Quý Hủ hiểu rõ khuyết điểm của mình ở nơi nào, năng lực dị hóa của hắn không am hiểu chiến đấu, chỉ có dùng tinh thần năng lượng kích thích thạch anh, cho nên hắn muốn thừa dịp trước khi nguy hiểm chân chính đến, thu thập được càng nhiều thạch anh.

Sức chiến đấu có bảo đảm, mới có thể nghĩ biện pháp đi trạm xăng dầu tìm xăng, đưa Trương thúc cùng dì Thu còn có Trinh gia an toàn đi trấn Bạch Loan.

Năng lực dị hóa của Quý Hu không thiện chiến đấu, lại rất trọng yếu, bởi vì chỉ có loại năng lực này mới có thể kiến tạo ra căn cứ an toàn chân chính.

Kiếp trước hắn là đối tượng được căn cứ bảo hộ, rất ít ra ngoài, nhưng người bảo hộ hắn đều tự có tâm tư.

Lúc đó Trình Mạch còn vỗ ngực cam đoan mình sẽ bảo hộ tốt cho Quý Hủ, kết quả bản thân hắn còn bị người hố chết.

Hết thảy chuẩn bị sắp xếp xong, Quý Hủ mở cửa chống trộm, xác định an toàn mới đi ra ngoài, do dự gõ cửa hàng xóm, không có trả lời, đêm qua Tần Nghiễn An thật không có trở về.

Nếu trực tiếp bại lộ trong vật chất hắc ám thổi quét, khả năng sống sót cơ hồ là không có, huống chi hắn vốn đã bị ăn mòn.

Muốn cắt đứt ăn mòn, trừ phi hắn có được vận khí gặp được vô hình xâm lấn, bảo vệ được ý thức của mình, là có thể đem ăn mòn biến thành năng lượng dị hóa, đương nhiên hậu quả xâm lấn biến thành quái vật khát máu cùng trực tiếp tiêu vong càng lớn hơn nữa.

Xét tới cùng muốn sống sót chỉ có thể dựa vào chính mình, người ngoài thật tình không giúp được.

Quý Hủ cầm gậy bóng chày nhẹ nhàng đi hướng thang lầu, mới vừa đi xuống tầng bên dưới liền nhìn thấy cửa chống trộm hai nhà mở rộng, trên mặt đất đều là dấu chân dính máu, một đường đi xuống lầu.

Quý Hủ nhìn thoáng qua bên trong, hai cỗ thi thể một lớn một nhỏ nằm trong phòng khách, bị cắn xé hoàn toàn thay đổi, hiện trường phi thường huyết tinh.

Quý Hủ nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, có nhà đóng chặt cửa chính, có cửa chống trộm bị đụng biến dạng nghiêm trọng, chủ phòng cơ hồ không còn khả năng còn sống.

Quý Hủ thuận lợi đi xuống lầu bảy, thiếu chút nữa bị cửa chống trộm ngã xuống nện trúng, một con cuồng thi cùng cửa lăn ra, đưa tay muốn chụp Quý Hủ bị một gậy đánh văng lên tường, Quý Hủ lại nhanh chóng lao xuống lầu.

Động tĩnh trên bậc thang không nhỏ, cuồng thi đã chạy xuống lầu đi vòng trở lại, một đám cuồng thi chen chúc đi lên, mặt sau cuồng thi cũng đuổi theo.

Quý Hủ dừng bước lại, cuồng thi phía sau nhào đi lên, hắn dựa sát tường né tránh, một gậy đánh qua cuồng thi liền lăn lông lốc xuống thang lầu, đụng phải cuồng thi mới chạy tới thành một đoàn.

Quý Hủ xoay người chạy lên lầu, thuận tiện ném một viên thuỷ tinh xuống dưới, kích thích đồng thời nhanh chóng dùng tinh thần năng lượng gia cố thang lầu.

Thang máy không thể dùng, sẽ đem thang lầu bị huỷ, vậy hắn cũng đừng mong đi xuống dưới.

