......

Hắn nhớ hoài nhớ hoài không bao giờ quên qua đấy; khuôn mặt biểu tình tử vong của chính mình.

Không có phức tạp, không có sợ hãi, chỉ là hết thảy mong chờ, nụ cười ấm áp mong chờ, tựa hồ rất phù hợp hiện tại.

Thần Mộc Tỉnh, so với những lần trước có chút giống, có chút gần giống, nhưng đến bây giờ mới là nguyên bản hàng thật trăm phần trăm cảm giác trùng khớp.

Gương mặt, tác phong, biểu cảm, địa phương, màu sắc...

Tuyệt đối không thể nhầm lẫn.

Mạc Phàm không có chết ở trong luyện ngục, nơi hắc ám bùn tanh, vực sâu dơ bẩn như vậy, liền không bao giờ xứng đáng với một người đã từng cứu rỗi quá nhiều quá nhiều sinh mệnh như hắn.

Hắn chết, thiên nguyệt khóc thương, xung quanh chính là thánh quang hừng hực, trường giang trở thành nước thánh, tiên thiên chi khí phảng phất ngập tràn, một dạng cùng chính mình bày tỏ luyến tiếc, cùng chính mình quây quần ôm ấp trả về cho đất mẹ.

Liếc mắt nhìn lên trên mặt hồ, Mạc Phàm lần thứ nhất có dũng khí nhìn thẳng, con mắt kia vận động không gian chi nhãn, có một chút khoảng trống nhìn tới nhân gian, hắn lập tức thấy một người đứng đó, khuôn mặt so với mình chết còn biểu tình muốn phức tạp, là phẫn nộ cực kỳ nội tâm.

Mạc Phàm không nhịn được soi lại gần nhìn kỹ hơn, hắn thấy quang mang thanh y thánh vũ, nhìn thấy sau lưng người kia có 16 sí vũ mở rộng, che phủ muốn một nửa Hư Vô Nại Hà bên dưới, trên tay hắn cầm lấy một cái Thanh Mang Thánh Miệt Quyền Trượng.

Làm người ta kinh hãi chính là, cái này quyền trượng còn đang khuếch đại, bất tri bất giác hướng về Mạc Phàm phía dưới, lấy đủ loại quyền năng quang mang đâm xuyên qua vùng bụng.

Là Michael, tổng lãnh thiên sứ trưởng Michael, 16 cánh Sí Thiên Sứ Michael.

Michael cũng không phải là Michael thời đại này, nhưng gương mặt của hắn Mạc Phàm là biết đấy, là hơn 2000 năm về trước Michael, mới vừa rồi chính mình còn chứng kiến qua màn hình thứ nguyên video.

Mà trọng yếu nhất chính là, trên miệng của Michael vẫn còn lẩm bẩm mấy từ nào đó, nhẩm nhẩm ghép lại với nhau, tự nhiên sẽ ra được ‘Lucifer’ danh tự.

“???”

Cái này sao có thể?

Hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa, dòng thời gian cùng tình huống đều quá vô lý không hợp lẽ thường.

Mạc Phàm sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới một cái sự kiện.

‘Ta là Lucifer, ta đóng giả làm Lucifer, để cho Michael đi giết ta’.

Đây là Chaos an bài kế hoạch nói với hai vị khác Thiên Phụ.

Hiện tại Michael vẻ mặt nhìn qua không khác gì vừa mới đem Lucifer cho trảm sát. Chẳng lẽ chính mình hiện tại đều đang đi đóng vai Lucifer rồi???

Chaos, là Chaos chủ đích, hắn ở đâu đâu, vì sao không thể còn thấy hắn, vì sao tự mình đều đang ở đây thay hắn chịu chết.

Không tìm thấy Chaos nữa, cũng không thể thấy được Laura ở đâu, kì thật hết thảy mọi thứ diễn sinh khiến Mạc Phàm nhất thời cảm thấy chuyện này quá hoang đường rồi.

