-"quả nhiên nàng không hề nhớ."

Mộ Hoằng cúi đầu xuống, trong giọng nói tỏ rõ sự mất mát, thấy thế Tô Vũ luống cuống, rõ ràng kí ức không hề có đoạn nàng gặp Mộ Hoằng, đến bây giờ nàng mới nhớ lại, hóa ra nàng cũng chỉ là cô hồn, đây vốn không phải thân xác của nàng, nàng cần quay về

nhưng Mộ Hoằng hắn...có phải sẽ nhận ra Tô Vũ là giả mạo không? nghĩ đến đây Tô Vũ bỗng bật cười, là cười bi ai chua chát, cả hai người Uý Trì Phong Vân và Mộ Hoằng dĩ nhiên không biết nàng đang nghĩ gì nên cũng không hiểu vì sao nàng cười

Tô Vũ vén rèm lên, bên ngoài con đường vắng vẻ im ắng đến lạ thường, chỉ có tiếng chiếc xe ngựa đi tạo ra tiếng vang vô cùng rõ ràng trong đêm, chiếc xe cứ chầm chầm đi, lòng người lại không thể yên bình như chiếc xe

bỗng chốc xung quanh chiếc xe xuất hiện mười mấy hắc y nhân cầm kiếm bao quanh, dựa theo thái độ của bọn họ, Tô Vũ có thể khẳng định đây không phải cướp bình thường, hành xử cẩn trọng, không nôn nóng ra tay mà đợi lệnh cấp trên, chắc chắn được đào tạo bài bản

tiếng huyên thổi vang lên chói tai trong đêm, mười mấy hắc y nhân đó bỗng chốc lao vào chém giết thị vệ xung quanh xe, trong xe chỉ có một người Mộ Hoằng không biết có biết võ công hay không nhưng Tô Vũ biết Uý Trì Phong Vân võ công của hắn thừa sức dẹp những tên này, có điều Tô Vũ không muốn mắc nợ hắn.

chờ đến khi bên ngoài tiếng chém giết tới gần, bỗng có một đạo lực đem chiếc xe ngựa Tô Vũ ngồi chém làm đôi, cũng may họ ngồi ở hai bên xe, Tô Vũ cùng Uý Trì Phong Vân ở bên này, Mộ Hoằng ở bên kia chiếc xe, xe vừa bị chém Tô Vũ đã kịp thời dùng khinh công nhảy ra, chỉ có Mộ Hoằng ở bên kia chiếc xe ngã nhào xuống, trong lúc hắn chật vật đứng dẫy, một hắc y nhân lao vào nhằm bả vai hắn mà chém, thấy tình hình nguy cấp Tô Vũ không kịp suy nghĩ vội vàng xông tới đánh bay hắc y nhân kia.

trong yến tiệc nàng thấy Uý Trì Phong Hàn không ổn, cứ nghĩ đám người này ám sát mình, không ngờ người bị ám sát lại là Mộ Hoằng, thật thâm độc, cho dù Mộ Hoằng chỉ là hạt nhân nhưng một hoàng tử vô ớ chết ở đất nước của mình sẽ khiến bang giao giữa hai nước gặp khó khăn, Uý Trì Phong Hàn cơ trí nửa đời sao có thể hồ đồ như vậy, chỉ vì nàng mà phá hủy tình cảm với Mộ quốc? đây không phải tác phong làm việc của hắn, hoặc là hắn muốn dùng cớ này gây chiến với Mộ quốc?

Mộ quốc nằm ở phía đông Hạ quốc, ba mặt giáp biển, Hạ quốc còn phải nhờ đến Mộ quốc để giao dịch hàng hải, nếu chiếm được Mộ quốc, thì việc đóng thuế ở biên giới để xuất nhập hàng hóa sẽ không còn là trở ngại với Hạ quốc nữa, nhưng Mộ quốc luôn chủ trương hòa bình, không có cớ có thể gây chiến

nay Mộ Hoằng lại đến Hạ quốc không khác gì miếng mồi béo bở cho những người có dã tâm như Uý Trì Phong Hàn

hắc y nhân cứ thế tập kích Mộ Hoằng mà hắn lại không chống trả, không lẽ ở Mộ quốc hắn không được học võ công? hắc y nhân lúc đầu mười mấy người, lúc sau càng đến nhiều, Tô Vũ cùng Uý Trì Phong Vân hai khòng gắng gượng chống đỡ khó lòng bảo hộ Mộ Hoằng chu toàn, cả ba người ai cũng không còn lành lặn.

Tô Vũ đang cầm kiếm chém diết bên này thì một đao bổ xuống đầu Mộ Hoằng, Tô Vũ hoảng quá ném đao của mình sang, vừa vặn đánh bay đao của hắc y nhân, nhưng một hắc y nhân khác xông đến, người này rõ ràng không giống những người khác, hắn dùng chủy thủ ép sát Mộ Hoằng giường như chờ đợi điều gì đó, đáng tiếc lúc đó Tô Vũ không kịp nghĩ gì, đao trên tay không còn chỉ có thể lao người sang đỡ cho Mộ Hoằng một kích

vừa vặn đúng ý đồ của hắc y nhân, hắn cắm chủy thủ vào vai nàng rồi lệnh cho đám hắc y nhân từng người giải tán.

Uý Trì Phong Vân thấy Tô Vũ bị thương cũng không đuổi theo, một người bị thương nặng, hai người ngoại thương dắt díu nhau về phủ.

chủy thủ trên vai Tô vũ Uý Trì Phong Vân không dám rút ra chỉ có thể để yên đó, hắn mặc kệ bản thân bị thương cõng nàng một mạch đến Trúc Viện, còn không ngừng nắm lấy tay nàng, lẩm bẩm như nói với nàng cũng như nói với chính mình

-"Vũ nhi, đừng ngủ, nàng sẽ không sao đâu, sẽ ổn..."

đến trúc Viện, Hạ Mộc đang ngồi ở bàn trúc bên ngoài, hai chân của hắn từ lúc bị đánh gãy đến bây giờ cũng gần bình phục hoàn toàn, có thể đi lại, cứ nghĩ chân của hắn lành lại sẽ rời khỏi nơi này nhưng hắn lại thủy chung ở lại, Hạ Mộc từ nhỏ đã học dược, hắn có thiên phú, có thể nhìn thấy không lâu nữa hắn sẽ trở nên vang danh thiên hạ.

Uý Trì Phong Vân cõng Tô Vũ trên vai lảo đảo đi vào Trúc Viện nên không nhìn rõ sắc mặt Tô Vũ lúc này vô cùng dọa người

Hạ Mộc vừa nhìn thấy có người lảo đảo tiến vào trúc Viện thì không khỏi nhíu mày, có điều khi hắn thấy Tô Vũ trên vai Uý Trì Phong Vân thì ngay lập tức tái xanh mặt, tiến lại dịu Tô vũ cùng với Uý Trì Phong Vân, Hạ Mộc lo lắng hỏi

-"sao lại thành thế này."

-"chúng ta bị ám sát."

Uý Trì Phong Vân thần sắc mệt mỏi vẫn không quên chiếu cố Tô Vũ, hắn nhìn ra đằng sau nàng máu nhuộm đỏ cả lưng trông rợn người

-" làm sao máu lại không ngừng chảy ?"

Uý Trì Phong Vân sợ hãi lên tiếng