Chương 1

Ngày thứ nhất xem tiền như rác

 

Thương hiệu G là một trong những thương hiệu xa xỉ có lịch sử lâu đời tại Châu Âu, chuyên ra đời những dòng sản phẩm đứng đầu về chất lượng cũng như giá cả. Những năm gần đây, thương hiệu này bắt đầu thâm nhập vào thị trường Trung Quốc mang lại hiệu ứng rất khả quan, giá thành tuy cao nhưng cũng không ngăn được người dân trong nước muốn sở hữu thương hiệu xa xỉ này, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, chi nhánh liên tục được mở thêm một tòa lại một tòa.

 

Joy City.

 

Hôm nay thương hiệu G tiếp tục khai trương một cửa hàng mới, vệ sĩ mặc áo đen đeo kính râm đang ngăn lại nhóm người hâm mộ vây xung quanh.

 

Đối với những thương hiệu cao cấp như thương hiệu G, lễ khai trương hầu như đều mời nghệ sĩ nổi tiếng đến cắt băng khánh thành, hôm nay cũng không ngoại lệ, Sở Tích mang giày cao gót 8cm đứng giữa đám đông, tay cầm kéo vàng, đối diện trước ống kính của nhiếp ảnh gia mỉm cười khéo léo, sau đó làm theo yêu cầu của người chủ trì trực tiếp cắt đoạn băng khánh thành trước mặt.

 

Tiếp theo tại hiện trường vang lên tiếng vỗ tay.

 

Sau đó là thời gian chụp ảnh chung, giám đốc điều hành thương hiệu G khu vực Trung Quốc, quản lý cửa hàng và ba nữ minh tinh được mời đến cắt băng khánh thành hôm nay, mỗi người cầm một ly champagne xếp thành một hàng.

 

Nhiếp ảnh gia tại hiện trường không hẹn mà cùng đặt tiêu điểm của ống kính nhắm vào ba nữ minh tinh đang đứng cạnh nhau.

 

Người bên trái xuất thân là một ngôi sao nhí, năm nay vừa tròn 18 tuổi, cô cũng vừa đậu vào Học Viện Điện Ảnh, rất được kỳ vọng trong tương lai, hơn nữa cô còn nhận được rất nhiều sự ưu ái từ thương hiệu G, ở giữa chính là đương kim ảnh hậu, hình tượng cùng khí chất đều sang trọng quý phái, rất phù hợp với định vị của thương hiệu này, còn người bên phải kia...

 

Rốt cuộc là vị kim chủ nào lại có thể xem tiền như rác mà đi chống lưng cho Sở Tích vậy?!!

 

Trong hai năm ra mắt, vai diễn của Sở Tích đều nằm trong các tác phẩm điện ảnh có vốn đầu tư lớn, một người mới được nâng đỡ từ phía sau nhưng lại vì diễn xuất quá mức vụng về khiến toàn dân phỉ nhổ nên cuối cùng vẫn chỉ có thể lăn lộn ở tuyến hai. Thế nhưng sau đó cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định mà tham gia chương trình thực tế, kết quả bởi vì biểu hiện quá giả tạo mà bị người xem chửi mắng tơi tả, vừa giả tạo vừa không có thực lực lại chiếm dụng tài nguyên của người khác, điều đó càng khiến cư dân mạng thêm tức giận và cứ như thế mà Sở Tích lại thu hoạch thêm một lượng lớn anti-fan khí thế mãnh liệt. Nhưng bằng một cách nào đó, những lời bình luận cùng tin đồn ác ý về Sở Tích đều bị xóa bỏ, anti-fan đối với lực lượng của nhà tư bản cũng chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, rồi lại không cam tâm, vì thế hôm nay đột nhiên nổi hứng lên tiếp tục nói về Sở Tích, còn châm chọc kim chủ cô ta có làm thế nào thì cô ta cũng không thể nổi tiếng.

 

Tuy nhiên, cho dù bị nói xấu thế nào đi nữa thì hiện tại Sở Tích vẫn đứng cạnh đóa hoa mới của làng giải trí cùng đương kim ảnh hậu, cùng ngồi cùng ăn, cùng nhau cắt băng khánh thành của nhãn hiệu cao cấp xa xỉ.

