Ngày hôm sau, trên con đường đến trường nó đã bắt gặp một số học sinh cùng trường với nó đang tụm ba tụm bảy xù xì việc gì đó. Nó tò mò nhưng cũng không quan tâm lắm cho đến khi bước vào cổng trường…

Xì xào...xì xào…

Vừa bước vào trường nó đã nghe tiếng của đám con gái trong trường đang bàn tán về việc gì đó thì Chi và Thắng chạy lại, nói đứt quãng vì quá mệt:

-Như! Bà biết tin gì chưa?

Nó lắc đầu nguầy nguậy tỏ vẻ không biết thì Chi nói tiếp:

-Hôm nay, có cái anh gì đó đẹp trai lắm vào trường mình đó! Nói là muốn tìm người nào đó! Bởi vậy mấy đứa con gái trường mình mới tưởng tượng là anh đó tìm mấy nhỏ nên cứ mơ mộng tụ tập xù xì từ sang tới giờ!

Lúc này nó mới “À” một tiếng tỏ ý hiểu lí do tại sao sang nay có nhiều việc kì lạ đến như vậy! Nhưng mắt của nó thì vô thức nhìn vào nhân vật đã làm cho trường nó náo loạn lên thì trong vô thức nó thấy người này rất quen, hình như nó đã gặp ở đâu rồi nhưng lại không thể nhớ!

Trong lúc nó đang nhìn chăm chú và cố nhớ lại xem mình đã gặp ở đâu thì người đó bỗng nhiên đứng trước mặt nó và làm nó không khỏi bất ngờ. Là một Thiên Bình thì lắm lúc nó dù cứng cỏi như thế nào nhưng khi gặp tình huống bất ngờ thì nó cũng sẽ hoảng sợ như bao người khác! Giọng nó bỗng trở nên lắp bắp:

-A…an…anh là ai? Sao t…tự…tự nhiên đứng trước mặt em vậy?

Người đó bỗng nhiên cười và nói nhỏ với nó:

-Anh là người mà em nói nhìn anh giống người Hàn Quốc đó!

Lúc này nó mới từ từ nhớ lại…

Cách đây vài hôm, nó tình cờ gặp được một anh chàng đẹp trai ở trên một trang mạng xã hội vì tò mò nên nó gửi lời kết bạn, nhưng nó đợi đến hai ngày cũng không thấy anh này hồi âm lại. Lúc này, nó mới nhắn tin cho anh này và nói: “Mình làm bạn nha!” thì ngày lập tức anh ấy đồng ý kết bạn với nó. Nó thấy rất vui nhưng nó không dám inbox nói chuyện.

Nhưng trong đầu nó lại nghĩ: “Chưa thử nhắn tin sao mà biết người ta có trả lời hay không?” và rồi nó lấy hết can đảm nhắn tin chào hỏi người lạ mặt này:

 “Em…chào anh! :)”

Người này cũng trả lời lại:

“ùm…chào em”

Đến lúc này nó thấy tinh thần thoải mái hơn rất nhiều! Nên nó quyết định hỏi người lạ mặt này một câu mà nó thắc mắc nhưng không biết người này có khó chịu khi xem câu hỏi của nó không, nó quyết định nhắn:

“Anh ơi! Anh là người Việt hả?”

Người lạ mặt mới ngạc nhiên và trả lời lại:

“Ừm! Chứ em nghĩ anh là người nước nào?”

Nó mới nói thẳng:

“Tại em thấy ảnh đại diện của anh đẹp giống sao Hàn Quốc quá nên hỏi hihi”

Chàng trai lạ mặt này mới cười và nhắn:

“Trời! Hàn Quốc gió đá”

Lúc này, nó thấy anh chàng này cũng vui vẻ và nó mạnh dạng nhắn tin tiếp:

“hihi! Anh mấy tuổi vậy?”

Chàng trai này cũng trả lời:

“Anh 19 còn em?”

Nó nói tiếp:

“Em 15! Hồi đó anh học trường nào vậy anh?”

Chàng này mới trả lời không do dự:

“Hồi đó anh học trường Quốc Tế KIE, còn em?”

Nó xem xong tin nhắn và há hốc mồm ra! Vì từ trước đến giờ ai lại không biết trường Quốc Tế KIE là một trường chất lượng dành cho giới thượng lưu đâu chứ!

Nó trả lời lại:

“À! Em học trường Angel Wings”

Người kia lại trả lời:

“Lúc trước trường anh cũng gần trường đó đấy!”

Và thế là nhiều nhiều câu chuyện được nó bày ra vô số để tám chuyện với anh chàng lạ mặt này…!

Kết thúc buổi nói chuyện! Nó thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn!

Tít…tít…

Tiếng chuông tin nhắn của nó lại vang lên, nó mở tin ra thì trên đầu hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng vì không biết người gửi là ai và tại sao người này lại có số điện thoại của nó? Và bla…bla nó lại đọc thầm tin nhắn vào đầu mình: “Voi! Chúc ngủ ngon!”…….

Lúc này nó mới nhớ đến khuôn mặt của người đang đứng trước mặt nó và nhớ đến cái tin nhắn mà nó quyết tâm đi tìm ra người nhắn nhưng lại quên bén!

Nó mới bừng tỉnh khỏi đám suy nghĩ mông lung rồi cười nói:

-À! Chào anh! Anh là người hôm bữa nói chuyện với em phải không?

Người đó không nói gì rồi gật đầu rồi lấy một tờ giấy nhỏ nhét vào tay nó sau đó người này đi ra khỏi cổng trường trước bao nhiêu cặp mắt ngất ngây và ái mộ. Còn Chi và Thắng thì đã hiểu được một phần nhỏ của câu chuyện qua cuộc đối thoại trên!