Tối tối,

Nắm tay nhau đi về nhà, trên con đường lớn.

Đi ngang qua một nhà hàng tiệc cưới, tôi chợt đứng lại nhìn vào đó. Vừa nghe được chú rể nọ nói với cô dâu kia:

- Hôm nay em chính là cô dâu đẹp nhất lòng anh! Anh sẽ nắm tay em cho đến lúc hơi thở này không còn! Sẽ vì em mà hái những ngôi sao trên trời!

Nở một nụ cười nhạt, quay sang hỏi chồng:

- Anh nói xem, những lời như thế có đáng tin hay không?

Hắn trả lời theo cách hiển nhiên:

- Không đáng tin!

- Tại sao?

- Căn bản những điều như thế anh ta không làm được!

- Sao anh biết?

- Vậy anh hỏi em: Nếu anh nói với em trong ngày cưới rằng, em là cô dâu đẹp nhất thì sao?

- Thì em sẽ cho là nó hết sức giả dối! Nếu đã là đẹp nhất thì chắc chắn anh có nhiều cô dâu trong đời, và chắc chắn một điều, em không phải là người duy nhất trong lòng anh!

Bầu không khí giữa hai người bỗng rơi vào khoảng không trầm mặc, hai chúng tôi bước đi tiếp...

Tôi lên tiếng phá vỡ bầu không khí có chút gượng gạo này:

- Anh sẽ nắm chặt tay em như thế này cả đời chứ?

Anh trầm ngâm rồi trả lời:

- Anh không chắc mình có thể nắm tay em bao lâu nữa! Đến lúc đó, tay anh sẽ không còn đủ ấm để em nắm nữa! Nhưng anh tin chắc, bàn tay này vẫn nắm tay em ít nhất thêm 60 năm nữa! Sau 60 năm nữa, cái mà anh cần em có, đó chính là: em sẽ không hối hận khi anh buông tay em, em sẽ đủ mạnh mẽ để sống tiếp một cuộc sống...không có anh...

Giọng anh nhỏ dần rồi cũng dần tắt. Lúc này, trên gương mặt tôi, nước mắt thi nhau rơi xuống.

Phải, đó chính là lý do, Tại sao khi yêu tôi lại rất ghét những lời thề thốt từ cái miệng đàn ông, và thà chọn những người "nhả chữ như ngọc" còn hơn chọn những người "miệng dẻo hơn kẹo".

Tôi cực ghét những người khi yêu lại nói:" A, anh sẽ hái sao hái trăng xuống vì em!"

Bởi, đó chỉ là lời hứa suông, ngẫu hứng nói lên, chứ không có ý định thực hiện.

Hái sao? Hái trăng? Mà còn vì em?

Tư tưởng hão huyền!

Hái trăng? Hái sao? Con người không ai có thể làm được điều đó cả nên chắc chắn anh ta cũng đâu làm được!

Mà lời hứa đàn ông trước giờ rất khó để tin, nhất là với một người thường xuyên hứa hão như vậy!

Nhưng, một người đáng tin, bạn nhất định sẽ nhìn ra rất dễ dàng! Anh ta sẽ rất ít hứa, và không bao giờ hứa mà không thực hiện.

Và, vị bên cạnh tôi là một điển hình về đàn ông tốt đó nga^~^

Anh lên tiếng cắt đứt dòng suy nghĩ liên miên không lối của tôi:

- Vợ ơi, hay cuối tuần chúng ta lại hẹn hò ở rạp phim nữa nhá?

- OK anh yêu! Vậy bây giờ anh cõng em i! Em mỏi chân quá!

Nghe thế vị "lão Gorilla" nhà tuôi bắt đầu ca bài ca con cá:

- Em đó! Đã nói đi xe đi cho đỡ mất công! Đi xe nhanh tới nhà mà còn đỡ tốn thời gian! Vậy mà cứ đòi đi bộ...bla....bla....

Lầu bầu thế thôi chứ anh cũng cúi xuống cõng tôi lên.

Vừa đi anh vừa hát. Chả biết hát tới đâu mà mặt hớn hở, vừa cõng tôi chạy nhanh vừa hát lớn:

- Lão bà của anh là đẹp nhất! Lão bà của anh là tuyệt nhất! Cõng bà xã về nhà thôi~~~^~^!

-...

Lâu rồi mới thấy anh cười vui như thế! Trong lòng cũng lâng lâng hạnh phúc.

Thế là cùng hát với anh cái bài hát mà 5s trước chính mình cho là nó tầm xàm:

- Ông xã của em là tuyệt nhất! Ông xã của em là tuyệt nhất! Cùng ông xac về nhà thôi~~~!

Từ xa, ta có thể nhìn thấy bóng của một đôi vợ chồng trẻ, người chồng cõng người vợ trên lưng, gương mặt của cả hai cùng tràn ngập sự hạnh phúc. Từ đâu vọng lại lời bài hát vừa du dương, vừa chúc mừng cho sự hạnh phúc của họ:

" Anh có em, em có anh,

Anh hạnh phúc khi có em,

(Em hạnh phúc khi có anh)

Đoạn đường đầu..ta bước qua,

Đầy hiểu lầm không lối thoát,

Nhưng ta đã vượt qua hết thảy.

Em có hay?

(Anh có hay?)

Ta đã yêu tự bao giờ?

Như một sự sắp đặt của trời và đất

Như một giấc mộng anh (em) chưa từng nghĩ đến

Cám ơn ba má

Cám ơn ông bà

Cám ơn tất cả mọi người

Cám ơn đã đưa em đến với anh!

Giờ khắc này (Giờ khắc này)

Chỉ hai ta cùng nắm tay nhau

Vượt qua mọi sóng gió

Trở nên một đôi

Do trời đất tác thành

Cám ơn thật nhiều!"

—————HOÀN————