 

Thật sự là tức chết bọn họ.

 

Nhóm nhiếp ảnh gia nhìn ba người trong bức ảnh liền thở dài hai tiếng.

 

Cái khác không nói, riêng ánh mắt của vị kim chủ xem tiền như rác kia đúng là không tồi.

 

Tuy diện mạo đóa hoa nhỏ sáng láng tinh xảo nhưng lại hơi lùn, tỉ lệ vóc dáng cũng không chuẩn lắm, vai hẹp chân bình thường, vị ảnh hậu bên cạnh thì tốt hơn, tỉ lệ khuôn mặt chuẩn điện ảnh, xem trên màn ảnh rộng quả thật rất hoàn mỹ, nhưng ngũ quan ngoài đời lại có chút mờ nhạt, trong ba người thì chỉ có Sở Tích ở bên phải là không dấu vết giành chiến thắng.

 

Làn da trắng sáng đến mức khiến người nhìn không thể rời mắt, chiếc váy dài đến đầu gối cũng đủ để lộ ra dáng người ưu thế chân dài, eo nhỏ, vai gầy của cô, làn da dù ở hiện trường hay qua ống kính đều hoàn mỹ không chút tì vết, mái tóc xoăn dài cùng đôi môi anh đào mềm mại ướt át, mi mắt cong cong, diện mạo quả thật là đúng chuẩn một bông hoa trắng.

 

Chỉ cần nhìn cái eo nhỏ này thôi thì cũng không có gì lạ khi kim chủ của cô ta lại thích cô ta như vậy, trách không được vì sao tài nguyên tốt được đưa đến liên tục.

 

Nhiếp ảnh gia tiếp tục ấn nút chụp.

 

Sau khi chụp xong ảnh chung, mọi người trên cơ bản đều muốn uống ly champagne trong tay mình, đặc biệt là đóa hoa mới, uống rất hào sảng, chỉ có Sở Tích, lúc người khác muốn chạm ly cùng cô thì cô liền dậm chân làm nũng, tỏ vẻ điềm đạm: “Thật ngại quá, người ta không uống rượu.”

 

Nhóm nhiếp ảnh gia: “...”

 

Được rồi, chuyện này nếu xuất hiện trên người nữ minh tinh nào khác thì còn có thể viết một vài tin tức, còn Sở Tích thì mọi người đã thấy đến phát chán rồi.

 

Chín giờ tối, hoạt động cắt băng kết thúc.

 

Sở Tích lên xe bảo mẫu, cô gấp đến mức không thể chờ mà đá giày cao gót trên chân mình ra, sau đó liền cúi xuống xoa xoa bắp chân nhức mỏi.

 

Xoa hai lần vẫn không cảm thấy dễ chịu, Sở Tích đang muốn đem chân gác lên lưng ghế trước thì đột nhiên thấy người đại diện Diêu Ngọc ngồi nghiêm chỉnh bên cạnh, cô liền không tiếng động mà thu chân về, khép lại hai chân, rồi lại lặng lẽ mang đôi giày bệt để sẵn trên xe.

 

“Chị Diêu, hai ngày sắp tới không có hoạt động gì chứ?” Sở Tích cẩn thận hỏi lại. Vừa rồi thiếu chút nữa cô đã uống ly champagne kia, Diêu Ngọc đang chăm chú nhìn bên ngoài nghe cô nói mới có phản ứng lại, hình tượng đóa hoa trắng của cô chính là không được uống rượu, nếu như bị Diêu Ngọc thấy sau đó nói lại với Cố Minh Cảnh, đến lúc đó cô liền tiêu đời.

 

Diêu Ngọc công thức hóa lấy ipad ra kiểm tra lịch trình: “Tuần sau em không có hoạt động được sắp xếp trước, chỉ là...”

 

“Chỉ là cái gì?” trái tim vừa thả lỏng của Sở Tích sau khi nghe hai từ này liền nhảy lên.

 

Diêu Ngọc: “Đêm mai ngài Cố sẽ trở về, nhờ em đúng giờ đến chung cư Nam Tĩnh chờ anh ta.”

 

“À, được.” Sở Tích sau khi nghe được liền gật gật đầu, cũng không có biểu hiện gì khác.