Cho dù tốc độ nhanh hơn nữa, thang lầu lầu năm cùng lầu sáu vẫn thiếu hai bậc, không thấy thi thể, chỉ còn lại màu đỏ tươi ào ào chảy xuống chỗ thang lầu bị thủng lỗ, mùi máu tươi nồng đậm làm kẻ khác buồn nôn.

Quý Hủ chống thang lầu nhảy xuống tầng tiếp theo, thuận lợi chạy xuống dưới lầu.

Trong tiểu khu nơi nơi đều là người sống sót chạy trốn cùng cuồng thi đuổi theo, tiếng kêu cứu vang lên thành một mảnh.

Quý Hủ cầm gậy bóng chày dùng tốc độ nhanh nhất hướng cửa tiểu khu chạy như điên, gặp được cuồng thi nhào lên trực tiếp vung gậy đánh bay.

Hắn không thể ngừng, vừa ngừng sẽ bị cuồng thi vây quanh.

Quý Hủ một đường chạy tới bãi đỗ xe, mặt sau đuổi theo một đoàn cuồng thi, ven đường nhìn thấy không ít thi thể, đều bị cắn huyết nhục mơ hồ.

Trong bãi đỗ xe không chỉ có một mình Quý Hủ, ai cũng đang chạy hướng xe của mình, có xe không thể khởi động, có miễn cưỡng khởi động nhưng lái được vài thước thì tắt lửa.

Quý Hủ vung mở cuồng thi chặn đường, vọt tới trước xe vận tải, lấy ra chìa khóa còn chưa kịp mở cửa xe đã bị một người đụng ngã xuống đất, người nọ gắt gao cầm lấy tay hắn cướp chìa khóa xe của hắn.

- Đưa tôi! Đưa chìa khóa cho tôi!

Một tay nam nhân bóp chặt cổ Quý Hủ, một tay muốn giật chìa khóa xe của hắn.

Người này rõ ràng phát hiện xe của mình không nổ máy được, muốn cướp xe của người khác, Quý Hủ trắng tin, nhỏ gầy phong phanh, chính là mục tiêu xuống tay tốt nhất.

Quý Hủ phòng được cuồng thi nhưng không phòng được người sống sót đột nhiên ra tay, nam nhân bóp cổ hắn đúng là cường tráng hơn hắn, nhưng hắn lại có kinh nghiệm chém giết hơn người kia.

Quý Hủ đập xuống một gậy, nam nhân lập tức đầu rơi máu chảy ôm đầu choáng váng, Quý Hủ nhân cơ hội hất văng hắn ra xa, nhảy lên xe đóng cửa khóa trái.

Cuồng thi xông tới điên cuồng va chạm, nam nhân kia nhảy dựng lên chạy trốn, những người sống sót khác vốn cũng muốn chạy qua cướp xe thấy vậy tứ tán bốn phía.

Quý Hủ giẫm ga đánh bay mấy cuồng thi, xe vận tải phanh một tiếng đụng lên xe phía trước.

Quý Hủ luống cuống tay chân chuyển hướng, xe chặn đường đều bị phá khai, hắn lái ra khỏi bãi đỗ xe đi tiệm châu báu có bán viên thuỷ tinh cầu, nơi đó khoảng cách tiểu khu gần nhất.

Xe vận tải dừng trước cửa tiệm, cửa thuỷ tinh toàn bộ vỡ vụn.

Quý Hủ vác ba lô đẩy cửa xe, đánh ngã gục một cuồng thi nhào đi lên, nhảy xuống xe thuận tay bổ thêm một gậy.

Hắn chui vào trong cửa, trong tiệm một mảnh hỗn loan, quầy thuỷ tinh bị đập vỡ, quầy thạch anh ngã dưới đất, thạch anh văng tung toé.

Quý Hủ buông ba lô nắm lên từng chuỗi thạch anh nhét vào trong ba lô, tìm được viên thuỷ tinh cầu vội vàng bỏ vào trong bao.

Quý Hủ nhìn thấy có mấy cái túi ngã dưới đất, hắn mở ra xem, đều là thạch anh, còn có một túi trụ thuỷ tinh.

Quý Hủ liền bỏ vào ba lô, ba lô nhét được căng phồng, đang muốn đứng dậy máu tươi chợt ở dưới quầy bên cạnh chảy ra.

.