Hắn liền chóng hoài nghi hai từ “mệnh quỹ” mà Tiểu Mei từng nói.

Lẽ nào thi thể của mình trong Thần Mộc Tỉnh, tại một mệnh quỹ bên trong Thần Mộc Tỉnh kia đã từng cho thấy, chính là một cái quá khứ chết đi của chính mình???

Trọng sinh mệnh quỹ...

Mình là Chaos sao???

Mạc Phàm bắt đầu rã rời tay chân, không còn tí sức lực nữa, tựa hồ đang dần dần trầm luân, dần dần đóng lại sinh mệnh.

Ánh mắt của hắn lim dim lại, đột nhiên có một loại mãnh liệt ký ức tại trong con ngươi của hắn dần dần phản chiếu lên.

Một cái nữ nhân mỹ sắc chạm đến đại cảnh tuyết tan mùa đông, nàng mặc lam y, cả người như hoa như ngọc ôn nhu ngồi đó gảy đàn, khúc đàn này quen thuộc, cùng với tiếng đàn ở Tinh Yêu Viện tương tự.

Hắn nhìn nàng, nàng đồng dạng dùng bằng ánh mắt u buồn nhìn chằm chằm vào hắn.

Khoảnh khắc thấy đưuọc trên mắt nàng có ngấn lệ, Mạc Phàm luống cuống cực kỳ, suýt chút không kìm được thân thể rồi.

“Tách ~~~”

Rốt cuộc giọt lệ kia rơi xuống.

Mưa mùa thu, trăng cũng biết khóc.

Mạc Phàm nhắm mắt lại, trước khi chết, nhớ thật kỹ ngày đó, dặn lòng để cho bản thân vĩnh viễn không bao giờ quên được

Trái tim của hắn đã từng có một giọt lệ.

Giọt lệ này, phải trả lại cho nàng...

....

Mạc Phàm lần nữa mở mắt ra, hết thảy vừa rồi toàn bộ chuyển biến, giống như một giấc mơ vậy, nhanh đến nhanh đi, thoáng chốc đã đem hắn trở lại hiện thực.

“Nguyên lai ngươi chính là ta kiếp này”. Chaos thần hồn đứng đó, dán mắt vào người nam nhân đứng trước mặt nói ra.

Đi ra khỏi giấc mơ ký ức kỳ lạ kia về sau, đến cái này hoàn cảnh lạ lẫm, không phải lạ lẫm, mà là thực tại, Mạc Phàm phát hiện Thiên Phụ Chaos mảnh thần hồn này kì thật khiến cho hắn chán ghét đến cực điểm.

Tính toán, thủ đoạn, dã tâm, đây là Thiên Phụ.

“Có một chút chuyện chưa nắm rõ, có thể tường tận minh bạch cho ta sao?” Mạc Phàm hỏi.

Cẩn thận bén nhạy giúp hắn lưu ý được một cái cốt lõi thông tin, thứ nguyên video bên trong, Chaos từng nói rằng đến khi hắn trọng sinh thành một cái khác kiếp, thời điểm tiến đến thức tỉnh ma pháp lúc, thần hồn Thiên Phụ cùng ký ức sẽ trở lại.

Dựa vào ký ức trải nghiệm cái chết của mình vừa trôi qua, Mạc Phàm có thể mập mờ khẳng định tự mình đâu đó phải hơn tám chín phần là Chaos trọng sinh.

Mà lấy hai lý luận trên cộng lại, dứt khoát đối chiếu xuống, lẽ ra hắn đã phải có Thiên Phụ thần hồn, Thiên Phụ ký ức rồi mới đúng, vì cái gì cần thiết phải đi đến tận Linh Vĩ Quốc này mới gặp được khuôn mặt buồn nôn của Chaos tiền kiếp??

Thần hồn Chaos đứng đó, tự ngẫm nghĩ một lúc, về sau quay đầu lại, nhìn thấy hồng chỉ hoàn của Nhã Tràm trên tay pho tượng, lập tức hiểu được toàn bộ vấn đề.