 

Xe bảo mẫu an ổn chạy trên cầu vượt, trong xe rất yên tĩnh, Diêu Ngọc bận làm việc còn Sở Tích thì im lặng lướt điện thoại.

 

Ảnh chụp hoạt động vừa rồi đã có, Diêu Ngọc giúp cô dùng tài khoản “Diễn viên Sở Tích” để chia sẻ bài viết của nhãn hiệu lên Weibo, còn Sở Tích thì dùng tài khoản phụ có tên “Hôm nay bà đây cũng không muốn trang điểm” để xem một vài tin tức sự kiện liên quan.

 

Công ty giải trí Tra Lãng đăng một bài viết ngắn trên Weibo: “Hôm nay cửa hàng mới nhất của thương hiệu G khai trương tại Joy City, ba nữ diễn viên nổi tiếng đã cùng nhau tham dự sự kiện và cắt băng khánh thành.”

 

Ảnh chụp chung của ba nữ diễn viên đã được cắt ra, Sở Tích nhìn bản thân trong bức ảnh cảm thấy rất hài lòng, không uổng công hôm nay trước khi trang điểm cô còn cố ý đắp mặt nạ SK-II.

 

Sở Tích nhìn Weibo, suy nghĩ một chút rồi nhấn chia sẻ, soạn vài chữ “Thật xinh đẹp nha~”.

 

Đây là lần đầu tiên cô chia sẻ bài viết liên quan đến mình trên Weibo, tài khoản “Hôm nay bà đâu cũng không muốn trang điểm” của Sở Tích thường chia sẻ một số vật dụng trang điểm yêu thích và nhật ký hàng ngày, cứ thế dần dần cô tích lũy được hơn hai vạn* fans, tài khoản chính hơn ba ngàn vạn fans của Sở Tích bình thường đều do Diêu Ngọc quản lý, Sở Tích dùng nhiều nhất chính là tài khoản phụ này, cô rất thích tương tác với fans bằng tài khoản phụ, lâu ngày, bởi vì chia sẻ clip ngắn tay không đập gián nên được fans ưu ái đặt cho cái tên là “Nhị Cẩu”.

 

(*) Vạn: 1 vạn = 10000

 

Sau khi Sở Tích chia sẻ liền có chút hồi hộp chờ đợi fans vào bình luận, không biết những người thích chủ Weibo “Hôm nay bà đây cũng không muốn trang điểm” liệu có thích diễn viên Sở Tích giống cô ấy hay không.

 

Không giống như tài khoản chính mua ba ngàn vạn fans, tài khoản phụ hơn hai vạn fans của Sở Tích đều là fans thật, chỉ trong chốc lát, Sở Tích liền nhận được thông báo nhắc nhở.

 

[Hôm nay Nhị Cẩu lại lười trang điểm sao?]

 

[Nhị Cẩu, người xinh đẹp mà cô nói trong ba người này là ai vậy? Không phải là Sở Tích đó chứ?]

 

Nhắc đến Sở Tích liền có rất nhiều người phấn khích vào trả lời bình luận của lầu một.

 

[Thôi đi, sao có thể là Sở Tích chứ, tráng sĩ Nhị Cẩu tay không đập gián làm sao lại thích kiểu người Bạch Liên Hoa như Sở Tích.]

 

[Nhìn đến gương mặt này của Sở Tích liền mẹ nó chán ghét, trước đó tham gia ‘Dũng Cảm Khiêu Chiến’ khiến tất cả bạn diễn nam đều phải dỗ dành cô ta, gặp chuyện ngoại trừ khóc thì cũng là làm nũng, thế nhưng lại chiếm được nhiều tài nguyên tốt như vậy, quả thật là xúc phạm thị trường mà.]

 

Cho dù cô làm điều gì thì trong mắt người khác cũng chỉ tồn tại một chữ: Giả.

 

[Hôm nay Sở Tích đã nổi chưa? Vẫn chưa ha ha ha ha ha ha ha]

 

[Đó là do kim chủ người ta thích, cam tâm tình nguyện làm điều đó, showbiz có rất nhiều nữ diễn viên được kim chủ chống lưng mà. Cho nên, Nhị Cẩu cô chừng nào thì kiếm nhiều tiền bao nuôi chúng tôi đây?]

