhưng ngay đến cha con Vương gia cũng tỏ vẻ khách sáo như vậy, thật khiến cho khách khứa ở đây mở rộng tầm mắt

-À, hai người chính là cha con bang Tứ Hải đó phải không?

Tần Xuyên bĩu môi, chính là hai kẻ dãd gửi sát thủ đến ám sát hắn, nhưng đã bết điều hơn rồi.

-Trước kia có chút hiểu lầm, hi vọng Tần tiên sinh bỏ qua cho, chúng tôi..., thằng nhỏ cũng đã bị giáo huấn một trận rồi. – Vương Chấn Thiên nói.

Cha con Ôn gia liền cau mày, bọn họ rất không muốn Vương gia tiếp cận Tần Xuyên

Vương Chấn Thiên bỏ qua người của Ôn gia, quay người sang Đường Vi cung kính nói:

-Đường tiểu thư, hôm nay cô thật xinh đẹp!

Đường Vi cũng cười đáp lại một cách cứng nhắc:

-Chú Vương khách khí rồi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, hai người Hồ Hi Nghiên và Hoàng Thành mới vừa rồi còn cười nhạo, đã sợ đến run cả chân

Hồ gia bọn họ cũng chỉ là dựa vào quan hệ với Ôn gia, cũng không dám gió thổi chiều nào theo chiều nấy, kết giao với Vương gia

Nhưng nhìn tình hình, rõ ràng là Tần Xuyên và Đường Vi đều có quan hệ không tầm thường với cả hai nhà

Về phía bọn họ, tất nhiên đã thỏa thuận ngầm là chung sống hòa bình với Vương gia và Ôn gia rồi.

Chuyện này thật khiến cho người khác giật mình, hết chuyện này đến chuyện khác lên tiếp xảy ram

Không lâu sau người đứng đầu Ngân hàng thương nghiệp, trưởng tộc của Trần gia đột nhiên dẫn theo con trai là Trần Hạo Bân đến trước mặt của Tần Xuyên.

Trần Hạo Bân đã thấy Đường Vi, nhưng không dám liếc nhìn lấy một cái, mà chỉ cười một cách ngượng ngùng,

Trong tay Tần Xuyên còn giữ tấm ảnh chí mạng của hắn, ngộ nhỡ Tần Xuyên tậm trạng không vui, phát tán tấm ảnh đó ra,vậy thì y ko còn mặt mũi nào đi gặp người khác nữa.

Trần Dũng dẫn theo con trai, tay nâng ly rượu Champagne, giới thiệu với Tần Xuyên:

-Tần tiên sinh, tôi là Trần Dũng, cha của Hạo Bân. Con tôi có hơi hỗn loạn, có lẽ đã mạo phạm đến cậu, mong cậu bỏ qua cho. Cha con tôi xin kính cậu một ly!

Tần Xuyên đang ăn, vẻ không vui ngẩng đầu lên, cầm một ly nước trái cây:

-Tôi không biết uống rượu, nước chanh được không?

-Đương nhiên, cậu muốn uống gì cứ tùy ý, chúng tôi xin kính trước một ly

Cha con Trần gia không nói thêm, lập tức uống cạn ly rượi.

Tần Xuyên tùy ý nhấp một ngụm nước trái cây rồi khoát tay:

-Được rồi, được rồi. Tôi còn đang ăn đừng có làm phiền!

-Ôi, thật ngại quá, đã làm phiền cậu rồi! Chỉ mong là cậu không để bụng chuyện xảy ra trước kia, Trần gia chúng tôi thật là có mắt mà không thấy Thái Sơn, mong cậu đại nhân đại lượng!

Trần Dũng cười lấy lòng rồi yên lặng dẫn con trai đi khỏi.

Ngày đó, nghe nói thấy tướng quân của Cục An toàn quốc gia đến tìm Tần Xuyên, Trần Dũng liền mắng cho Trần Hạo Bân một trận, chỉ sợ là sau lưng Tần Xuyên còn có thế lực nào đó.

Cha con Trần gia vẫn luôn tìm cơ hội để nhận lỗi với Tần Xuyên, nhân bữa tiệc tối nay, cuối cùng trong lòng cũng đã thấy an tâm hơn phần nào.

Rất nhiều khách mời đều tưởng rằng mình đang hoa mắt, ai nấy đều ngây người ra.

-Này, ban nãy có phải tôi nhìn lầm không, Trần gia cũng sợ hắn ta như vậy sao?