“Ngươi muốn bắt đầu từ cái nào vấn đề?” Chaos lần nữa hướng về Mạc Phàm, mở miệng nói

Dù sao kẻ đối diện cũng là tự hắn bản thể, Chaos cơ hồ cũng không cần thiết có một lòng muốn giấu diếm thứ gì.

“Nếu ta đoán không sai, ngươi kì thực cũng không phải là biết quá nhiều, ngoại trừ một việc là làm sao hồn niệm ký ức của ngươi lại treo tại chỗ này ra, ta tin rằng từ khi ngươi chết đi, ngươi cái gì cũng không hiểu sự tình. Bằng chứng là ta chưa hề từng có ký ức của ngươi” Mạc Phàm quả quyết nói.

Nghe không sót, nhưng Chaos ngược lại bày ra bộ dáng cười an ủi: “Làm ngươi thất vọng rồi, hầu hết ta vẫn là người trong cuộc, có chuyện gì không thể minh bạch được đâu”.

Mạc Phàm yên lặng nhìn xem một hồi lâu, rốt cuộc nói: “Vậy nhờ ngươi thuyết giảng”.

Đối diện đánh giá biểu cảm đối phương, Chaos khóe miệng cười cười, cười xong, cũng không quên tận tình thuyết giảng: “Bắt đầu từ bản thân ngươi vấn đề trước đi. Song diện lưỡng giới, khoa học vị diện cùng ma pháp vị diện, đây là hai cái ánh xạ mỗi một cá thể là tương đương trùng khớp lẫn nhau. Ngươi có lẽ đã xem xong thứ nguyên video của ta, thời điểm đó, ta liền chưa thật sự đi tìm chết, ta đã tốn gần mười năm thời gian để thử nghiệm xuyên qua khoa học vị diện, càng đã từng là chân chính tìm ra ta bản thể ở vị diện bên kia”.

Chaos nói đến đoạn này, trong đầu Mạc Phàm không khỏi có một luồng cừu tượng hóa suy nghĩ.

2000 năm trước ở khoa học vị diện cũng là năm Công Nguyên, bản thể của Thiên Phụ Chaos... Chẳng lẽ lại là...

Mạc Phàm trong đầu nghĩ đến duy nhất một người, nhưng hắn tuyệt nhiên không có đi nói ra.

Rất nhiều người đối thoại thời điểm, nói cũng không phải cùng một loại ngôn ngữ, tốt nhất vẫn nên tránh né cái này vấn đề.

Chaos cười cười, nói tiếp: “Ta lưu được bước sóng, tọa độ vị diện, có thể lập ra một đại trận cánh cổng truyền tống đi”.

“Chỗ này đại loại ta có thể suy đoán được. Tiếp đến thì sao?” Mạc Phàm truy vấn.

“Ta bắt đầu lo nghĩ tới một vấn đề. Vấn đề này phát sinh ba cái điều kiện then chốt dẫn đến sự bảo đảm thành công trọng sinh của ta. Thứ nhất, khi ta trọng sinh thời điểm, ta hoàn toàn là không có không gian, hỗn độn năng lực đấy, đến cả ký ức nên làm gì căn bản cũng không có, là nhất nhất không thể xuyên không vào khi đó giai đoạn. Thứ hai, điều kiện để đạt được sự thành công đem cộng dung hai bản thể là phải trước khi ta thức tỉnh ma pháp, vì ta thức tỉnh ma pháp thời điểm, hồn của ta đã gắn liền vào ma pháp mất rồi, không thể cộng dung. Điều kiện này ngược lại khiến ta đau đầu, vì nó mâu thuẫn với cái thứ nhất vấn đề".

“Cuối cùng, dung hồn song thể trở thành nhất thể, đồng nghĩa một trong hai người phải bị giết chết. Nói rõ, là ta phải giết chết người kia ở khoa học vị diện”.

......