 

[Nói như vậy chính là Sở Tích nhờ có người phía sau nên mới có thể lăn lộn ở ngoài rìa tuyến hai, mà cái người phía sau này chắc là ba của cô ta rồi]

 

[Không nhất thiết phải là ba ruột, nhưng rất có khả năng mỗi tối Sở Tích đều phải gọi ba ba./icon cười mắt lé/]

 

[Những tài khoản tương tác cùng Sở Tích trên Weibo đều là khống(*), thật muốn nhổ.]

 

(*) Khống: Giả, ảo.

 

Sở Tích nhìn những bình luận này liền nắm chặt điện thoại, tâm lạnh thấu xương.

 

Vốn dĩ cô còn cho rằng tốt xấu gì cũng là cùng một người, những fans theo dõi tài khoản phụ của cô đối với Sở Tích thật ấn tượng hẳn là không quá kém, kết quả không ngờ nhân duyên mà con đường cô lựa chọn thật đúng là kém đến cực điểm.

 

Nếu không phải “thủy quân(*)” mà Cố Minh Cảnh mua quá mạnh thì Sở Tích nhìn những tài khoản khống phía dưới thiếu chút nữa còn cho rằng mình rất được hoan nghênh.

 

(*) Thủy quân: tài khoản giả

 

Cảm giác thật mất mát.

 

Đột nhiên Sở Tích không hiểu vì sao Cố Minh Cảnh rất hưởng thụ sự làm nũng và nước mắt của cô nhưng khi đến trước công chúng đều không dùng được.

 

Thật ra Sở Tích cũng không nhìn thấu Cố Minh Cảnh, bên nhau hai năm, anh giống như không biết mệt mà liên tục đưa cho cô các loại tài nguyên, mỗi lần nhận kịch bản trong lòng Sở Tích đều run sợ, hận không thể đi chịu đòn nhận tội, sợ Cố Minh Cảnh mắng cô không nên thân, kết quả, Cố Minh Cảnh dù mệt cũng không nhăn nửa mày, sau đó lại tiếp tục phân phó bộ phận bên dưới chuẩn bị cho cô bộ phim tiếp theo cùng làm đại diện cho những nhãn hàng cao cấp.

 

Không chỉ vậy, anh còn mang theo cô tham dự các loại xã giao, những người giao thiệp với anh hầu như đều biết vị kim chủ thần bí phía sau nữ minh tinh tiểu bạch hoa chết cũng không nổi chính là Cố Minh Cảnh.

 

Sở Tích cảm thấy Cố Minh Cảnh đối xử với cô tốt đến bất thường, thế này đâu có chỗ nào giống với quan hệ tiểu tình nhân cùng kim chủ, đây rõ ràng là đãi ngộ đối với con gái ruột nha.

 

Sở Tích không khỏi nhớ đến những bình luận vừa rồi nói cô buổi tối kêu ba ba, nghĩ đến mặt liền đỏ.

 

Cô không có kêu ba ba, Cố Minh Cảnh cũng chưa từng bắt cô kêu ba ba.

 

Xe bảo mẫu chạy đến gara chung cư, Diêu Ngọc đưa Sở Tích trầm tư cả đoạn đường lên phòng, sau đó dùng tay búng một cái lên mặt cô.

 

“A” Sở Tích rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần.

 

Diêu Ngọc thấy cô hoàn hồn mới dặn dò: “Ngày mai chị sẽ không gọi điện đánh thức em dậy, nhớ kỹ, buổi tối ngài Cố sẽ trở về, còn nữa, nhanh chóng đem giấy kiểm tra sức khoẻ năm nay của em đưa cho chị.”

 

“Hôm qua chị đã nói rồi.” Sở Tích cười với Diêu Ngọc rồi nói: “Muộn rồi, chị cũng nên về nhà sớm đi.”

 

“Được rồi, vậy chị đi trước.” Diêu Ngọc cùng Sở Tích nói tạm biệt, cô là người đại diện được Cố Minh Cảnh sắp xếp cho Sở Tích, nhất cử nhất động của Sở Tích đều không trốn khỏi mắt cô, đương nhiên cũng không thể trốn khỏi mắt Cố Minh Cảnh.