-Tôi nhớ là Trần Hạo Bân trước giờ vẫn luôn theo đuổi Đường Vi, không phải sao? Hiện giờ Đường Vi đang bị người khác tán tỉnh, hắn ta vẫn có thể nhịn được sao?

Không lẽ tên Tần Xuyên này lại có thế lực đến vậy, Ngay Trần gia cũng không dám đắc tội. Chỉ nói thôi, đại mỹ nhân như Đường Vi sao có thể tìm một người bạn trai bình thường được.

Nghe được lời bàn tán của khách khứa, Hồ Hi Nghiên mặt đỏ gay, tức đến phát run.

Lúc trước, cô ta từng tho đuổi Trần Hạo Bân thế nhưng Trần Hạo Bân lại không để mắt cô mà lại theo đuổi Đường Vi, cho nên lâu nay cô vẫn luôn ôm mối hận này trong lòng.

Thế nhưng hôm nay, Đường Vi lại đi cùng với người đàn ông khác, còn Tiền Băng Băng lại phải cúi đầu, khúm núm với người đàn ông kia!?

Người đàn ông đó, người ta không thèm để mắt đến, nhưng cô lại không theo đuổi được, đây quả thật là nhục nhã!

-Hi Nghiên, rốt cuộc thằng nhãi kia có lai lịch như thế nào? Sao Trần gia lại sợ hắn như vậy? – lúc này, Hoàng Thành mới khẽ hỏi.

Hồ Hi Nghiên không biết tại sao lại đột nhiên cảm thấy tên Hoàng Thành bên cạnh này đúng là thứ đồ vứt đi! Không chỉ kém xa Tần Xuyên về địa vị, thân phân mà ngay cả đầu óc của y cũng là đổ bỏ đi!

Cô liền tức giận đáp:

-Sao tôi biết được?! Anh tự đi mà hỏi!

Hoàng Thành vẻ mặt tiu nghỉ, cau mày, nhưng đành phải chịu đựng, không dám nổi cáu.

Đường Vi ngồi bên cạnh Tần Xuyên, ánh mắt lấp lánh:

-Tieur Xuyên Xuyên, sao anh lại dọa được đám người Trần gia kia vây? Tôi chưa từng thấy Trần Hạo Bân thiếu tự tin như vậy bao giờ!

Tần Xuyên thầm nghĩ, Trần gia có là cái thá gì, hắn có quan hệ với tướng quân của Cục An toàn, loại gia tộc này không sợ mới là lạ!

-Có thể là do tôi đẹp trai quá, bị vẻ đẹp trai của ta làm cho khiếp sợ thôi! – Tần Xuyên đùa giỡn đáp

Đường Vi liếc mắt:

-Anh cứ nói láo đi, sớm muộn gì tôi cũng biết mà thôi!

Ôn Viễn Văn và cha con Vương Chấn thiên ở bên cạnh đều thấy vô cùng tò mò. Tuy là Tần Xuyên có y thuật cao minh, lại là võ giả Hậu Thiên, nhưng cũng không thể nào dọa người của Trần gia sợ đến vậy được, giống như thể sợ Tần Xuyên tịch thu tài sản rồi giết cả nhà họ vậy!

Người thanh niên này thật sự thâm sâu khó đoán!

Đột nhiên, âm nhạc trong bữa tiệc dừng lại, ánh sáng trong phòng đã bị tắt gần hết, chỉ còn lại vài chùm tia sáng đang chiếu về phía sân nhảy ở giữa căn phòng.

Khách khứa bắt đầu chuyển ánh mắt từ người Tần Xuyên sang phía sàn nhảy.

-Cái này là sao đây?

Tần Xuyên bực bội hỏi.

Đường Vi cười giải thích:

-Là hội trưởng sắp ra sân. Dù sao bữa tiệc tối nay cũng là do bà ấy tổ chức, tuy nói là bữa tiệc từ thiện, chỉ đơn giản muốn gặp mặt mọi người, không có chuyện gì gấp gáp, nhưng theo lế tiết thì vẫn nên ra mặt nói với mọi người vài câu, đợi bà ấy nói xong thì vũ hội sẽ chính thức bắt đầu!

Khi hai người đang nói chuyện thì có một bóng người xinh đẹp, đi qua các vị khách, chào hỏi mọi người rồi đi vào giữa sân nhảy.

Thị lực của Tần Xuyên rất tốt, có thể nhìn xuyên qua đám đông, thế nhưng mới nhìn một cái sắc mặt hắn đã cứng đơ, không biết nên khóc hay nên mừng …

Wow, hàng xóm của mình lại chính là hội trưởng của Thương hội Đông Hoa, thì ra là ả!

Bạch Dạ!