 

Sở Tích chờ bóng dáng Diêu Ngọc biến mất ở cửa thang máy mới thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại, nhìn căn hộ trống rỗng, Sở Tích nắm chặt tay, vừa rồi ở trên xe không thể biểu hiện ra ngoài, hiện tại rốt cuộc cũng có thể kích động rồi.

 

Ngày mai Cố Minh Cảnh mới về a a a a a.

 

Hai tháng nay không biết anh đang làm gì mà vẫn luôn bận rộn, gọi điện thoại đều là trợ lý nhận, Sở Tích cũng không dám quấy rầy anh, hôm nay nghe Diêu Ngọc nói anh sắp về, chắc là đã giải quyết xong công việc.

 

Sở Tích sau khi tẩy trang xong liền tắm rửa một chút, sau đó mặc bộ đồ ngủ cotton Crayon Shinchan lắc lư ra ngoài, đêm mai sẽ mặc váy ngủ khêu gợi ở cùng Cố Minh Cảnh.

 

Sở Tích đang rối rắm giữa hai cái.

 

Một cái là váy tơ tằm thắt eo màu hồng sen, một cái là màu đen có viền ren thắt eo.

 

Chiếc váy tơ tằm màu hồng này xúc cảm rất tốt, ngay cả cô cũng không nhịn được mà sờ soạng một chút, còn chiếc váy màu đen này lại rất tôn da, sau khi mặc vào bới tóc lên liền giống như thiên nga đen, bờ vai và cổ trắng đến lóa mắt.

 

Đều là kiểu Cố Minh Cảnh thích.

 

Một lúc sau Sở Tích vẫn chưa chọn được bộ nào, cô ngáp một cái, cúi đầu nhìn bộ đồ ngủ trên người mình.

 

Dù chọn bộ nào đi nữa thì cũng không thể là bộ cô đang mặc trên người.

 

Pig Peggy, bộ đồ ngủ tạo nên cơn sốt trên mạng xã hội.

 

Cô cũng chỉ đợi lúc không có Cố Minh Cảnh bên cạnh mới dám mặc loại áo ngủ hoạt hình trẻ con này, Sở Tích cũng không dám tưởng tượng kiểu đàn ông từ nhỏ không xem hoạt hình như Cố Minh Cảnh nếu nhìn thấy tình nhân nhỏ kiều mị bên cạnh mình mặc đồ ngủ màu hồng phấn in hình con heo sẽ có biểu tình gì.

 

Có điều cô sẽ không để chuyện đó xảy ra trên người mình, Sở Tích hiểu rất rõ đạo đức nghề nghiệp làm tình nhân nhỏ của mình, cẩn thận xếp lại hai bộ váy ngủ, sau đó nhanh chóng tiến vào ổ chăn.

 

Bận rộn cả một ngày, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, thế nhưng chưa ngủ được bao lâu, nửa mộng nửa tỉnh đột nhiên nghe thấy trong phòng có tiếng sột soạt.

 

Sở Tích mơ màng mở mắt liền thấy trước giường xuất hiện một bóng đen.

 

May là trước khi cô hét lên thì chiếc đèn ở đầu giường đã được bật sáng.

 

Sở Tích nhìn Cố Minh Cảnh đột nhiên xuất hiện ở đầu giường, từ trong ổ chăn bò ra, vẫn chưa hoàn hồn.

 

Sở Tích: “Anh, sao anh lại...”

 

Không phải nói đêm mai mới trở về sao?

 

Cố Minh Cảnh nhìn Sở Tích bò ra, đang muốn nói chuyện thì ánh mắt bị hấp dẫn bởi bộ đồ ngủ sặc sỡ trên người cô.

 

Anh quen nhìn Sở Tích mặc các loại váy ngủ tơ tằm thuần sắc, bộ đồ hôm nay Sở Tích mặc vẫn là lần đầu tiên.

 

Sở Tích theo tầm mắt Cố Minh Cảnh nhìn đến đồ ngủ in hình heo hồng phấn trên người cô, sắc mặt lập tức thay đổi.

 

Sở Tích mặt không biến sắc đem chăn kéo lên, che kín từ cổ xuống chân.

 

Chưa bao giờ cô mong Cố Minh Cảnh bị mù như bây giờ.